Số 13 Phố Mink

Chương 1143

Người tiểu đội của Muri cũng không có lời oán giận nào, đi theo đám người của

Bart cùng ra ngoài vận chuyển khí tài chiến tranh, cứ như việc học sinh yếu

kém phải đi làm vài việc lao động là chuyện bình thường.

Từng món khí tài được khiêng vào, Bart và Ventura đứng ở vị trí của mình, lắp

đặt Nỏ Truy Tung;

Ashley thì đang đặt cái lồng giam cầm của mình vào vị trí;

Mas ở trong phòng làm việc của mình phía dưới, lắp đặt Bức Màn Trận Pháp,

còn cố định nó lại trên cột cờ;

Blanche ở phía đối diện Asli, bố trí xong Tinh Cầu Kết Nối của mình.

Còn về khẩu Pháo Ma Tinh ở trên cùng, thì là Muri tự mình dẫn theo người của

tiểu đội mình gắn nó lên.

Sau khi khí tài và nhân viên đều vào chỗ, Marvalho và Hussen cùng các thành

viên trong tiểu đội của Muri đều đi ra bên ngoài.

Karen đưa ý thức của mình vào trong quả cầu màu đen một lần nửa, trên vách

tường lúc này cũng xuất hiện từng sợi tơ màu đen, trước hết khóa lại Lồng

Giam Cầm và Tinh Cầu Kết Nối ở trong phòng, ngay sau đó, khóa lại hai khung

nỏ của Ventura và Bart lắp đặt ở trên bệ hai bên, cuối cùng bò lên rồi trườn

xuống, khóa Pháo Ma Tinh ở trên đỉnh và Bức Màn Trận Pháp ở bên dưới.

Loại cảm giác này, tựa như là máu của mình chảy ra ngoài, liên hệ và kết nối

với các khí tài chiến tranh này.

Karen mở miệng hỏi: "Ashley, ở chỗ cô vẫn còn yêu thú vô dụng nào không?"

Asli lập tức kéo tay áo của mình lên, nói: "Có, còn rất nhiều."

"Chọn một con có thể bay rồi thả nó ra."

"Được rồi, đội trưởng."

Asli đứng ở trước Lồng Giam Cầm bằng đầu niệm chú:

"Người bạn thân ái nhất của ta..."

Rất nhanh sau đó, một luồng sương mù màu xanh lá trước hết tràn vào trong

lồng, sau đó bay từ trong lồng ra ngoài, cuối cùng thì lơ lửng ra phía ngoài, lộ ra

hình ảnh của một con chim lớn màu xanh, thoạt nhìn giống như là một con

Khổng Tước.

Karen lập tức hạ lệnh: "Bart, Ventura, bắn vào cái đuôi!"

"Vâng, đội trưởng!"

"Vâng, đội trưởng!"

Bart và Ventura lập tức bắt đầu thay đổi phương hướng của nỏ về phía con chim

trên trời.

"Vù! Vù! Vù! Vù!..."

Một chuỗi mũi tên bắn ra, Bart bắn ra cực kỳ chuẩn xác, toàn bộ bắn trúng cái

đuôi của con chim lớn kia, đánh rơi một đám lông vũ, Đại Điểu cả kinh nhanh

chóng bay nhảy cánh hướng lên phía trên bay đi.

Bên phía Ventura thì bắn không trúng, toàn bộ trượt mục tiêu.

Karen để ý ở trong lòng một chút, khả năng điều khiển vũ khí của Ventura còn

cần luyện tập nhiều hơn.

"Blanch, tăng cường cho tất cả mọi người!"

"Vâng, đội trưởng!"

Blanch dựa vào Tinh Cầu Kết Nối tiến hành thi triển thuật pháp, rất nhanh, từng

luồng từng luồng ánh sáng trắng bay ra, rơi vào trên người của Ashley và

Karen, những luồng ánh sáng trắng khác thì tiếp tục tràn ra, lần lượt rơi vào

những người khác.

"Mas, dùng trận pháp giam nó lại!"

"Vâng, đội trưởng!"

