Mas cười cười, nói: "Không, công lao lớn nhất là của ngài Memphis."
Chỉ giữa những người cùng nghề mới thấy được kỹ thuật của nhau, lần thứ nhất
chính thức hợp tác, Mas lập tức đã cảm giác được trình độ trên phương diện
trận pháp của Memphis.
Dù sao thì Karen vốn cũng cũng chưa từng hoài nghi trình độ trận pháp của
Memphis, cậu Eisen mặc dù không biết cách đánh nhau, nhưng ở trên phương
diện trận pháp vốn là được chân truyền của nhà Guman.
Muri mở miệng nói: "Đội trưởng, cánh cổng lớn này là một tác phẩm của
Malife, trên tư liệu có ghi chép về nó."
Ashley đáp lời: "Đội trưởng, chúng ta nghiên cứu ra phương pháp để giải quyết
là trước hết là mở rồi kéo nó ra, để cho nó ở trong trạng thái nửa mở nửa đóng,
lúc này nó sẽ là một cánh cổng lớn."
"Hành động đi."
"Vâng, đội trưởng."
Ashley bắt đầu ngâm xướng: "Người bạn chân thành nhất của ta, bây giờ ta cần
sự trợ giúp của ngươi, ra đi … Tiên Đế!"
Tiên Đế lại xuất hiện, nó vẫn đoan trang cao nhã như vậy, tỏa ra vẻ thánh khiết.
Những mà Karen cũng rất rõ ràng, cai con "Chim biểu tượng này" chắc chắn
trong xương nó là một con buôn, nếu không thì cũng không cách nào để giải
thích sau mấy lần bị Ashley bán, thì lại còn có thể đáp ứng mà để lại dấu ấn linh
hồn trên cánh tay của Ashley để cô ta triệu hồi ra hết lần này đến lần khác.
Xem ra là do cha mẹ của Ashley cho nó lợi ích quá nhiều.
Tiên Đế lại xuất hiện một lần nữa, bắt đầu bay lượn vây quanh đám người, lại
cố ý bay tới trước mặt Karen rồi đáp xuống, nó đã sớm rõ ràng, cuối cùng ai
mới là người lãnh đạo ở đây.
Nó dùng mỏ chim gật một cái về phía Karen, sau đó lại hướng về phía Ashley
gật một cái, run run cánh hai lần, lông vũ óng ánh rơi xuống tạo thành một hình
trái tim, sau đó làm ra tư thế say mê về phía hình trái tim này.
"Tiên Đế!"
Ashley tức giận đến nỗi hô to.
Karen cười, xem ra, cho dù có cho nó nhiều, Tiên Đế vẫn cảm thấy khó chịu
trong lòng.
Ashley tức giận lại trừng Tiên Đế một chút, lại triệu hồi ra một con rùa lớn.
"Đi thôi, Tiên Đế!"
Dưới sự chỉ huy củaAshley dưới, Tiên Đế bay đi, sau khi chạm đến cổng lớn,
lập tức lùi hẳn đến một vị trí cụ thể ở phía sau rồi tiến hành lượn quanh.
Cổng lớn mở ra, ánh sáng màu đen theo đó mà chiếu ra ngoài.
Nhưng vào lúc này, con rùa lớn vừa lúc nãy cũng xuất hiện gần cánh cổng, ánh
sáng màu đen bắt đầu di chuyển lên rồi xuống, tựa như nó cũng không biết phải
tấn công bên nào trước.
Tình huống lúc này trông có vẻ hơi ngu xuẩn, sẽ khiến người ta vô ý thức cho
rằng người thiết kế ra cánh cổng lớn này rốt cuộc phải đần độn đến mức nào
mới có thể phát mình ra cơ chế phòng ngự.
Nhưng trên thực tế, bất kể là khoảng cách mà Tiên Đế đang bay lượn quanh
quẩn trên không trung hay là khoảng cách của con rùa ở trên mặt đất, đều đã
được đo lường và tính toán khoảng cách trước.
