Số 13 Phố Mink

Chương 1262

Karen đứng người lên đi ra ngoài, đi theo Grovin đi tới lều làm việc của hắn,

trên đường đi còn nhìn thấy dấu vết của trận pháp dịch chuyển ở nơi này, chắc

hẳn là trận pháp dùng để dịch chuyển khí tài chiến tranh.

Ai …

Vừa nghĩ tới mình để lại nhiều khí tài chiến tranh đắt giá ở lại trong Cổng mà

không thể mang ra ngoài, Karen lại cảm thấy đau lòng một chút.

Muri cũng tới, đối với việc này, hai người cũng đều không cảm thấy có gì ngoài

ý muốn.

Mục đích trên danh nghĩa của lần thí luyện này là để tất cả mọi người có thể tìm

tới linh hồn thích hợp bản thân để ký kết khế ước, nhưng hai người còn có

nhiệm vụ ẩn quan trọng hơn.

Bên trong văn phòng của Grovin cái gì cũng có, sau khi Karen đi vào phát hiện

chậu than ở giữa lều còn có một cái giá nướng, bên cạnh là một thùng đá có rất

nhiều xúc xích ở bên trong.

"Bắp hay là thịt, các ngươi chọn cái nào?"

Muri trả lời: "Bắp."

Karen ngồi xuống, cầm lấy cái kẹp bắt đầu chủ động kẹp lấy xúc xích, anh

không thích vị của bắp, cho nên để bắp ở trước mặt của Muri.

Grovin rót cho mỗi người một ly Brandy, nói: "Ai nói trước?"

Muri mở miệng nói: "Để tôi."

Grovin nhẹ gật đầu, nói: "Nói chi tiết một chút, ta phải ghi vào trong báo cáo

đấy."

Lúc trước thật ra cũng đã kể lại hành trình trong Cổng, nhưng lần này, cần phải

có hệ thống và tường tận.

Muri bắt đầu kể lại, cái gì nên nói, cái gì không nên nói, nên nói như thế nào,

trước đây, Karen đều đã tham khảo xong kịch bản.

Thân phận nhà Benda của cậu ta, đủ để chứng minh sự "Trung thành" đối với

thần giáo, lời của cậu ta tất nhiên cũng càng đáng tin hơn.

Chờ đến sau khi kể xong, Grovin hỏi: "Hai ngài ấy vì yểm hộ cho các ngươi,

đều hi sinh rồi?"

"Đúng vậy, không sai." Muri khẳng định nói.

"Hai người các ngươi, cũng không có ký kết khế ước linh hồn?"

"Đúng thế."

"Đúng thế."

Muri là thật sự cũng không có ký kết khế ước linh hồn, bởi vì cậu ta không kịp,

có điều cậu ta lại hấp thu năng lượng linh hồn tràn ra khi Gaitanber bị cấm chế

tiêu diệt, được một bữa ăn bổ dưỡng, công hiệu chỉ mạnh hơn chứ không yếu

hơn việc ký kết khế ước.

Bên phía Karen thì có chút xấu hổ, thật ra anh đã sớm biết rõ Fornites không có

khả năng chiếm giữ cơ thể của mình, nhưng cho tới nay đối với việc tìm kiếm

linh hồn để ký khế ước cũng chưa từng chủ động.

Nhưng Karen cũng không tính là hoàn toàn không có thu hoạch, trong cơ thể

mình bây giờ còn đang cầm tù một con Thiên Mị.

Karen không có ký kết khế ước cùng nó, chỉ là tiếp tục phong ấn nó, bằng trực

giác, Karen biết nó là một thứ rất không tệ, có điều tình huống cụ thể vẫn là đợi

sau khi trở về giao nó cho Kevin và Pall thưởng thức và xem xét một chút rồi lại

nói.

"Nói cách khác, nhiệm vụ lần này của hai ngươi đã thất bại rồi?" Grovin gãi đầu

một cái, "Nhưng mà cũng không cần phải để vào trong lòng, tình huống lần này

đặc thù, Thần đều xuất hiện, phía trên cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm của

các ngươi, nhưng tiếp theo đến lúc trở về, sẽ còn cần các ngươi phối hợp điều

tra một chút, chỉ là một cái quá trình."

Lúc nghe được cậu này, Karen lưu ý đến ánh mắt của Muri chớp động. Đúng

vậy, cậu ta muốn giấu kín cái hạt châu ký ức màu vàng kia.

Nếu như không có sự kiện Bích Thần thức tỉnh, bọn họ nhất định phải đưa ra

một lời giải thích cho nhiệm vụ thất bại lần này, nhưng bây giờ, Bích Thần đã

xuất hiện, rất nhiều chuyện đã trở nên rất nhỏ hoặc thậm chí là không còn quan

trọng, mà lại những lý do giải thích này, ngược lại càng dễ thuyết phục người

khác.

Dù sao thì tình huống lúc đó cũng rất loạn, chuyện gì có thể xảy ra, cũng đều có

thể xảy ra.

Đội trưởng Muri đã từng trung thành với gia tộc và giáo hội, bây giờ cũng bắt

đầu trộm đồ nhà, thằng này, cũng học thói xấu. Karen kẹp một cái xúc xích lên,

cắn một cái, nói: "Ngài Gaitanbert giao cho chúng ta một vật."