Mas nhanh chóng bố trí xong trận pháp rồi kéo cột cờ lên, Bức Màn Trận Pháp

được giơ lên, hiệu quả của trận pháp nhanh chóng tỏa ra, trên không trung xuất

hiện một tấm lưới vây con chim kia lại.

Pháo Ma Tinh ở trên đỉnh của pháo đài, nòng pháo dưới sự khống chế của

Karen bắt đầu điều chỉnh góc độ, nhắm vào con chim lớn kia.

Con chim cũng cảm giác được nguy hiểm tiến đến, cơ thể bắt đầu liều mạng mà

giãy dụa.

"̀m!"

Cuối cùng, Karen khai hỏa, chùm sáng kinh khủng trực tiếp bắn vào mặt biển

xa xa, tạo ra một vụ nổ dữ dội, nước mưa và hải sản càng không ngừng rơi

xuống.

Karen cảm thấy ban đêm tiểu đội Muri vốn cũng không cần phải chuẩn bị đồ ăn,

bọn họ dựa vào những thứ hải sản đều có thể ăn đến ngày mốt.

Con chim lớn sống sót sau tai nạn nên bị dọa đến nổi bủn rủn cả người, hoàn

toàn bị vây ở đó, giãy giụa cũng không dám nữa.

"Ashley, thu hồi nó về đi."

"Được rồi, đội trưởng."

Con chim lớn hóa thành làn sương mù một lần nữa, biến trở lại thành hình xăm

trên cánh tay của Ashley.

Bên ngoài, Hussen mở miệng kêu: "Tốt, có thể xuống được rồi."

Sau khi kêu xong, Hussen nói với đám người của tiểu đội Muri ở bên cạnh: "Đi

lên giúp người ta khiêng đồ xuống."

Karen cúi đầu xuống, sợi dây leo vốn đang quấn lấy cánh tay của anh rời ra, thu

hồi vào bên trong quả cầu.

Các loại khí tài lúc trước được vận chuyển lên lúc này lại bắt đầu vận chuyển

xuống, Karen giải trừ thuật pháp, pháo đài rất nhanh mà từ từ biến mất.

Marvalho mở miệng nói với tất cả thành viên của tiểu đội Karen: "Chờ đến khi

các ngươi chính thức tiến vào trong Cánh Cổng Luân Hồi, thần giáo sẽ dành

cho các ngươi một loại quyển trục đặc biết, đến lúc đó chỉ cần cầm quyển trục

này để dịch chuyển khí tài mình muốn đến vị trí lắp đặt tương ứng, không cần

phải giống như bây giờ mà khiêng lên khiên xuống."

Tất cả đều giống với trong dự đoán của Karen, đến lúc đó Thần Giáo sẽ ở bố trí

trận pháp dịch chuyển trong cứ điểm của Thần Giáo gần Luân Hồi Cốc, để dịch

chuyển những khí tài chiến tranh này vào trong Cánh Cổng Luân Hồi, nhưng về

sau thì không thể nào thu hồi chúng lại được, lúc tiểu đội mình rời đi càng

không có khả năng kéo theo những khí tài này đi cùng.

Đây là một loại lãng phí, nhưng lại là một loại lãng phí sau khi đã tính toán

xong chi phí.

"Karen, cậu có thể dẫn tiểu đội của mình quay trở về khách sạn để nghỉ ngơi."

Husen nói.

"Ta có một điều thỉnh cầu, những loại khí cụ như nỏ này, có thể để bên trong

căn cứ cho chúng ta sử dụng luyện tập không?"

Marvalho mở miệng nói: "Đương nhiên có thể, có điều, ngoại trừ Pháo Ma Tinh

ra."

"Đương nhiên, cảm ơn ngài."

Nhân viên công tác bắt đầu đóng gói lại những khí tài này một lần nữa, sau khi

Karen nhẹ gật đầu với Muri thì dẫn tiểu đội của mình quay trở về phía du

thuyền của khách sạn, tiểu đội của Muri thì muốn luyện tập trong đêm.

Sau khi trở về căn cứ, Ventura tới quầy lễ tân yêu cầu đồ ăn và phần thuốc lá

cùng với rượu của ngày hôm nay.

