Đây là nhiệm vụ thứ nhất sau khi tiểu đội thành lập, Karen rất là cẩn thận, anh
tình nguyện chuẩn bị trước mọi thứ thật kỹ càng, cũng không hi vọng quá trình
quá mức suôn sẻ, cũng không hi vọng trong lúc làm nhiệm vụ có tình huống bất
ngờ nào.
Neo đã từng nói, bản thân làm đội trưởng, phải quen thuộc với việc những thành
viên trong tiểu đội của mình "Người đến người đi".
Mặc dù Karen có thể hiểu được hàm nghĩa của câu nói này, nhưng muốn quen
thuộc một việc thì luôn luôn cần một quá trình, anh hi vọng tiểu đội mình luôn
luôn chỉ quen với một quá trình duy nhất, anh hi vọng tiểu đội mình vĩnh viễn
duy trì sự hoàn chỉnh, ước mơ không thực tế nhất cũng vô cùng đơn giản là
muốn tiểu đội luôn luôn hoàn chỉnh như ban đầu, ước mơ không thực tế chỉ tốt
đẹp theo một cách đơn giản như vậy.
Sau khi dùng xong bữa cơm, Karen đứng dậy, chuẩn bị đi tắm sơ một chút, vừa
lúc làm lạnh đầu óc của mình, bây giờ rõ ràng còn chưa đến lăng mộ, thậm chí
còn chưa đi đến thành phố Tang phổ, nhưng trong đầu lại không ngừng xuất
hiện hình ảnh về lăng mộ.
Đi vào phòng ngủ chính, Karen trông thấy Pall vừa mới dùng xong buổi trà
chiều mà ngồi ở trên gối, thích ý ngoắt ngoắt cái đuôi của mình.
"Kevin đâu?" Karen hỏi.
"Đang ở trong nhà kho trông chừng trận pháp truyền tin, chuẩn bị thêm một
thiết bị phóng đại âm thanh, giống như là một cái loa, như vậy thì khi có tin tức
truyền đến trận pháp, thì cái loa cũng có thể nhắc nhở giống như cái chuông
trong trường học vậy, cũng sẽ bớt đi phiền phức trong việc cần một người trực
trận pháp truyền tin suốt ngày.
A, còn thêm một tính năng báo giờ, mỗi đến khi một tiếng trôi qua thì nó sẽ lắc
vang vài tiếng, như vậy thì cũng có thể cùng lúc xem xét trận pháp truyền tin có
hoạt động ổn định hay không."
"Ừm, tôi đi tắm, a, đúng rồi, hôm nay tôi tìm được một cộng sự trong Nguyên
Lý Thần Giáo, quan hệ của chúng ta về sau có lẽ cũng giống như ông nội Dis và
ông Hoven."
Pall lập tức hỏi: "Nam hay nữ vậy?"
"Nữ."
"Bao nhiêu tuổi?"
"Nhỏ hơn tôi một tuổi?"
"Gương mặt có xinh đẹp không?"
"Cũng rất dễ nhìn."
Pall thở một hơi dài nhẹ nhõm: "Hô......"
Ngay sau đó, Pall ngẩng đầu nhìn Karen, cười nói: "Gương mặt dễ nhìn thi ta
cũng yên tâm rồi."
Lập tức, Pall lập tức cải chính bản thân lại: "Ta là đang yên tâm dùm cho cháu
cố cố cố cố của ta."
Mọi người thật sự là quá quen thuộc, dù sao thì mỗi ngày đều ngủ chung một
cái giường, ngủ kề một bên gối;
Cho nên một chút thói quen khi dùng từ, dù không cố ý diễn nghĩa, cũng có thể
truyền lại ý nghĩa một cách chuẩn xác.
"” Một vị cộng sự rất không tệ, tôi cảm thấy cô ta cũng rất ưu tú."
Pall méo đầu một chút, cười nói: "Cậu nhìn xem, cho tới bây giờ cậu cũng chưa
từng nói Ophelia ưu tú, ha ha."
"Tôi đi tắm rửa."
Chờ đến khi Karen đi vào trong phòng tắm, Pall vẫy vẫy đuôi: "Hừ, mỗi lần ta
nhắc đến Ophelia thì lại chột dạ à."
Nhảy xuống giường, Pall đi vào trong phòng sách tản bộ, để ý đến một chồng tư
liệu ở trên bàn.
Phòng sách của Karen là hoàn toàn mở ra đối với Pall, Kevin và yêu tinh radio
cũng không có gì là bí mật.
Pall nhảy lên trên bàn đọc sách, bàn chân mèo lật xem vài trang, nghi ngờ nói:
"A, nhà Congers?"
Karen sau khi tắm rửa xong thay quần áo ngủ mới thì đi ra khỏi nhà tắm, quay
về phòng đọc sách, trông thấy Pall đang ngồi trên bàn đọc sách của mình say
sưa xem tài liệu.
"Đây là tư liệu về nhiệm vụ trộm mộ lần này sao, thật kỹ càng đấy."
