Số 13 Phố Mink

Chương 1370

Sainz thở dài, vốn hắn chỉ muốn trả một cái giá nhỏ nhất có thể để hoàn thành

việc này, bây giờ xem ra suy nghĩ của hắn có chút ngây thơ.

Lúc trước, hắn còn đang lo lắng mồi câu không đủ mạnh, đừng để bị cá lớn nuốt

một ngụm mà không câu lên được cái gì, nhưng tình huống trước mắt có lẽ đã

ngược lại, hắn có vẻ không kéo cần cầu lên nổi.

Sainz đưa tay.

Ampang lập tức cúi người: "Vâng thưa ngài."

Hắn đi đến trước, chuẩn bị điều động tiểu đội của mình tiến hành tấn công.

Nhưng tay của Sainz lại chỉ từ từ thả xuống, hắn thay đổi chủ ý của mình, nói:

"Được rồi, cũng không cần cố gắng làm những việc thừa thãi."

Trong lòng Ampang thở một hơi dài nhẹ nhõm, nhưng vẫn giả bộ như không

hiểu gì, lo nghĩ nói: "Thưa ngài, chẳng lẽ chúng ta lại từ bỏ sao "

Sainz lắc đầu, nói: "Không phải là từ bỏ, chỉ là tiết kiệm một vài bước trong quá

trình, không làm những thứ vô nghĩa nữa mà thôi."

"Thưa ngài "

"Hào quang Ánh Trăng chúc phúc."

Lúc này Ampang ngạc nhiên mà cúi đầu nhìn xuống, phát hiện vị trí ở trước

ngực mình, có một đốm sáng đang lấp lóe, đó là con bướm lúc trước hắn ta đã

nuốt, nó đã tỉnh lại.

Cũng vào lúc này, trước ngực của đám thần quan thuộc hạ của Ampang cũng

đang xuất hiện tình huống tương tự.

Không chỉ có như thế, trên người của những thi thể nằm trên mặt đất ban nãy,

cũng xuất hiện sự biến hóa giống nhau.

Sau một khắc, tất cả mọi người hoảng sợ mà phát hiện, sinh mệnh của mình

đang nhanh chóng bị rút đi.

"Thưa ngài... Không... Ngài không thể làm như vậy..."

Ampang muốn chất vấn, hắn ta muốn phản kháng, nhưng tóc của hắn đang

nhanh chóng bạc trắng, làn da đang dần nhăn nheo, cả người trước tiên là biến

thành da bọc xương, sau đó ngay lập tức hóa thành xác khô.

Phía dưới, tất cả người sống và thi thể, cũng đều xuất hiện tình trạng tương tự.

Từng bộ xác khô xuất hiện, đợi đến khi cơ thể những người này đều bị hút sạch

sinh mệnh, từng con bướm kích thước lớn bay ra bên ngoài.

Sainz vung cánh tay lên, phía trước hắn xuất hiện một ngọn lửa màu vàng,

những con bướm này như nhận được sự kêu gọi, bắt đầu bay nhào về phía ngọn

lửa, cơ thể của bọn chúng rất nhanh đã bị đốt cháy và phân giải bên trong ngọn

lửa.

Thời gian dần trôi qua, chất lỏng màu vàng kim đang bắt đầu chảy xuống dưới,

ngưng tụ thành một con bọ ngựa màu vàng, nó có chiều cao ba mét, một cặp

vuốt lưỡi liềm cho dù giữ yên không vung chém, nhưng sự sắc bén kia lại giống

như khiến không gian có cảm giác bị chặt đứt.

Khi nó triệt để ngưng tụ thành hình, hai con ngươi đỏ rực lên, trong miệng phát

ra tiếng kêu to, khí thế khiến người ta cảm thấy run rẩy bắt đầu tràn ra.

Trước hết nó quay đầu nhìn về phía Sainz, tràn đầy sự khát máu.

Trong hai con ngươi của Sainz cũng phát ra ánh sáng đỏ, con bọ ngựa cúi đầu.

"Yêu thú thủ hộ Mặt Trăng Kulisa!"