"A, đúng rồi, người của ba phòng ngủ khác đêm nay họ cũng sẽ không quay về,

phần thuốc là và rượu ngày hôm nay của họ cũng đưa tới phòng của tôi đi."

Nhân viên lễ tân nhìn về phía Ventura, Ventura vẫn tiếp tục mỉm cười.

"Được rồi, sau đó mọi thứ sẽ đưa đến."

"Được rồi, cảm ơn." Ventura rời khỏi quầy lễ tân, chạy về phía đồng đội ở phía

trước, bước vào thang máy lên lầu.

Sau khi lên lầu, Karen phủi tay nói với các đội viên, nói: "Ăn uống xong thì

nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai sau khi các ngươi tỉnh lại, có thể đi căn cứ

nhà kho lấy dùng khí cụ đến tiến hành luyện tập."

"Vâng, đội trưởng!"

Về đến phòng, Karen đi vào trong phòng tắm trước, chờ đến lúc đi ra, bữa tối đã

được đưa đến, còn có rất nhiều thuốc lá và rượu, Ventura đang cúi đầu loay

hoay chất chúng vào vali hành lý.

Karen lấy một chút đồ ăn, ngồi ở trên ghế sa lon bắt đầu ăn.

Sau khi Ventura thu dọn xong, cũng chạy tới cùng một chỗ ăn cái gì.

"Đội trưởng, ngài cảm thấy bọn họ có thể luyện tập xong trong đêm nay sao?"

"Cũng không kém là bao đâu."

"Vậy ngày mai sẽ còn lên lớp sao?"

"Chắc là sẽ còn, một bài giảng cuối cùng không phải là huấn luyện, mà là giới

thiệu về tình hình bên trong của Cánh Cổng Luân Hồi và thông báo mục tiêu

của nhiệm vụ thí luyện lần này, cho dù bọn họ thức trắng cả đêm nay không

nghỉ ngơi, cũng sẽ không ảnh hưởng đến lớp học này."

"A, thì ra là vậy, tôi còn dự định sau khi trời sáng thì đến chợ đen để đổi những

thứ này thành phiếu điểm."

"Việc này cũng không vội, chắc chắn có thời gian, được rồi, cậu cứ tiếp tục ăn,

ta muốn đi nghỉ ngơi."

"Được rồi, đội trưởng, ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

Sau khi nằm lên giường, Karen lại đọc sách thêm một hồi, để cho mình thoát

khỏi trạng thái học tập, chỉ trong chốc lát, ném quyển sách trong tay đi, hai mắt

nhắm nghiền.

...

"Tích tách... Tí tách... Tí tách..."

Âm thanh của giọt nước rỉ xuống, Karen mở mắt ra, trông thấy một thanh lưỡi

hái khiếp người đang ở trước mặt.

Cuối cùng mình vẫn nằm mơ thấy, vẫn là bị Lưỡi Hái Chiến Tranh ảnh hưởng

rồi a.

Karen nghĩ đến lời mà Marvalho nói lúc trước, hắn nói những người đã từng

nhìn trực diện vào Lưỡi Hái Chiến Tranh, đều sẽ gặp ác mộng một thời gian,

mơ tới cảnh tưỡng mình bị Lưỡi Hái Chiến Tranh giết chết.

"Két..."

Tiếng cọ xát chói tai truyền đến, Karen đã chuẩn bị xong tinh thần để chết bởi

thanh lưỡi hái này, lại kinh ngạc phát hiện lưỡi hái cũng không phải vừa chém

về phía mình, càng giống như là lưỡi hái ở bên cạnh của mình đã mất đi sự

khống chế, ngã xuống về phía trước.

Mà bên dưới nơi sâu của vực thẳm, giống như xuất hiện một bóng người cao to.

"Phốc!"

Lưỡi hái rơi vào bên trong bóng tối, giống như là cắt trúng thứ gì đó.

Ngay sau đó,

Từ sâu trong bóng tối truyền ra một tiếng gầm nhẹ phẫn nộ:

"Trật Tự...
Bình Luận (0)
Comment