Số 13 Phố Mink

Chương 1131

Bữa tối mà Ventura gọi được khách sạn đưa đến, còn cố ý bổ sung thêm thuốc lá

và rượu định mức cho mỗi ngày.

Sau khi dùng xong bữa tối Karen quay trở lại phòng ngủ nghỉ ngơi, bởi vì ban

ngày tập trung học tập tốn không ít tinh thần, cho nên rất nhanh đã chìm vào

giấc ngủ.

Lúc tỉnh lại quay đầu nhìn về đồng hồ trên tủ đầu giường, đã là bốn giờ kém

mười lăm phút sáng.

"Ngủ sớm dậy sớm tốt cho cơ thể."

Karen rời giường, đi vào phòng tắm bắt đầu rửa mặt, dựa theo thời khóa biểu

đến xem, chương trình học hôm nay chắc hẳn là về "Chiến đội".

Mặc dù hai lớp học trước có chút khó khăn trắc trở, nhưng không cách nào phủ

nhận là hiệu quả của lớp học cực kỳ rõ rệt.

Mặc dù mấy ông lão kia là ngứa tay ngứa chân và thấy nhàm chán mới tham dự

vào, nhưng bọn họ cũng dạy bảo mà không giữ lại gì, thật sự là muốn dạy, cho

dù bọn họ cũng không phải giáo viên, nhưng do trình độ bản thân rất cao, dạy

lại được một tí thì cũng đã đủ.

Dùng khăn nóng lau lên mặt, sau một hồi lâu, Karen lấy khăn lông xuống, hít

sâu một hơi, ừm, cảm thấy rất chờ mong vào nội dung bài học "Chiến đội" hôm

nay.

Đi ra khỏi phòng tắm, nhìn lướt qua đồng hồ, kém hai phút nữa thì bốn giờ.

Karen đi ra phòng ngủ, bước vào phòng khách, Ventura vừa lúc bước xuống từ

trên lầu.

"Sao dậy sớm như thế?"

"Ừm, đội trưởng, bởi vì tối hôm qua đi sớm, haha."

Ventura đi lấy một ly nước đá cho Karen, sau đó tiếng đập cửa vang lên, không

nhấn chuông cửa.

Sau khi Ventura đi mở cửa, Karen đang ngồi ở trên ghế sa lon trông thấy

Ashley, Bart, Mas và Blanche đều bước vào phòng.

"Cháo buổi sáng đội trưởng."

"Buổi sáng, đội trưởng."

Karen nhẹ gật đầu, đáp lại nói: "Chào buổi sáng."

Karen nhớ lại, hôm qua mình nói với bọn họ bốn giờ sáng sẽ dậy, tất cả bọn họ

bốn giờ sáng đều đến đây.

"Tuổi trẻ thật tốt" nhưng với điều kiện tiên quyết là: Ngươi nguyện ý thừa dịp

lúc còn trẻ học tập nhiều, mà không phải lấy tuổi trẻ làm cái cớ để không ngừng

làm lý do biện hộ cho bản thân mình.

Theo như kinh nghiệm đời trước của Karen, chờ đến khi tuổi tác ngày càng cao,

thì năng lực học tập và khả năng tập trung tất nhiên sẽ giảm sút, trừ phi trước

lúc đó đã biết tự quản lý yêu cầu bản thân một cách khắc nghiệt để tự mình tạo

thành một quán tính học tập rèn luyện;

Nếu không, thì sẽ giống như những miếng đất sét tạo hình xong được phơi

nắng, sau khi đã phơi khô sẽ rất khó để thay đổi hình dạng.

Đám người Bart cũng mang theo thuốc lá và rượu cung cấp theo tiêu chuẩn

ngày hôm qua đến, ở một điểm này, bọn họ đã lĩnh ngộ đầy đủ tinh thần mà đội

trưởng của mình truyền lại.

Trước hết Ventura thu dọn lại những thứ này, vali hành lý cố dọn trống ra để sẵn

cũng đã sắp chứa không hết.

Những thứ này cũng không phải để mang về nhà, chờ đến khi huấn luyện kết

thúc thì sẽ mang đến chợ đen gần đây để đổi phiếu điểm.