"Ừm, đúng thế."
"Karen, đã từng là một vị đội trưởng thám hiểm ưu tú, ta muốn nói cho cậu một
điều đó là cuộc thám hiểm nếu điều tra chuẩn bị kỹ càng trước tất cả mọi thứ thì
sẽ rất nhàm chán đấy."
"Khi đó cô đi thám hiểm là vì vui chơi, mà bây giờ tôi đi thám hiểm vì kiếm
tiền, không giống nhau."
"Cậu nói cứ như rằng tôi rất ngây thơ vậy, đúng, cái vị họ Congers cuối cùng
này là nhân vật chính trong bộ phim kinh dị « tĩnh mịch » được chuyển thể kia.
"
Karen bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, Congers hơn một trăm năm trước, không
phải cùng một thời đại với Pall sao? Mà lăng mộ của gia tộc Congers cũng ở
Wien.
"Cô biết ông ta?"
Pall nhẹ gật đầu, nói: "Đúng vậy, ta biết, Piston. Congers, lúc trước hắn ta từng
đến trang viên Ellen để xin gặp mặt ta, hi vọng có thể gia nhập tiểu đội thám
hiểm của ta."
"Ông ta có tư cách này sao?"
Phải biết rằng tiểu đội thám hiểm Pall năm đó có tiêu chuẩn gia nhập rất cao đối
với thành viên muốn gia nhập, vợ của Philias và Bernard đều đã từng là thành
viên của tiểu đội.
"Hắn ta đương nhiên không tư cách này, năng lực duy nhất của hắn lúc đó cũng
chỉ là phụ ma cho vài con rối để chúng biểu diễn ảo thuật gì đó hoặc là nói tiếng
bụng, chỉ là một người bình thường cùng với vài con rối lên đài diễn hài, mua
vui cho khán giả.
Nhưng mà lúc ấy hắn mang đến một cái kế hoạch cũng không tệ, ta có ấn tượng
rất sâu đối với kế hoạch này, bởi vì hắn muốn chúng ta dẫn hắn cùng đi thám
hiểm khai quật lăng mộ tổ tiên của hắn. A, thật sự là một cái người khá thú vị,
cũng khó gặp được người muốn gọi người ngoài đi đào mộ tổ tiên của mình."
"Sau đó thì sao?"
"Ta vốn là cảm thấy rất hứng thú, đây là một sự kiện thú vị biết bao, nhưng lúc
đó Bernard lại cực lực phản đối, hắn nói gia tộc Congers chịu một lời nguyền
rủa."
"Nguyền rủa?"
"Một lời nguyển rủa đến từ Nữ Thần Mặt Trăng Artemis.
" Chủ Thần trong tín ngưỡng của Nguyệt Nữ Thần Giáo?"
"Piston. Congers và rất nhiều tổ tiên đời trước đó của gia tộc hắn đã ra sức điều
tra lời nguyền rủa của gia tộc, sau đó đưa ra một lời suy đoán:
Mấy trăm năm trước một vị tổ tiên nào đó trong gia tộc của hắn, tiền hành Phụ
Ma cho một món Thần Khí đã bị hư hại - 【 Nữ Thần Chúc Phúc 】.
Món Thần khí kia khi đó đã hư hỏng đến không còn hình dáng nguyên vẹn,
thậm chí còn không bằng so với Thánh Khí, có lẽ lúc vị tổ tiên kia được mời
đến để phụ ma, không riêng gì là vị tổ tiên kia, ngay cả người thuê ông ta đến để
phụ ma cũng không biết nó là một món Thần Khí.
Sau đó, ông ta tiến hành phụ ma, nhưng lại đúng là phụ ma ra được một thuộc
tính mới."
" 【 Nữ Thần Chúc Phúc 】 là món Thần khí như thế nào?
"Nếu nói theo cách đơn giản thì nó chính là áo ngủ của Nữ Thần Mặt Trăng,
người mặc nó vào hoặc là được nó chúc phúc, linh hồn có thể được thanh lọc,
xem như một trong số ít những món Thần Khí có tác dụng thanh tẩy linh hồn.
Ở trong thần thoại tự thuật « Ánh Sáng Trật Tự » chắc cũng có một đoạn ghi
chép như thế này: Trong một lần chinh chiến, Thần Trật Tự bị thương nghiêm
trọng, Nữ Thần Mặt Trăng đem áo ngủ của mình trùm lên trên người của Thần
Trật Tự, che chắn phong vũ lôi điện, giúp đỡ Thần Trật Tự khôi phục vết
thương."
"Bởi vì ông ta phụ ma cho món Thần Khí này, cho nên gặp phải nguyền rủa
sao?"
"Đúng vậy, bản thể của 【 Nữ Thần Chúc Phúc 】 là áo ngủ của Nữ Thần Mặt
Trăng, cậu có biết vị tổ tiên của gia tộc Congers Phụ ma ra thuộc tính có hiệu
quả gì không?"
"Có hiệu quả gì?"
"Hiệu quả Trong Suốt."