Số 13 Phố Mink

Chương 1217

Con mãng xà lượn quanh một hồi cũng không lấy được hiệu quả mà nó muốn,

điều này khiến nó cảm thấy chút kỳ quái, bởi vì nó, hoặc là gọi chúng nó, cảm

thấy sự việc lúc này không nên phát triển như vậy. Chủ yếu vẫn là vì Karen

không có phối hợp diễn kịch với bọn chúng, bởi vì không ai sẽ cho con cá đã

cắn câu tiếp tục ăn mồi.

Một khuôn mặt người nhô ra từ trong bóng tối, nó nhìn xem Karen, hỏi: "Tín

vật ở trên người của ngươi đâu?"

"Làm mất rồi." Karen nói, "Xin hãy tin tưởng, không phải do ta cố ý, thậm chí

ta còn vì thế mà cảm thấy phiền não."

Lúc con mãng xà ba đầu này tiến vào trong cơ thể của mình, cảm giác no bụng

bỗng nhiên xuất hiện, mà Karen vốn vẫn luôn bị "Cảm giác đói bụng" hành hạ,

cũng lập tức giảm nhẹ đi nhiều, áp lực của Karen trong nháy mắt đã nhanh

chóng giảm bớt.

Điều này khiến Karen có đủ tâm trạng để từ từ hưởng thụ bữa tiệc này, nhưng

mà anh còn phải thông qua cầu nối tinh thần để luôn luôn chú ý đến tình trạng

của Muri phía bên kia.

Dù sao thì bên mình cũng không có khả năng xảy ra vấn đề gì lớn, quan trọng là

bên phía của Muri.

Lúc này, khuôn mặt người thứ hai nhô ra từ trong bóng tối, mở miệng nói:

"Ngươi lại có biện pháp loại bỏ cái tín vật định vị kia, ngươi có vẻ rất muốn

sống sót, ngươi rất sợ chết, phải không?"

"Đúng vậy, ta rất sợ chết."

Khuôn mặt thứ nhất nói tiếp: "Nhưng ngươi càng rõ ràng hơn, không mang

được gì về thì Trật Tự Thần Giáo cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, đúng

không?"

"Đúng vậy, ngươi nói rất đúng."

"Cho nên, ngươi còn mưu toan giãy dụa làm gì đây, kết cục, thật ra đã được

định sẵn."

"Anh nói cũng đúng, kết cục của ngươi, đã được định sẵn."

Karen nhẹ gật đầu, nói: "Đúng, kết cục của chúng ta đều đã được định sẵn."

"Vì sao ngươi không hỏi chúng ta Fornites ở đâu?"

"Đúng vậy, ngươi vì sao không hỏi chúng ta là ai?"

"Từ lúc bắt đầu thì ta đã biết, Fornites và Gaitanbert cho dù còn sống, nhưng lúc

này bọn chúng còn sống, chắc hẵn đã sớm không phải là bọn chúng lúc ban

đầu." "Vậy ngươi muốn nhìn xem thử Fornites thật sự, bây giờ như thế nào

không?"

"Nói lời thật lòng, không phải rất muốn."

"Vì cái gì?"

"Bởi vì ta cảm thấy không mấy hứng thú, dù sao thì ta cũng không quen."

"Anh, hắn đang cố ý phá hư sự hào hứng của chúng ta, em thấy chúng ta vẫn

không cần phải lãng phí thời gian nữa, em sợ bên phía Gaitanbert đã hoàn thành

mọi việc rồi."

"Được rồi, em trai, anh cũng không biết vì sao khi thấy vẻ mặt mà giọng điệu

nói chuyện lúc này của hắn, sẽ để cho anh cảm thấy rất không thoải mái, anh

muốn hủy đi linh hồn và xóa đi ký ức của hắn, nhìn xem đến lúc đó, hắn còn có

thể giả bộ thong dong giống như bây giờ hay không!"

Hai khuôn mặt người trở về trong bóng tối, rất nhanh, cơ thể khổng lồ của con

mãng xà ba đầu hoàn toàn hiện ra từ trong bóng tối, nó mở ra ba cái miệng cùng

nhau gào thét, tỏa ra sức ép mạnh mẽ

Đáng tiếc, nếu như không phải trước đó không lâu mới vừa cùng đối mặt với

con mắt của Bích Thần, có lẽ bây giờ Karen thật sự sẽ cảm thấy có chút rung

động trước cảnh tượng lúc này, nhưng sau khi đối mặt với con mắt của Thần,

tầm mắt ở trên phương diện này đã được đưa lên rất cao, cho dù linh hồn của

con mãng xà ba đầu này có khoe khoang đến mức nào đi nữa, ở trong mắt

Karen đều khó tránh khỏi có cảm giác là đang chơi trò nhà chòi.

