"Đúng, xin hỏi cô là?"
"Tôi tên là Xinyali, còn anh thì sao?"
"Tôi tên là Karen, Karen. Silva."
"Cần phải nói đầy đủ họ tên sao?"
"Tùy ý cô thôi."
"Được rồi, tôi tên Xinyali. Ran, Newren."
Cô gái duỗi tay ra về phía Karen, Karen lễ phép duỗi tay ra cùng cô bắt một
chút, ai biết cô gái còn nắm lấy tay mình rồi lắc lên lắc xuống mấy lần.
"Được rồi, từ giờ trở đi, anh chính là cộng sự của tôi, tôi sẽ ghi thân phận của
anh vào trong ghi chép của tôi trong giáo hội, đợi chút nữa anh đưa giấy chứng
nhận trong giáo hội của anh cho tôi."
"Cộng sự?"
"Ừm, là tôi đây."
"Không phải, cô là tín đồ của Nguyên Lý Thần Giáo?"
"Đương nhiên."
"Chúng ta cứ như vậy trở thành cộng sự hợp tác à?"
"Đúng rồi."
"Chuyện này, mặc dù tôi còn chưa có cộng sự Nguyên Lý Thần Giáo, nhưng mà
tôi…”
"Anh là đang chê tôi xấu sao?"
"Không phải, dĩ nhiên là không phải, thật ra trông cô cũng rất đáng yêu."
"Được rồi, khuôn mặt của anh quả thật rất đẹp mắt, quả thật có tư cách để nói
tôi xấu."
"Cô hiểu lầm rồi, ý của tôi là • • "
"Chẳng lẽ anh đang cảm thấy là do năng lực nghề nghiệp của tôi không đủ
sao?"
"Tôi nghĩ, chúng ta nên giao tiếp hiểu biết về nhau rõ hơn, không phải sao?"
"Anh là vì muốn cưới cộng sự của mình giống như thầy của tôi à?"
"Không muốn, tôi đã có vị hôn thê."
"Kia thì muốn giao lưu về cái gì?"
"Cho dù là quan hệ hợp tác trên phương diện công việc, giữa những người cộng
sự chắc chắn cũng cần phải quen thuộc với nhau một chút chứ nhỉ?"
"Không cần phải phiền toái như vậy, anh có tư liệu hay chuyện gì cần phải điều
tra, cứ trực tiếp truyền tin đến hỏi tôi, tôi giúp anh tìm tư liệu, tôi có vật liệu và
mục tiêu muốn nghiên cứu và những khó khăn khác, tôi sẽ tới tìm anh, vậy là
được rồi.
Chúng ta thậm chí có thể mười năm không cần thấy mặt nhau, nhưng không ảnh
hưởng đến công việc riêng và sự phối hợp giữa hai bên, giữa rất nhiều người
cộng sự của hai Thần Giáo thì gặp mặt cuối cùng sau mười năm trời không gặp
đều là ở trong lễ tang của đối phương."
"Có thể để cho tôi suy nghĩ thêm một chút sao?"
"Đương nhiên có thể."
"Vậy là tốt rồi."
Xinyali nhấc một cái túi trong tay lên, nói: "Trong này là tư liệu của gia tộc
Congers, đặc tính tín ngưỡng, phong cách thiết kế của hầm mộ, các yếu tốt nguy
hiểm đều đã được báo cáo kỹ càng hai lần. Chờ đến khi anh suy nghĩ kỹ thì đến
tìm tôi, tôi sẽ giao chúng lại cho anh."
"Báo cáo kỹ càng hai lần?"
"Đúng vậy, tôi đã điều tra, anh sẽ không nghi ngờ là thầy của tôi viết thay, mặc
dù ông ấy bây giờ đã là như thế này."
Karen thay đổi phương thức hỏi: " Cô cũng không lo lắng trình độ của tôi không
đủ sẽ ảnh hưởng đến cô không? Cho dù là quan hệ cộng sự có thể thay đổi bất
cứ lúc nào, nhưng làm như vậy cũng sẽ vô cùng phiền phức nhỉ, mà lại tôi có
nghe nói trong quan hệ cộng sự cũng có yếu tố "Môn đăng hậu đối" giống như
kết hôn.
Bởi vì khi một vài người đã từ bỏ quan hệ cộng sự hợp tác một lần, thường
thường có ý nghĩa hắn ta không thích hợp cho việc hợp tác, đương nhiên cũng
có thể nguyên nhân là do đối phương dẫn đến, mặc dù người ưu tú cũng không
thiếu mục tiêu để hợp tác, nhưng họ cũng không rảnh để đi “thử lỗi” nhiều lần.