Ashley lập tức nhận ra thân phận của sinh vật được triệu hồi này, cũng rất khó

hiểu mà nói:

"Không nên chứ, nó là một trong những Thần thú dưới trướng của Nữ Thần Mặt

Trăng, thuật pháp để có thể triệu hồi nó ra, chắc chắn là cấp bậc cấm chú, nhưng

người này mặc dù phối hợp với việc hiến tế sinh mệnh, nhưng lại chỉ sử dụng

thuật triệu hồi bậc phổ thông."

Richard nghi ngờ nói: "Chả nhẽ không thể triệu hồi ra một con Kulisa phiên bản

“ăn mày” sao?"

Memphis mở miệng nói: "Trừ phi chỉ triệu hồi ra một cái sừng hoặc một cái tay,

chỉ cần là triệu hồi toàn bộ cơ thể thì nhất định phải có được cấp độ tương ứng,

bất kể là nó đã yếu đi so với bản gốc, thực lực dù chỉ có một phần nghìn so với

tình huống bình thường, nhưng chỉ cần hoàn thành việc triệu hồi, thuật triệu hồi

nhất định phải có cấp bậc tương ứng."

"Cấp bậc là có ý nghĩa gì "

Richard vẫn chưa hiểu.

"Giống như là một buổi tiệc của giới quý tộc, nhất định phải có đầy đủ tước vị

mới có thể có tư cách tham gia, cho nên dù Hầu tước mặc quần áo tả tơi cũng có

thể tiến vào, nhưng phú thương áo quần lộng lẫy sang trọng lại bị ngăn cản."

Karen mở miệng nói: "Giống như thuật pháp 【 Pháo Đài Hắc Ngục 】 mà

chúng ta đã học, nhất định phải có được quyền sử dụng."

Richard đáp lại nói: "Nhưng mà tôi cũng đâu có học thuật pháp 【 Pháo Đài

Hắc Ngục 】."

"À, câu nói mới vừa rồi cũng không phải là nói cho cậu."

Richard: "..."

Lúc ban đầu là một đám kẻ địch, bây giờ cho dù đã biến thành một kẻ địch phối

hợp với một con thú triệu hồi, nhưng cảm giác áp lực lại trở nên mạnh hơn.

Karen nhắc nhở: "Mọi người cẩn thận, ta hoài nghi thân phận của người này, rất

có thể giống với thân phận của Marvalho mà chúng ta đã từng gặp trong lúc

huấn luyện, là người thừa kế của một nhân vật lớn nào đó."

Vốn nên là thuật pháp cấp bậc cấm chú, lại có thể sử dụng ra như vậy, điều này

chứng minh hắn có tư cách rất cao, cũng chính là quyền hạn rất cao. Nhưng hắn

cũng không thể hiện ra thực lực mình quá mạnh, nếu không thì con thú Kulisa

được triệu hồi ra này cũng sẽ không chỉ có chiều cao ba mét, loại cảm giác này,

thật ra cũng giống với Marvalho vậy, là một sự không cân xứng giữa thực lực

bản thân và cấp bậc.

Thật ra, có chuyện mà Karen vẫn luôn không hiểu rõ, đó chính là dựa theo lời

mà phu nhân Gandiro đã nói, lăng mộ này là do chồng của bà ấy cùng với gia

tộc Congers cùng nhau sửa đổi, nhưng vấn đề là, bên trong tại sao lại có nguyên

tố liên quan đến Nguyệt Nữ Thần Giáo.

Có lẽ điều này ngay cả bản thân phu nhân Gandiro cũng không biết, bởi vì bà ta

đã chết, bà ta được chồng mình "Thức tỉnh" sau khi được đưa vào trong lăng mộ

này.

Bà ta là phu nhân của Gandiro, nhưng người phụ nữ này vốn cũng không phải là

trợ thủ nghiên cứu của chồng mình.

Chồng của bà ấy đã lợi dụng sự đặc thù về hiệu quả Phụ Ma trong tín ngưỡng

gia tộc của nhà Congers để tiến hành nghiên cứu, còn bản thân bà ấy chỉ có thể

bắt bọn họ làm khán giả để phối hợp với buổi biểu diễn để giúp bản thân bớt

buồn chán.
Bình Luận (0)
Comment