Có điều, ngay lúc Karen chuẩn bị ra tay, thông qua cầu nối tinh thần cảm giác

được bên phía Muri tựa như đang phát sinh sự thay đổi đặc thù nào đó.

"Thật có lỗi, xin chờ ta một chút, ta sẽ trở về ngay thôi, các ngươi tiếp khách

một chút."

Karen lúc này lui lại hai bước, chui vào bên trong bóng tối.

Con mãng xà ba đầu còn đang gào thét cũng không dừng lại, tiếng kêu không tự

chủ mà bắt đầu càng lúc càng thấp, cũng càng lúc càng yếu bớt; bởi vì bọn

chúng cảm giác được, người nên tiếp nhận màn ra uy mở màn của bọn chúng, ý

thức của hắn ta, đã rời khởi linh hồn của mình. Người xem cũng đã đi, hai anh

em mình còn ở nơi này gào cho ai nghe?

"Anh à, có vẻ hắn đi rồi, tựa như là thông qua quyển trục cầu nối tinh thần mà

đi qua phía bên cạnh."

"Anh có thể cảm giác được."

"Anh, tên này có vẻ không quá tôn trọng chúng ta."

"Anh có thể cảm nhận được."

"Anh à, vậy chúng ta bây giờ phải làm sao đây, trực tiếp chiếm cứ nơi này sao?

Mặc dù có vẻ vì vậy mà mất đi rất nhiều niềm vui, nhưng em cảm thấy chúng ta

vẫn nên trực tiếp ra tay đi, có lẽ cái tên "Karen" này chỉ là đang muốn trốn tránh

kết cục của chính mình, tựa như là trước lúc bị hành hình thì nhắm chặt hai mắt

lại xem như không có việc gì xảy ra."

"Bắt đầu đi, trước hết cứ chiếm giữ cơ thể và linh hồn này."

Con mãng xà ba đầu ngẩng đầu lên, từ trên người nó bắt đầu khuếch tán ra sức

mạnh linh hồn đậm đặc, bắt đầu bao trùm khu vực này lại. Bóng tối xung quanh

không ngừng biến mất, toàn bộ khung cảnh của không gian linh hồn này cũng

dần dần hiện ra.

Thứ xuất hiện trước tiên, là một vầng trăng Ám Nguyệt, phía trên có sức mạnh

Trật Tự đang vận chuyển.

"Anh, đây là truyền thừa mới của Trật Tự sao? Trật tự lại dung hợp hệ thống

của Nữ Thần hệ Nguyệt nào vậy?"

"Địa vị của Trật Tự Thần Giáo ở bên ngoài cũng giống như Luân Hồi Thần

Giáo ở trong này, cho nên việc này cũng không có vẻ gì là ngoài ý muốn, việc

này cũng bình thường thôi mà?"

Một bộ áo giáp màu đen xuất hiện, khí thế Trật Tự nồng nặc đang vận chuyển ở

trong.

"Anh, trong cơ thể của tên này lại có hai loại truyền thừa cơ!"

"Người tham gia thí luyện có thể bị tuyển chọn đi vào đây để tiếp nhận chúng ta

ra ngoài đều là những người vô cùng ưu tú, cho nên việc này có gì mà cảm thấy

ngoài ý muốn, đây không phải là việc rất bình thường sao?"

Thủy tổ Ellen trên người mặc áo giáp Kỵ Sĩ, cầm trong tay Hỏa Cung và Băng

Kiếm đang đứng ở một chỗ.

"Anh à, trong người của tên này lại còn có biểu tượng bảo vệ, có chút giống với

linh hồn bảo vệ của gia tộc."

"Có lẽ hắn ta xuất thân từ Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn, cho nên cái này có gì mà cảm

thấy ngoài ý muốn, đây không phải cũng là điều rất bình thường sao?"

Một Cánh Cổng Trật Tự xuất hiện.
Bình Luận (0)
Comment