Số 13 Phố Mink

Chương 1194

Sự việc thuận lợi hơn so với trong tưởng tượng của Karen rất nhiều, giai cấp thứ

bậc bên trong Hang Đá rất rõ ràng, cũng nhờ vậy nên khi phân chia lợi ích thì

tất cả mọi người đều sẽ có vẻ cực kỳ "Lý trí".

Dù vậy thì Karen cũng không tiến vào trong hang đá, mà là chờ đợi trên một

sường núi phía ngoài, bốn người Bart đằng sau thì làm người bảo vệ. Rất nhanh,

một con rết cả người màu xanh lá, hình thể cũng không lớn lắm, được “khiêng”

đến bởi bọn thuộc hạ của mình.

Bên trong con mắt của nó lộ ra ánh sáng màu xanh lá, tràn ngập trí tuệ và sự

ranh ma.

Lại một lát sau, một con nhện đi ra từ chỗ sâu, trên người nó phủ đầy các loại

phù văn đặc biệt. Cuối cùng, là một con bọ rùa dáng vóc to lớn, trên lưng của bọ

rùa có phủ những hoa văng sáng lóa rõ ràng.

Trong lúc hai bên giao lưu sơ bộ, Karen nói ra bên mình có ba vị trí, bởi vì

trong số thành viên của cả hai đội thì tổng cộng cũng chỉ có ba trận pháp sư. Mà

bên trong hang đá cũng chỉ có ba vị cầm đầu.

Loại thế lực quần cư này, rất giống như là tập hợp của một bang hội, bên trong

đại khái sẽ chia ra vị trí từ một đến hai rồi kéo dài xuống dưới, mình đưa ra số

lượng, đối phương tự thương lượng nội bộ rồi đưa ra lựa chọn.

Bọ rùa bay đến trước mặt Karen, tách cánh ra, mười mấy tấm thẻ rơi xuống,

Karen để ý đến, đều là thẻ tên của thần quan Luân Hồi.

"Vừa mới xử lý bọn chúng, xem như quà ra mắt."

Hiển nhiên, sau khi sự kiện kia xảy ra bên ngoài Thành Hesse, Luân Hồi Thần

Giáo trong thế giới này đúng là đang tìm kiếm đám người của Karen, nhưng lúc

di chuyển đoàn người của Karen cũng che giấu lộ trình của mình, cho nên cũng

không bị bọn họ tìm tới.

Nếu như ban đầu địa điểm xảy ra chuyện là ở thôn Tajima mà nói, như vậy thì

rất dễ dàng tìm ra lộ trình và mục đích của đoàn người Karen, khoảng cách giữa

thôn Tajima và ba khu thành lớn rất rõ ràng.

Nhưng nếu là lấy Thành Hesse làm điểm xuất phát, có rất nhiều thành lớn xung

quanh, càng đừng đề cập đến việc trong thành đều có trận pháp dịch chuyển.

Cho nên, Luân Hồi Thần Giáo bản địa muốn truy tìm tung tích của Karen rất

khó, nhất là vì để cho an toàn, ngay cả thành Hesse Karen cũng không vào, mà

là tiếp tục lấy đi bộ hướng về mục tiêu kế tiếp.

Tóm lại, dùng phương thức ngu xuẩn nhất, ngược lại có thể làm cho đối phương

mất đi dấu vết để truy đuổi. Hiện tại xem ra, chuyện này rất thành công.

Có điều, Karen lại đề một cái yêu cầu:

"Từng bước từng bước đi theo ta, không cho phép thăm dò, không cho phép

theo dõi."

"Đồng ý."

"Đồng ý."

"Đồng ý."

Ba vị cầm đầu Hang Đá đều đồng ý, bọn chúng rõ ràng Karen đang lo lắng về

việc gì, đây là một cuộc giao dịch, nhưng bên trong quá trình giao dịch lại tràn

ngập nguy cơ bị ép mua ép bán, tất cả mọi người đều rất cẩn thận.

Con rết đi đầu tiên, Karen đi ở trước, dẫn nó đi ra ngoài trận pháp đã được bố trí

sẵn. Con rết tự nguyện bỏ đi phòng hộ trên cơ thể, đi vào trận pháp.

"Tôi tới trước đi." Digart lên trước, quyết định cùng con rết này ký kết linh hồn

khế ước.

