Số 13 Phố Mink

Chương 1296

"̀m!"

Mũi thương màu lam là cái thứ nhất phát nổ, tạo thành một một cái lỗ đen màu

xanh lam, phát ra lực hút kinh khủng, hai cánh sau lưng của Karen đang liều

mạng vỗ để có thể hạn chế bị hút vào, không có bị hút vào trong đã là rất tốt,

còn về việc tránh khỏi nó, tình huống trước mắt gần như không có khả năng.

"̀m!"

Phần màu đỏ tiếp theo phát nổ, một luồng sóng tấn công tinh thần quét ra, đầu

của Thiên Mị nhô ra từ trên bả vai của Karen, phát ra một tiếng gào thét, tạo

thành một kết giới đặc biết giúp Karen chặn lại làn sóng tấn công tinh thần.

Thiên Mị dù sao cũng là sinh mệnh đặc biệt sinh ra từ trong Cánh Cổng Luân

Hồi, là Người Gác Cổng Sumir của Luân Hồi Thần Giáo trong Cổng tự mình

lựa chọn để nuôi nấng bên người chờ đến khi phát triển, tiềm lực phát triển của

nó là điều không thể nghi ngờ.

Lúc này, sau khi Karen dùng Xiềng Xích Trật Tự "Dung hợp" cùng với Thiên

Mị, tương đương việc con Thiên Mị này được Karen không ngừng cung cấp

năng lượng, đã vượt qua năng lượng mà bản thân nó có rất nhiều lần.

Nhưng tiếp theo, phần màu trắng của cây thương cũng phát nổ, sóng năng lượng

càn quét ra xung quanh.

Nếu như so sánh với hai đòn tấn công lúc trước là để giữ chân và vô hiệu hóa

đối phương, như vậy thì đòn tấn công này mới là sát chiêu thật sự.

Cơ thể của Thiên Mị nhanh chóng xoay tròn xung quanh Karen, hoàn toàn bao

phủ cơ thể của Karen vào bên trong, ngay sau đó là tiếng va đập chói toi vang

lên liên tục, Thiên Mị phát ra tiếng kêu chói tai, không phải là tiếng kêu thảm

thiết, mà là tiếng kêu phẫn nộ.

Karen đối với phản ứng của nó cũng hiểu rõ, bởi vì phần khung xương của

Thiên Mị là Xiềng Xích Trật Tự mà Karen thả ra ngoài, cho nên những luồng

sóng năng lượng này cũng tấn công vào bên trên những sợi xích.

Giống như khi dùng một cái kìm cắt móng tay vừa cùn vừa rỉ sét để cắt móng

tay rất dày của mình, sau một hồi không ngừng dùng sức mà đè xuống, chờ đợi

đến lúc nó cuối cùng cắt đứt, cảm giác đau đớn từ việc cần mạnh đấy cũng làm

cả người run lên.

Bây giờ Karen đang có cảm giác toàn thân đều run rẩy, cứ như mỗi khớp nối

trên cơ thể của mình đang phải gánh chịu áp lực. Dù sao thì nói về khả năng

phòng ngự, Thiên Mị chắc chắn không bằng với Áo Giáo Hải Thần, nhưng cũng

may, cuối cùng vẫn chịu nổi.

Thanh trường thương sau khi phóng ra ba loại màu sắc, thì bắt đầu nhanh chóng

rạn nứt, một món Thánh khí, cứ như vậy mà bị xem như là hàng dùng một lần.

Karen rốt cục rõ ràng biết được cảm xúc lúng túng của mình lúc trước là đến từ

đâu, bởi vì từ trước đến nay anh thật sự chưa từng gặp phải đối thủ nào phá của

đến như vậy!

Thanh trường thương tự kích nổ mặc dù không thể đánh bại Karen, nhưng lại

thành công để Karen bị tê liệt một khoảng thời gian ngắn, mà người phụ nữ mặc

giáp thì mượn thời cơ này đi tới trước người của Karen.

Liên tục đấm mấy phát về phía Karen, cái bộ dạng này, nhìn có chút ngu xuẩn.

Karen không còn tiếp tục lùi về phía sau, mà là đập cánh một phát mạnh, chủ

động kéo gần lại khoảng cách sau đó nghiêng người né tránh thế công của đối

phương, đợi đến khi người phụ nữ mặc giáp quay người đi, Karen lại một lách

sang một bên khác.

Bàn tay giơ lên, đầu ngón tay trực tiếp chỉ vào vị trí cổ của đối phương.

Trong chốc lát, đầu Thiên Mị bay ra từ trên cánh tay của Karen, trực tiếp xuyên

qua cổ của đối phương.

Cơ thể của người phụ nữ mặc giáp này run lên, phần đầu tách rời, ngã quỵ về

phía trước.

"Ngươi cũng không biết đánh cận chiến, để ta đến!"

"Đừng quấy rầy ta, chết tiệt!"

"Cơ hội tốt như vừa nãy thế mà ngươi lại lựa chọn chạy đến đánh tay, ngươi

nghĩ ngươi đánh đánh nhau với vợ của mình ở trên giường à!"

"Con mẹ nó, hai người các ngươi rốt cuộc đang làm gì!"

Trong cơ thể của người phụ nữ mặc giáp truyền âm thanh cãi nhau của ba tên

đàn ông.

Rất nhanh, trên người của người phụ nữ mặc giáp đã ngã xuống đất xuất hiện

ánh sáng chiếu ra, điều này khiến cho Karen đang chuẩn bị tháo rời cái con rối

này ra không thể không lựa chọn lui lại, bởi vì trên người của người phụ nữ mặc

giáp rất nhanh sau đó đã xuất hiện ngọn lửa có thể đốt cháy linh hồn.