Muri lập tức nói: "Đúng thế."

Cậu ta lấy từ trong túi thần bào ra hạt châu màu vàng kia, lúc cậu ta sắp đưa cho

Grovin, Karen mở miệng nói:

"Nhưng ngài Gaitanbert có dặn dò, nhất định phải tự tay giao cho người có cấp

bậc chủ giáo, cho nên, đoàn trưởng, thật xin lỗi." Muri lập tức thu tay về, giống

như là đang cho Grovin thấy một chút.

"Không, không sao cả." Grovin nhìn chằm chằm vào hạt châu trong tay của

Muri, "Các ngươi làm rất tốt, ta có thể cảm giác, các ngươi đã hoàn thành nhiệm

vụ, cũng rất không dễ dàng. Các ngươi tiếp tục ăn đi, ta đi báo cáo lên trên, còn

có một đội ở trên đảo trở về, ta sẽ gửi công hàm yêu cầu người phù hợp đến tiếp

nhận nó."

"Vâng, đoàn trưởng."

Chờ đến khi Grovin rời đi, Muri hơi nghi hoặc một chút nhìn về phía Karen, cậu

ta không hiểu Karen vì sao muốn chủ động giao ra. Karen lắc đầu, nói: "Lúc cậu

cực kỳ đói bụng, món ngon quá cầu kỳ bởi vì thời gian nấu nướng quá lâu thì

cậu ngược lại cũng không chờ được, còn không bằng ăn một chút xúc xích

nướng để đỡ đói trước."

Muri nghe vậy, nhẹ gật đầu, nói: "Anh nói đúng."

Karen cầm lấy cái ly, khẽ nhíu mày, uống một ngụm rượu: Ai, cũng không biết

Lãnh chúa Dal bây giờ thế nào rồi.

"Oanh!"

Một ngọn núi, trực tiếp bị Rylisa gọt bay, Lãnh chúa Dal không thể không tiếp

tục chạy trốn.

"Ngươi rốt cuộc muốn đuổi theo ta tới khi nào!"

Thân thể Rylisa lúc này hơn phân nửa đều là bạch cốt, nhưng bà ta vẫn không

có từ bỏ, cuối cùng, tại rít lên một tiếng bên trong, Lãnh chúa Dal bị một ngọn

núi vẽ ra chặn đường, cánh tay xương của Rylisa bắt hắn lại.

Bởi vì nửa bên mặt đã biến thành xương trắng, âm thanh của Rylisa chỉ có thể

thông qua sự rung động của linh hồn để hoàn thành.

"Trật Tự …ngươi đi chết đi!"

"Ta không phải Trật Tự, ta là Ranedal, ngươi đã quên rồi sao, ta là Ranedal!"

Lúc này, bóng người của Lynda đã xuất hiện ở trước mặt lãnh chúa Dal:

"Rốt cục bắt được ngài rồi, ngài Karen, a không, là Thần Trật Tự vĩ đại."

Karen, Thần Trật Tự?

Lãnh chúa Dal ngây ngẩn cả người.

Ta cũng đang hoài nghi có phải bản thể của ta làm chó cho ngươi hay không, ha

ha. Bản thể của mình, lại một lần nữa tìm tới vị trí của mình sao?

Lãnh chúa Dal lập tức phóng ra sóng linh hồn, cái sóng linh hồn này có thể

truyền tới trong nội tâm của đối phương:

"Ta không phải Karen, ta là dấu ấn tinh thần của Ranedal, sở dĩ ta lựa chọn dùng

mặt của hắn, chỉ là bởi vì ta cảm thấy mặt của hắn nhìn rất đẹp mắt!

Ngươi bây giờ nhanh đi bắt hắn đi, bằng không hắn sẽ rời khỏi nơi này, chờ sau

khi hắn ra khỏi Cổng, ngươi cũng không khả năng lại bắt được hắn, bởi vì

ngươi đã không có năng lực để đi ra ngoài lần nữa, nhanh đi đi!"

Lynda bước từng bước một dọc theo cánh tay xương của Rylisa, đi tới trước mặt

lãnh chú Dal đang bị nắm lấy. Cơ thể của Lynda, bắt đầu tách ra, chia ra một

bóng người Lynda nhạt hơn.

Bóng người nhạt hơn của Lynda mở miệng hỏi: "Ta hỏi ngươi, nhà ngươi, ở

đường phố nào?"

"Ta vẫn luôn ngủ say trong phong ấn, nếu như nói ra chỗ ta ở, địa danh lúc này

của nó gọi là Thung Lũng Rực Cháy."

Bóng người nhạt hơn của Lynda nhẹ gật đầu, sau đó, cô ta quay người, nhìn về

phía bóng người chân thật hơn kia của mình, đồng thời nhìn về phía cơ thể

khổng lồ và đã tràn ngập mùi vị chết chóc của Rylisa phía sau.

Trả lời:

"Đúng vậy, không sai, ngài Karen từng sống ở phố Thung Lũng."

Lãnh chúa Dal:

"…"
Bình Luận (0)
Comment