Malife là một vị đại sư chế tạo nổi danh của Công Tượng Thần Giáo, vị trí của
ông ta ở niên đại đó, tuyệt đối là nhân vật thuộc cấp bậc thiên tài ưu tú, nhưng
đã nhiều năm như vậy, tác phẩm của ông ta vẫn luôn là đối tượng để nghiên cứu
và phỏng đoán, sớm đã bị người của nhiều thế hệ tìm hiểu phân giải cấu tạo.
Biết trước được đáp án, còn nghiên cứu chuẩn bị trước, lúc này mới có thể dùng
cái phương pháp đơn giản này để phá giải nó.
Ashley để lại hai quyển trục ở tại chỗ, để tiện triệu hồi yêu thú ở bên ngoài giúp
mở cửa khi đám người quay trở ra.
Karen trêu chọc nói: "Cho nên mọi người phải nhớ kỹ, về sau khi tìm người xây
nhà hoặc thiết kế lăng mộ cho mình, không nên tìm những đại sư nổi tiếng hoặc
là thiên tài có tiềm lực sau này chắc chắn sẽ nổi tiếng, đây chính là bài học rõ
ràng nhất."
Sau khi đùa xong, Karen dẫn theo đám người đi vào trong cổng lớn, ở phía trên
của cánh cổng được mở phân nửa ngưng tụ thành một tia sét màu đen, chỉ có
điều là nó bị mắc kẹt ở đây, không có khả năng tấn công những người đi vào
trong.
Cánh cổng lớn của lâu đài cũng chính là cổng của lăng mộ, sau cổng lớn là một
hành lang dài tĩnh lặng, hai bên là từng bộ giáp hộ vệ, nhưng cơ bản đều là vật
phẩm trang trí, đương nhiên, có lẽ bên dưới có che giấu một vài thứ khác, ví
như… con rối. Muri mở ra cái ba lô mình mang theo, Alfred đi ở phía sau cậu
ta.
"Loại con rối chiến đấu có lẽ sẽ có ngoại hình khá lớn." Muri nói, "Mấy thiết bị
phát nổ kia tôi để ở ngăn trong ngăn bên trái phía ngoài cùng của ba lô."
"Được rồi, tôi tìm được." Alfred nhẹ gật đầu, đồng thời hô lên với những người
đi trước, "Cẩn thận những con rối xuất hiện đánh lén, nếu gặp phải con rối thì
trước hết hãy kéo dãn khoảng cách, sau đó ném lựu đạn gỗ."
Karen nhắc nhở: "Lúc phá hủy xong nhớ thu hồi linh kiện lại."
Sau khi đi được một nửa hành lang, bên trong tầm mắt xuất hiện ảo ảnh mới,
bốn bộ giáp ở hai bên bỗng nhiên bắt đầu chuyển động, dưới mũ giáp lộ ra ánh
sáng màu xanh.
Lúc này Karen hô lên: "Lui lại!"
Tất cả mọi người bắt đầu lui lại, không ai lao lên trước để liều mạng với đám
con rối này.
"Ánh mắt màu xanh lá." Muri nhắc nhở, "Tất cả đều là màu xanh lá."
Alfred cầm trong tay một nắm lựu đạn gỗ, rút dây nổ của tất cả, trong lúc mọi
người đang lùi về phía sau, Alfred ném những lựu đạn gỗ này về phía trước một
cách rất chuẩn xác.
"Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!"
Con rối mặc dù là máy móc không có tư duy, nhưng dù sao cũng không có khả
năng đứng yên để chịu đòn, cho nên lúc trước Alfred chọn cách ném sang bốn
phía xung quanh để phong tỏa khu vực.
Cùng với từng tiếng nổ vang lên, từng vòng sáng xuất hiện, tám con rối đã có
bảy cái động tác bị gián đoạn, Alfred lại ném hai thêm hai cái qua, con rối cuối
cùng cũng bị đánh trúng, mới ngã xuống đất.
"Lên!"
Karen ra lệnh, bản thân anh, Ventura, Philomena, và Bart toàn bộ đều xông lên
phía trước, tiến hành phá hỏng những con rối tạm thời bị đứng máy này.