Sau đó, đã nghe được tiếng hét thảm của Digart cùng với con rết, cũng may

trong trận pháp không chỉ có hiệu quả giam cầm mà còn có các hiệu quả tăng

cường, lại thêm Blanche và Sikinny cùng nhau bảo vệ cho Digart, đau đớn là có

đau đớn, nhưng rất nhanh cũng đã hoàn thành.

Digart bị dìu đi nghỉ ngơi.

Karen không chê phiền phức, lại dẫn theo bốn bảo vệ quay trở lại, dẫn theo con

nhện kia đi qua. Pacio lựa chọn con nhện này, bắt đầu ký kết linh hồn khế ước.

Lần thứ nhất lần thứ hai, Mas đều không giành, bởi vì cậu ta cũng không nhìn

thấy đội trưởng nháy mắt với mình. Cuối cùng, Karen dẫn con bọ rùa kia đến.

Trên đường đi, con bọ rùa còn cảm khái nói: "Ta nghe nói thế giới trong Cổng

sẽ rất đặc sắc, cũng có vô số tiềm năng."

"Ừm, đúng thế."

Thật ra, cả ba bọn chúng ba cũng không rõ sự khác biệt ở trong Cổng và ở ngoài

Cổng là gì, nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến việc bọn chúng đều

rất kích động mà đồng ý ký khế ước.

Bởi vì mỗi lần Điềm Lành xuất hiện cách mười năm, bên phía được hưởng lợi

nhiều nhất, thường thường là những kẻ hùng mạnh trong Luân Hồi Thần Giáo

bản địa, mỗi lần đều có cường giả của Luân Hồi Thần Giáo ký kết khế ước linh

hồn cùng với những ngài Điềm Lành rồi sau đó tiến vào "Trong Cổng".

Dần dần, loại nhận biết cố định này được tạo thành, bởi vì nếu như thế giới

trong Cổng không có gì đặc sắc hoặc không hấp dẫn người ta mà nói, vì sao

những kẻ hùng mạnh trong Luân Hồi Thần Giáo kia, đều thi nhau đi vào trong

Cổng?

Bọ rùa bỗng nhiên dừng bước lại, nhìn về phía Karen, nói: "Ta muốn ký kết khế

ước linh hồn cùng với ngươi."

"Ta đã chọn người sẵn cho ngươi."

"Ta cảm thấy ngươi càng thích hợp."

"Đã chọn được người."

"Ha ha."

Bọ rùa mở cánh ra, sau lưng nó xuất hiện một luồng ánh sáng, ngay sau đó,

bóng dáng của một người phụ nữ xuất hiện trên lưng nó, người phụ nữ cũng tỏa

ra hơi thở giống như con bọ rùa

Cô ta mở miệng nói: "Trực giác của ta nói cho ta biết, ngươi thích hợp hơn."

"Xin hãy tuân theo ước định."

"Không, ta không có ý muốn dùng vũ lực ép buộc ngươi, ý của ta là ta so với

hai tên lúc nãy, mạnh hơn rất nhiều, mà trên người ngươi, không có ký kết với

linh hồn nào khác, ta cảm thấy ta ký kết khế ước linh hồn với ngươi, là lựa chọn

tốt hơn."

"Ngươi nhìn sai, ta đã có khế ước linh hồn."

"Ha ha, ngươi đang gạt ta, ta không cảm ứng được."

Karen cũng không hi vọng có thể nhanh chóng và thuận lợi tiến hành xong hành

trình đến Hang Đá Hắc Ám mà không gặp phải trở ngại gì, anh rất chân thành

trả lời: "Có đôi khi, cảm giác sẽ lừa gạt người ta."

"Ta không tin cảm giác của ta sẽ sai lầm, ngươi không nên dùng loại phương

thức này để lừa gạt ta."

Karen khẽ mỉm cười, bắt đầu triệu hồi đối tượng khế ước cộng sinh của mình,

lập tức, hình ảnh của một cô gái tay cầm gậy phép xuất hiện ở sau lưng Karen.

Nhưng rất nhanh, nụ cười của Karen cứng đờ.

Bởi vì hình chiếu của tiểu thư Pall lúc trước vẫn luôn khép chặt hai mắt, lúc này

thế mà mở mắt ra, còn mở miệng nói:

"Cậu ấy là của ta!"
Bình Luận (0)
Comment