Số 13 Phố Mink

Chương 1189

Bốn người thiếu niên đều cực kỳ tò mò mà nhìn về phía Ventura không lớn hơn

họ nhiêu tuổi, phu nhân Ganfusen hiểu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng bốn

người thiếu niên này thật ra vẫn còn có chút ngây thơ.

Ventura mím môi, nói: "Nhưng mà, có chuyện ta phải nói rõ trước một chút,

thân thể của ta có chút vấn đề, có chút bệnh tật, cho nên có đôi khi lúc phát

bệnh, sẽ có một ít đau đớn, có điều ta sẽ cố gắng bảo vệ cho người mà đồng ý đi

chơi cùng về ta, ta cam đoan!"

Lựa chọn đối tượng khi ký kết linh hồn này giống như lúc xem mắt, Ventura mở

màn đã nói ra ẩn tật của bản thân mình. Lúc này, một thiếu niên mở miệng hỏi:

"Cơ thể bị bệnh, là có cảm giác gì?"

Thiếu niên này vừa hỏi vừa bước đến trước, đưa tay đụng chạm lên cánh tay của

Ventura,

“Loại cảm giác này không giống như xúc giác, chỉ là sẽ không được thoải mái."

Ventura nói.

"Ta cũng muốn trải nghiệm cảm giác cơ thể không thoải mái." Thiếu niên nói.

"A?" Ventura hơi kinh ngạc, nhưng vẫn là tiếp tục nhắc nhở, "Mặc dù tần suất

phát bệnh của ta lúc này đã thấp hơn, nhưng mỗi lần phát bệnh, linh hồn cũng sẽ

đau đớn."

"Nhưng ngươi không phải cũng không bị gì sao?"

"Ta đã quen."

"Ta cũng sẽ quen." Thiếu niên nói, "Ta không có yếu ớt như vậy, lúc ta mất đi

cha mẹ, ta đã nói với bản thân rằng phải luôn luôn kiên cường, loại cảm giác

này, ngươi có lẽ sẽ không hiểu."

"Ta cũng không có cha mẹ."

Thiếu niên ngây ngẩn cả người, sau đó nói:

"Thật xin lỗi."

"Không có việc gì, ngươi tên là gì?"

"Arashi."

"Arashi? A, ta tên là Ventura, vậy chúng ta đi cùng nhau chứ?"

"Ừm."

"Ngươi có biết đi cùng nhau có ý nghĩa gì sao?" Ventura hỏi.

"Vị lúc này có nói, có thể cùng đi ra ngoài với ngươi, đi nhìn thế giới mà Trật

Tự làm chủ một lần."

"Vậy ngươi có biết hay không, sau khi ngươi cùng ta ra khỏi nơi này, chúng ta

sẽ không cách nào lại tách rời ra."

"Ta biết."

"Ngươi cũng không cách nào quay trở về nơi này."

Thiếu niên lập tức hô: "Ngươi có thể suy nghĩ có tiền đồ một chút được hay

không!"

"A?"

"Nếu ở bên ngoài, Trật Tự Thần Giáo chúng ta đã cường đại như vậy, vậy chúng

ta sớm muộn cũng sẽ đánh trở về đây chứ!

Dù sao thì các người cũng đã nói thế giới bên trong Cổng, cũng chính là thế giới

này của ta, nơi này cũng có một đám người tín ngưỡng Trật Tự đang kiên trì

đang chờ đợi mà! Ông nội Ganfusen cũng đã từng nói, chúng ta sẽ không bỏ rơi

bất kỳ một tín đồ nào, chúng ta đều là những người đồng hành cùng đi trên con

đường Trật Tự này!"

"Ừm, đúng thế." Ventura dùng sức gật đầu, "Chúng ta sẽ quay về!"

"Cho nên, cần gì lo lắng về việc có trở về được hay không, chúng ta sẽ trở lại!"

"Ừm!"

Khi Karen dẫn theo Bart, Illaman và Dehmel đi tới, Ventura quay đầu cười nói:

"Đội trưởng, cậu ta sẽ cùng tôi ký kết khế ước linh hồn, cậu ta tên là Arashi."

Arashi lập tức hành lễ với Karen: "Thưa ngài."

"Sau khi ký kết khế ước linh hồn xong, ngươi cùng với Ventura sẽ trở thành

chiến hữu thân mật nhất, các ngươi đem sẽ cùng nhau đối mặt với những khó

khăn sau này, cùng nhau trưởng thành, ngươi đã nghĩ kỹ chưa?"

"Tôi đã nghĩ kỹ, thưa ngài."

"Được rồi, tiếp đó ta sẽ cử hành nghi thức ký kết khế ước linh hồn cho các

ngươi."