Mọi người ngồi xuống xung quanh bàn trà, bắt đầu nói ra những điều chưa hiểu

về chương trình học ngày hôm qua, Karen dựa theo những điều mình học được,

cũng dựa trên kinh nghiệm của mình trước đây mà giải đáp cho bọn họ.

Bầu không khí vừa yên tĩnh vừa rạo rực không khí giao lưu học hỏi này kéo dài

mãi cho đến lúc gần tám giờ sáng, chờ đến khi xuống lầu chuẩn bị tập trung vào

học, mọi người mới nhận ra còn chưa kịp ăn bữa sáng.

Cuối cùng vẫn phải vào phòng ăn của nhân viên khách sạn để lấy không ít bánh

mì và sữa bò, mọi người vừa ăn vừa chạy tới chỗ tập hợp.

Mọi người trong tiểu đội của Muri đã đang tập hợp ở chỗ bãi cát, bọn họ nhìn

tiểu đội Karen vừa ăn uống vừa chạy tới nơi này, không ai sẽ nghĩ rằng cả tiểu

đội của bọn họ cùng lúc ngủ quên nên giờ mới vội vàng ăn sáng, tất cả mọi

người đều nhận ra được:

Mẹ nó! Bọn họ lén lút mở hội nghị vào sáng sớm!

Kỳ huấn luyện này cũng chỉ có hai tiểu đội, tương đương với hai lớp nhỏ, lớp

phía đối diện lén lút cố gắng, tất nhiên sẽ tạo ra áp lực rất lớn cho phía bên

mình.

Muri tới gần Karen đang uống sữa bò, đưa tay qua cầm lấy túi bánh mì của

Karen, mở giấy gói bên ngoài rồi đưa lại cho Karen:

"Sáng nay bên tiểu đội anh họp mặt à?"

"Thảo luận nội bộ." Karen nhìn về những đội viên phía sau, mỉm cười nói, "Khó

có cơ hội được những giáo viên cấp bậc này giảng bài, chúng ta phải cố gắng

quý trọng."

Lời này tỏ vẻ rất khiêm tốn, bởi vì gia thế của những thành viên tiểu đội Muri

bên này là hoàn toàn vượt qua tiểu đội Karen, nhưng là con cháu của thế gia,

bọn họ trái lại không có hứng thú gì khi đi khoe khoang gia thế của mình, giống

như phần lớn người bình thường có một ổ bánh mì trong tay thì họ cũng không

xem nó là tư sản để khoe khoang.

"Ý của tôi là, lần sau khi tiểu đội bên anh thảo luận, có thể cùng thảo luận

chung với tiểu đội của tôi hay không?"

"Các người cũng muốn thảo luận chung à?"

Karen vẫn thật không nghĩ tới Muri sẽ đưa ra yêu cầu này.

Được rồi, từ khi mình tiến vào Trật Tự Thần Giáo cho đến nay, "Đời thứ hai"

mà anh gặp phải phù hợp với hình mẫu trong ấn tượng của Karen, cũng chỉ có

Vicole và ông nội của hắn.

Những công tử khác như đám người của Leon và Laure, mặc dù có chút tự kiêu

và tự tin, nhưng cũng không ngu xuẩn.

"Đương nhiên là hoan nghênh, vừa lúc cùng nhau giao lưu tiến bộ."

Muri cười cười, nói: "Cảm ơn."

Đã đến giờ lên lớp, phía trước xuất hiện một chiếc du thuyền nhỏ, sau khi du

thuyền cập bến, ra hiệu mọi người lên thuyền.

Karen hoài nghi chiếc du thuyền này chắc hẳn là căn cứ huấn luyện mượn tới từ

khách sạn gần đây, bởi vì trong khe tủ còn có quần áo cosplay tình thú.

Chuyện này có nghĩa là chương trình học hôm nay vừa được thay đổi.

Còn sẽ có cái gì thay đổi vào lúc này đây?

Karen cảm thấy có lẽ bên phía căn cứ huấn luyện cũng đã quen với việc này, rốt

cuộc thì cũng đã bị đám lão già kia đã giành hết hai ngày học trước.

Du thuyền hướng sâu vào trong biển, sau khoảng nửa giờ, phía trước xuất hiện

một hòn đảo, ở trên có một tòa tháp quan sát
Bình Luận (0)
Comment