Từng luồng khói đen tràn ra từ trên người của xác khô, lại tiến vào trong khe hở
trước ngực của phu nhân Sidra, đây là một sự tiếp dẫn, xem cơ thể của chính
mình như là vật chứa, xem linh hồn của mình là chất bôi trơn, dù bản thân làm
vật dẫn.
Rất nhiều vật tổ được các bộ lạc thờ phụng thật ra cũng được truyền lại theo
phương pháp này, Tà Linh bị gửi nuôi trong cơ thể của nhiều thế hệ tiên tri
trong bộ lạc, cho nên tuổi thọ của vị tiên tri được kéo dài hơn khá nhiều.
Khi khói đen không ngừng rút ra ngoài, cơ thể của xác khô này mặc dù không
có trở nên trắng nõn, nhưng lại trở nên óng ánh một cách bất thường, ông ta
muốn đứng dậy ngăn cản, nhưng lại phát hiện cơ thể bây giờ vốn đã rất suy tàn
đã trở nên càng yếu ớt hơn.
Khi ông ta muốn vịn vào thành quan tài để đứng dậy, bàn tay khi vừa mới dùng
sức đã giòn nứt ra, rồi vỡ vụn thành bột.
Năm đó trước khi chết trước ông ta đã dùng tính mạng của mình để phong ấn
Tà Linh, mà Tà Linh vì giữ cho bản thân nó tồn tại, cũng không thể không duy
trì cơ thể của ông ta, bây giờ, khi Tà Linh rút ra ngoài, các xác khô này cũng đã
mất đi thứ chống đỡ nó tồn tại.
"Em à, anh không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh hi vọng em có
thể dừng lại."
"Không dừng lại được."
Phu nhân Sidra nhìn “chồng” của mình,
"Chồng của ta đã chết, chết vào thời khắc mười năm trước khi ông ta phong ấn
Tà Linh, trong suốt những năm nay, ta vẫn luôn cảm thấy ông ấy còn sống, ông
ấy chỉ là đang ngủ say ở nơi này mà thôi, bởi vì ta còn có thể thức tỉnh ông ấy.
Nhưng bây giờ, ta lại phát hiện mình chỉ đang tự lừa gạt bản thân mình, ông ấy
đã ra đi, ta cùng lắm cũng chỉ lưu giữ lại một dấu vết mà thôi, thật ra ngươi có
khác gì với quần áo cũ mà chồng ta từng mặc đâu? Nếu như dùng để hoài niệm,
quần áo so với thi thể thì càng phù hợp hơn không phải sao? Ai, vốn khuôn mặt
chồng của ta cũng không dễ nhìn gì mấy, sau khi biến thành xác khô, thì càng
xấu hơn.
Vị trí trước ngực của phu nhân Sidra bắt đầu xuất hiện một bộ mặt dữ tợn, một
âm thanh nghiêng về giọng như hơn vang lên từ trên gương mặt này: "A, phu
nhân yêu mến của ta, ta bị chồng của bà chèn ép suốt mười năm đấy, ông ta trói
buộc ta bên người, không cho phép ta rời đi, ta luôn bị ông ấy ép buộc đấy, ha
ha ha, phu nhân, bà tuyệt đối không nên trách ta nhé."
"Thưa ngài Tà Linh, ta sẽ để cho ngài tự do, ta thậm chí có thể đưa ngài quay
trở về bán đảo Gangsen, trở lại bộ lạc lúc trước của ngài, nhưng trước lúc đó,
ngài nhất định phải phục vụ cho ta trong vòng một năm."
“Đương nhiên có thể rồi, phu nhân, so với cái cơ thể đã sớm bị ép thành khô kia
của chồng bà, cơ thể của phu nhân để cho ta rất say mê đấy, nhưng ta có một
điều kiện."
"Nói."
Ta cần ăn, bây giờ ta quá yếu ớt, ta cần máu thịt và linh hồn của thần quan để bổ
sung mình tiêu hao trong suốt mười năm nay.
"Dùng Thần quan Trật Tự làm tế phẩm, có thể sao?"
"Ta rất sợ hãi đấy, ha ha ha ha, phu nhân, ta thật rất sợ hãi đấy, nhưng ta lại rất
hưng phấn, đó là một loại hương vị cấm kỵ... Ta muốn nếm thử."
“Ta sẽ giúp ngươi săn giết thần quan Trật Tự, ngươi cũng không cần lo lắng
việc khác, thân phận của ta bây giờ có thể bảo vệ sự an toàn của chúng ta trong
một mức độ khá lớn."
"Ta rất chờ mong đấy, phu nhân yêu quý à."
Âm thanh biến mất, khuôn mặt người đáng sợ ở trước ngực phu nhân Sidra bắt
đầu biến hóa, trở thành một đóa hoa hồng đỏ tươi. Mặc dù có vẻ hơi quê mùa,
nhưng lại có vẻ rất bình thường.
Xác khô ngồi ở bên trong quan tài, bên tai ông ta vang lên tiếng giòn vang của
cơ thể đang dần sụp đổ.
“Em à, anh không biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng nếu như em đã lạc
mất bản thân, xin hãy mau tỉnh lại từ trong trạng thái này."
"Có lẽ, ta thật sự đã lạc lối rồi, nhưng lúc này giống như ta say rượu vậy, trước
lúc ta hoàn toàn chìm vào hôn mê, thật ra cũng không còn có thể tỉnh táo lại
nữa."