Karen nhìn lướt qua đám người Bart, mình còn phải cho bọn họ thêm một chút

thời gian để cân nhắc.

Nhưng mà khi Bart trông thấy Ventura đã chọn người xong, cũng không còn

tiếp tục do dự nữa, trực tiếp nói với Karen:

"Đội trưởng, tôi đồng ý."

"Vậy tự mình chọn đi."

"Vâng, đội trưởng."

Thật ra Bart vốn cũng sẽ không từ chối mệnh lệnh của Karen, nhưng cậu ta

không có cách nào để hành động thông suốt như Ventura. Bây giờ có hai người

đã đưa ra quyết định, còn lại Illaman và Dehmel đang hai mặt nhìn nhau.

Hai người do dự một chút, vẫn là đi ra một góc mà ngồi xuống thương lượng

với nhau.

"Tôi cảm thấy có chút không cam tâm." Dehmel nói, "Việc này cũng không

giống như kết quả mà tôi tưởng tượng."

"Tôi cũng vậy, nhưng đội trưởng Karen nói cũng rất có lý, nếu như chúng ta

không gặp phải nhóm tín đồ Trật Tự này ở đây, chúng ta chắc chắn sẽ dựa theo

kế hoạch lúc đầu đó là vào trong thành Hesse để tìm đối tượng ký kết khế ước,

nói không chừng còn có thể tìm được linh hồn có cấp bậc ngang với thành chủ,

nhưng bây giờ nếu đã gặp phải nhóm tín đồ trật tự này, chúng ta thật ra cũng có

một sự lựa chọn mới.”

"Thế nhưng mà thiên phú và tương lai, hai thứ này ai có thể nói trước được cơ

chứ?"

Lúc này, Muri trở về, cậu ta đã biết được chuyện này từ chỗ của Ashley, trông

thấy một bên thì Ventura và Bart, mỗi người đang giao lưu và trau dồi tình cảm

với một người bạn nhỏ;

Mà còn một bên này, hai thành viên của tiểu đội này còn đang ngồi xổm ở một

góc mà trao đổi thì thầm. Ngọn lửa giận trong lòng trong nháy mắt từ từ bốc

lên.

Bởi vì liên quan đến gia đình, trên người cậu ta có vầng hào quang của con em

gia tộc, nhưng trên thực tế, cậu ta lại cảm giác mình bị ngăn cách với cái quần

thể này rất lớn, cho nên vào một số thời khắc, cậu ta có thể nhìn thấy rất rõ rang

vài điều.

Lần cải cách này, một nhóm lớn người trẻ tuổi ưu tú sẽ bị sắp xếp vào trong tiểu

đội Đòn Roi Kỷ Luật, đây vốn là một bước cảnh cáo trước khi ra tay của lãnh

đạo trong Giáo Đình đối với các thế lực gia tộc trong Thần Giáo.

Từ khoảng thời gian rất lâu đến nay, Trật Tự Thần Giáo vẫn luôn khống chế sự

phát triển của các gia tộc lâu đời, các đời Đại Tế Tự, có rất ít người có gia tộc ở

phía sau lưng, gần ngàn năm trở về đây càng dần tạo thành một truyền thống,

chỉ có người không có bối cảnh gia tộc sau lưng thì mới có thể đảm nhiệm chức

vụ Đại Tế Tự.

Đại Tế Tự nhiệm kỳ trước là ngài Rasma, mẹ của ngài ấy là một người gái

điếm, đây vốn cũng không phải là bí mật gì.

Thậm chí, trong khu vườn của cung điện nơi làm việc riêng của Đại Tế Tự, còn

có một bức tượng thuộc về mẹ của ngài Rasma, khác biệt với những bức tượng

đều mang vẻ uy nghiêm và thần thánh, bức tượng của mẹ ngài Rasma lại có vẻ

hơi ngả ngớn và quyến rũ.

Đây là yêu cầu của bản thân ngài Rasma, điêu khắc dựa theo hình tượng trong

ký ức về mẹ của ngài ấy trước đây, ngài ấy thường xuyên sẽ ngồi dưới bức

tượng của mẹ mình để tâm sự.

Ngài Norton kế nhiệm Đại Tế Tự, xuất thân là cô nhi, lúc ngài ấy bộc lộ tài

năng, lúc đầu có được cơ hội kết thông gia cùng với thế lực gia tộc, nhưng cuối

cùng ngài ấy lại từ bỏ, cưới một người phụ nữ của một gia tộc nhỏ có hệ thống

tín ngưỡng gia tộc.

Có tin đồn rằng, năm đó ngài ấy gần như đã phải đáp ứng, nhưng lại bởi vì một

ít chuyện, ngài ấy cuối cùng lựa chọn việc từ chối
Bình Luận (0)
Comment