Người phụ nữ mặc giáp đứng lên, ngọn lửa dùng để phòng thủ lúc nãy rất nhanh

cũng biến mất.

Mặc dù đã không có đầu, nhưng khí thế phát ra trên người lại không yếu bớt

một chút nào, khi cô ta giơ một cánh tay còn lại lên, một cái trận pháp dịch

chuyển lại xuất hiện, một thanh đao xuất hiện ở trong tay của cô ta.

"Vù!"

Cơ thể cô ta biến mất, sau một khắc đã xuất hiện ở sau lưng Karen, trực tiếp

chém xuống một nhát.

Karen không hề di động, mà là đưa tay hướng về trước, trước người cũng ngưng

tụ ra ba cái đầu của Thiên Mị, trong chốc lát, tựa như ba đầu rắn mãng xà hé

miệng, lộ ra răng nanh.

Thanh đao của cô ta chém lên trên đầu của Karen, nhưng lưỡi đao và cả người

cô ta đều biến mất, đây là ảnh ảo.

Mà thật ra lúc này cô ta lại xuất hiện ở trước mặt Karen, vẫn giơ thanh đao lên

như cũ, nhưng ba cái đầu của Thiên Mị, cũng đã lao về phía trước.

Đây là một sự chèn ép trên phương diện kinh nghiệm chiến đấu, nhờ vào lúc

chiến đấu cùng với vị Phó Đoàn Trưởng trong thời gian huấn luyện ở đại khu

Dinger đã để cho Karen có một bước tiến rất lớn trên phương diện này.

Sau khi nhìn thấu được chiêu thức giả của đối phương, rồi chuẩn bị sẵn sát

chiêu để chờ cô ta lao đến.

"Rống!"

Ba cái đầu Thiên Mị cùng nhau vồ đến, hai cái thì nhằm vào phần bả vai nối

liền cánh tay, một cái đầu khác thì vồ về phía ngực.

"Ầm!"

Cơ thể cô ta bị va chạm đến nỗi run lên, ở hai bả vai thì xuất hiện khe hở, hai

cái đầu của Thiên Mị đầu trực tiếp thuận theo khe hở mà luồn vào, xuyên thủng

qua hai cánh tay.

Hai cánh tay rơi xuống đất, chỉ còn lại một đôi chân đang không ngừng lui lại,

sau đó đặt mông ngồi xuống dưới đất.

Karen lại tiến lên phía trước, lớp áo giáp ở trước ngực, một viên đá quý khảm ở

trên đã vỡ vụn, ngọn lửa có tổn thương rất lớn đến linh hồn xuất hiện lúc nãy,

bây giờ lại cháy lên ngoài bên ngoài cơ thể

"Thu về!"

Thiên Mị là thể linh hồn cho nên cực kỳ e sợ ngọn lửa này, sau khi nhận được

mệnh lệnh thu hồi về của Karen, trong nháy mắt lùi sâu vào trong cơ thể của

Karen

Trên người Karen thì cháy lên ngọn lửa Ánh Sáng, hai ngọn lửa sau khi đan xen

hòa vào nhau thì bắt đầu triệt tiêu lẫn nhau.

Ngọn Lửa Ánh Sáng giúp Karen loại bỏ phòng ngự bên ngoài của người phụ nữ

này, Karen giơ thanh đao mà cô ta triệu hồi khi nãy, dùng lực đâm xuống phần

ngực!

"Phốc!"

Lớp giáp bị xuyên thủng, đóng vào trên mặt đất, ở bên trong phần áo giáp bị hư

hại có một búi tơ màu vàng giống như là có sinh mệnh, chúng đang cuộn tròn

và chuyển động, nhưng búi tơ này đang bám rễ lên trên một thứ hình cầu, tạo

thành một khối có hình thù giống như một con nhím biển màu vàng.

"Cái thứ thể linh hồn kia là gì? Khế ước linh hồn hay là dị ma nhập vào cơ thể?"

"Tại sao còn có năng lượng Ánh Sáng, đây là Ngọn Lửa Ánh Sáng!"

"Hắn ta là tàn dư Ánh Sáng!"

Karen đưa tay bắt lấy cái con nhím biển màu vàng này, trong đầu của anh bỗng

nhiên xuất hiện một suy đoán, đó chính là cuối cùng Thần Giáo nào sẽ có năng

lực đến mức này, đến cùng là Thần Giáo sẽ có nhiều đồ chơi mới lạ như vậy?

Lại cuối cùng là Thần Giáo nào sẽ chủ động tham dự vào kế hoạch bí mật của

đêm nay?

Trong quyển bút ký mà ông Hoven để lại cho Karen, ngoại trừ trận pháp ra, còn

có một phần quan trọng đó là phần giới thiệu về các đại Thần Giáo và thế lực

của các gia tộc dị ma, trong này phần giới thiệu dài nhất và rõ ràng nhất, tất

nhiên là giáo hội mà cả đời ông Hoven đã gia nhập.

Karen học trận pháp chậm một chút, nhưng những nội dung khác thì anh đều đã

đọc xong trong lúc lên thuyền từ Ruilan đến Wien, xem nó như một quyển bách

khoa toàn thư về giới giáo hội mà đọc hết một lần.

Lúc này, Karen dùng âm thanh nghiêm trang hô vào cái con nhím biển màu

vàng này: "Ca ngợi Thần Nguyên Lý vĩ đại!"

"Ca ngợi Thần Nguyên Lý…"

"Ca ngợi Thần Nguyên Lý…"

"Bốp!"

"Bốp!"

"Hai thằng ngu này!"
Bình Luận (0)
Comment