Một tay phu nhân Sidra vuốt ve hình xăm hoa hồng đỏ trước ngực một cái tay
khác lại vuốt ve trên bụng mình, tiếp tục nói: "Bây giờ ta có loại cảm giác mình
mang thai, ở trong cơ thể của ta, đang nuôi dưỡng một sinh mệnh, bọn chúng
dùng cái chết của của chúng ta để nuôi dưỡng một thứ khác, chẳng lẽ ta lại
không thể dùng bọn chúng để bồi dưỡng sinh mệnh mới trong người của ta
sao?" Xác khô bắt đầu niệm thuật, vầng sáng trật tự nhàn nhạt chảy xuôi trước
người hắn, đây là một tín hiệu để cảnh báo.
Phu nhân Sidra đưa tay bắt lấy đầu của xác khô, dùng sức một chút, xác khô bắt
đầu tăng nhanh tốc độ sụp đổ.
"Ngươi không phải là ông ấy."
Cuối cùng, xác khô triệt để vỡ vụn. Phu nhân Sidra ngẩng đầu, trong hốc mắt
tràn ra nước mắt: "Mặc dù ta biết, cho dù ông ấy thật sự sống lại, cũng sẽ không
đồng ý với cách làm của ta, chắc chắn sẽ ngăn cản ta."
Trong lòng bàn tay của phu nhân Sidra cháy lên ngọn lửa, đập vào trên quan tài,
sau đó Ngọn Lửa Trật Tự bắt đầu khuếch tán, càn quét toàn bộ tầng hầm. Tất cả
dấu vết để lại đều đang cháy lên, nhưng tất cả lại không có gì thay đổi. Đợi đến
lúc phu nhân Sidra lau đi giọt lệ trên khóe mắt rồi đi đến cửa tầng hầm, bà ta
đóng cửa lại.
"Ầm!" Tất cả những gì được bố trí ở trong tầng hầm, toàn bộ tan rã thành tro
bụi, giống như một tầng hầm không sử dụng đã lâu không có ai quét dọn, tích
thành từng lớp bụi dày. Cầm cái túi xách trong góc nhà lên, phu nhân Sidra đi
tới chiếc xe tải nhỏ trước cửa, ném cái túi xách vào trên chỗ ngồi bên cạnh, bà
ta ngồi vào vị trí tài xế, khởi động xe tải.
"A, mẹ yêu à, mẹ tính lúc nào sẽ dẫn con gái của mình đi ăn bữa ăn đầu tiên
vậy?" âm thanh của Tà Linh vang lên, tất nhiên, nó có thể nghe được âm thanh
ở bên ngoài.
"Những năm gần đây, những lời mà ta nói với chồng mình, có phải cuối cùng
đều rơi vào trong lỗ tai của ngươi hay không?"
"Đúng vậy, bởi vì chồng của bà đã sớm chết từ lâu, thật ra là ta vẫn luôn sống
trong cơ thể của hắn, mặc dù ta đã bị phong ấn, suy yếu đến nỗi không làm
được việc gì, nhưng ít ra còn có thể lắng nghe những lời mà mẹ đã thổ lộ đấy."
"Ta biết ngươi muốn hại ta, ta biết kết cục cuối cùng của ta đó là khi năng lực
của ngươi khôi phục lại đến một mức độ nhất định sẽ chiếm đoạt cơ thể ta, ta
biết ta không có khả năng khống chế ngươi trong một khoảng thời gian quá dài.
Nhưng việc này cũng không thành vấn đề, bởi vì ta chỉ muốn làm một chút việc
mà thôi, ta muốn báo thù, ta muốn nói cho bọn chúng biết, cho dù bản thân
chúng là tín đồ của Trật Tự, phản bội trật tự, cũng cần phải trả một cái giá thật
lớn."
"Mẹ à, ngài không cần phải nói thẳng thắng đến như vậy, ta vẫn hi vọng chúng
ta có thể cùng nhau giao lưu tăng thêm tình cảm một chút."
"Ta muốn giải thoát, van xin ngươi hay nhanh lên một chút, để cho ta được giải
thoát trong tiếng kêu gào tuyệt vọng và thê thảm của bọn chúng."
"Ta đã biết, mẹ à."
"Ngươi im lặng đi, Wien là sân sau nhà của Trật Tự Thần Giáo, nếu mục tiêu
tiếp theo của chúng ta là săn giết thần quan Trật Tự, như vậy thì nhất định phải
cố hết sức cẩn thận."
"Được, ta đã hiểu rõ, ta sẽ nghe lời mẹ nói, bởi vì lúc trước cũng là bởi vì ta
không cẩn thận, mới cho chồng của ngài cơ hội để phong ấn ta."
Âm thanh biến mất, đóa hoa hồng màu đỏ trên ngực của phu nhân Sidra lúc này
cũng thu lại. Lúc lái xe tải đến một khu phố tiếp theo, phu nhân Sidra trông thấy
Karen đang cất bước ở phía trước. Phu nhân Sidra lúc này cười, bà ta lấy thuốc
là và bật lửa từ trên người ra, rút ra một điếu thuốc lá nữ, châm thuốc, hương vị
hỗn hợp của nicotin có mùi bạc hà nhạt, cũng lúc kích thước và gây tổn thương
lên não bộ.