"Karen. Silva, cùng với thân phận của đội trưởng anh thì tôi cũng đã sớm điều
tra thân phận của anh rồi, bởi vì dưới trướng của hắn ta thì anh là người ưu tú
nhất, hắn ta đề cử anh là điều chắc chắn, tôi cũng rất hài lòng với lý lịch của
anh, thuộc về loại mà tôi không xứng, cho nên, bây giờ xem xét tình huốn trước
mắt thì là tôi được lợi."
"Chậc…" Karen hít vào một hơi, "Con người của tôi có một thói quen tốt, đó
chính là không thích thay đổi cộng sự, tôi cũng rất trân trọng người có thể trợ
giúp tôi, cho nên tôi có thể trước hết xem qua bản báo cáo của cô, rồi quyết định
có thể thành lập quan hệ hợp tác với cô được hay không chứ?"
"Anh lợi hại hơn thầy của tôi."
"Hửm?"
"Năng lực dỗ phụ nữ."
"Ha ha."
"Được thôi, chúng ta đi qua ban công phía bên kia rồi nói."
"Được rồi."
Trên ban công có một băng ghế dài, Karen và Xinyali ngồi xuống, Xinyali mở
túi tài liệu ra, cô cũng không vội vàng mà đọc lên, mà là đem một xấp tư liệu
dựa theo từng phần đã phân loại ra đặt vào trong tay của Karen.
"Những thứ này, sau khi anh trở về thì tốn chút thời gian đọc và tìm hiểu là
được, mà những thứ này, là điều tôi cần nhắc nhở kỹ cho anh biết để lưu ý."
"Được rồi, cô nói đi."
"Đầu tiên, điểm đặc thù trong hệ thống tín ngưỡng của gia tộc Congers … đó là
Phụ ma."
"Phụ ma?"
"Một năng lực rất hiếm thấy, có thể bồi bổ đồ vật, để bọn chúng có thêm năng
lực đặc biệt, đương nhiên, tất nhiên phải trả giá rất lớn, cho nên một khoảng
thời gian rất dài trong dòng lịch sử, người của gia tộc Congers đều bị những gia
tộc mạnh hơn hoặc thâm chí là giáo hội xem như là hàng dùng một lần."
Nghe nói như thế, Karen không khỏi nhớ lại lịch sử về gia tộc Alte của bà ngoại
mình, ở trong dòng sông lịch sử, người của gia tộc Alte bị giới quyền quý của
giáo hội xem như là mặt hàng dùng để làm “chứng nhân cho tình yêu”.
Cho nên, vào một số thời điểm thì gia tộc Ellen thật ra cũng rất may mắn, gia
tộc của bọn họ sau khi lụi bại vẫn có thể tiếp tục tồn tại, một là do lão tộc
trưởng khổ tâm "Ngụy trang", thứ hai là hệ thống tín ngưỡng gia tộc của Thủy
tổ Ellen là lửa và nước, cũng không thể làm cho đám cao cấp trong giới giáo hội
cảm thấy hứng thú.
Bắt tới làm đầy tớ thuộc hạ hay sao? Vậy thì cũng không có gì quan trọng.
"Tuy vậy, bắt đầu từ năm trăm năm trước, hệ thống tín ngưỡng gia tộc Congers
bước vào chiều hướng suy tàn, rất khó lại xuất hiện người có hệ thống tín
ngưỡng cấp cao, sau đó từng bước một mà suy sụp, cuối cùng dẫn đến toàn bộ
gia tộc co rút vào.
Nếu so sánh thì thời đại đỉnh cao của bọn họ thậm chí có thể được Thần Giáo
chính thống mời đến để Phụ ma cho Thần Khí, để Thần Khí có thêm thuộc tính
mới.
Cuối cùng suy sụp xuống đến nỗi chỉ có thể phụ ma cho mấy con búp bê vải, để
bọn chúng có thể bất thình lình chuyển động một cái hoặc là hát một bài hát.
Không biết anh có từng xem một bộ phim tên là « Tĩnh Mịch » chưa?"
"Không có." Karen lắc đầu, mặc dù trước đây anh hay kiến nghị Muri đến rạp
chiếu phim để xem phim, nhưng chính bản thân anh ở thế giới này cũng chẳng
đến đó bao giờ.
"Là một bộ phim kinh dị được chuyển thể từ một tác phẩm tiểu thuyết cùng tên,
bên trong nói về câu chuyện của một đám búp bê và một gia tộc, người vào vai
nhân vật chính là một vị truyền nhân cuối cùng của gia tộc Congers từ một trăm
năm trước."
"A, vậy sao, để tôi trở về xem thử một chút."
" Gia tộc Congers không chỉ có đã suy sụp hệ thống tín ngưỡng gia tộc, mà lại
ngay cả huyết mạch cũng suy tàn."
"Cô cảm thấy nguyên nhân là vì sao?" Karen hỏi