Karen đi theo Ashley vào trong, bố cục quy hoạch bên trong rất thú vị, mở ra
những thứ mà người bình thường không tài nào tưởng tượng được, bản chất của
sở nghiên cứu này vốn cũng giống như là một "Xí nghiệp nhà nước" lớn.
Khu sinh hoạt, khu làm việc, khu giải trí tất cả cùng một chỗ, giống như bố cục
của một xã hội thu nhỏ.
Ở tòa nhà phía trước, Santos và Celina mặc thần bào Trật Tự đứng chờ ở nơi đó,
trên thần bào hai người đều có thêu một vòng tròn màu đỏ.
"Chào mừng ngài đến sở nghiên cứu, đội trưởng Karen."
"Hoan nghênh, hoan nghênh."
Cha mẹ Ashley vốn đối với Karen đã rất nhiệt tình, từ sau khi lần đến nhà kiểm
tra cho Pall và Kevin, thì sự nhiệt tình lại đạt đến tột đỉnh.
"Chào chú thím." Karen hành lễ với bọn họ.
"Đến đây, Karen, nếm một miếng bánh táo mà tôi tự mình làm nhé." Mẹ của
Ashley là Celina rất nhiệt tình mà mời Karen nếm thử.
Karen để ý đến vẻ mặt của Santos và Ashley đều hồi hộp lên.
Mỗi một gia đình đều giống như giáo hội vậy, đều có "di sản truyền thừa", bánh
táo có lẽ là chủ đề muôn thuở của nhà Ashley.
Karen cầm một miếng, cắn một cái.
A, trời ạ, cái cảm giác vừa ngấy vừa ngọt này, ngay cả một miếng thì ngươi
cũng không thể nuốt được, chỉ có thể không ngừng nhai nó ở trong miệng sau
đó cảm nhận sự tiếp xúc giữa nước bọt với lượng đường kinh khủng ở trong
bánh, tạo thành dung dịch nước đường đậm đặc hòa trộn tiếp xúc trọn vẹn với
cả khoang miệng.
Karen vốn cũng không thích ăn ngọt, lúc này thiếu chút nữa đã phun nó ra
ngoài.
Nhưng vì giữ lễ phép, Karen chỉ có thể vừa gật đầu ra vẻ ăn ngon vừa cố hết sức
để mình nuốt nó xuống nhanh một chút
Đợi đến khi cuối cùng đã nuốt được nó xuống, Karen nhận lấy số bánh táo còn
lại đã được đóng hộp sẵn cho mình, nói: "Thật rất ngon thưa phu nhân, tôi sẽ
mang về cho mọi người cùng nhau nếm thử."...
"Nào có, nào có, tôi chỉ tiện tay làm một chút mà thôi, tiện tay làm một chút."
Celina cười rất vui vẻ.
"Mẹ, trước tiên chúng ta làm việc chính được không?" Ashley nhắc nhở.
"A, đúng vậy, đúng vậy." Celina đưa tay ôm lấy Pall, nhưng cũng chỉ là đưa tay
trước người Karen, không chủ động ôm lấy Pall.
Pall chủ động nhảy tới từ trên người Karen, Celina vội vàng ôm Pall lại.
"Là như thế này đội trưởng Karen, cơ hội lần này cũng khó được, chúng tôi
cũng thật vất vả mới xin phép được cho nên thời gian có hạn, trước hết chúng
tôi dẫn Pall đi làm kiểm tra." Celina nói.
Santos nói bổ sung: "Chỗ kia cũng tương đối nghêm ngặt, thật xin lỗi đội
trưởng Karen, ngài không thể đi vào cùng."
Nơi đây là đơn vị bí mật, muốn vào tham quan đều cần thẻ chứng nhận, khu vực
nội bộ cấp cao bên trong tất nhiên cũng không thể tùy ý đi vào
"Vậy thì làm phiền chú thím rồi."
"Không cần khách sáo, không cần khách sáo."
"Không có chuyện gì, việc nên làm, ngài cũng là bạn của Ashley, vậy thì cũng
chính là bạn bè của nhà chúng tôi."
Santos đột nhiên cảm giác được lời mình nói này bắt đầu có chút kỳ quái,
nhưng vẫn là tiếp tục nói, "Ashley, con dẫn đội trưởng Karen dạo chơi ở chỗ
này, chờ chúng ta kiểm tra xong thì chuẩn bị bữa tối."
"Được rồi cha."
Pall bị mang đi, nhưng Pall không có chút nào hồi hộp, ngược lại rất chờ mong,
bởi vì nó nằm mộng cũng muốn khôi phục thực lực sớm một chút, tránh việc
luôn luôn cảm thấy mình là một con mèo nhỏ không có tác dụng gì.
Chưa kể gia đình Ashley cũng không có lý do hại mình.
Trong tay không có Pall, có chút trống trải, Kevin rất hiểu ý mà đưa dây dắt
trong miệng mình vào tay Karen.
Nó không tham gia một bước trị liệu này, bởi vì vấn đề của nó và Pall không
giống, điểm này chính nó cũng rất rõ ràng, Karen rất rõ ràng, bao gồm Santos
cũng vô cùng rõ ràng.
Bởi vì vấn đề của Kevin là phong ấn trên người nó, phong ấn không mở ra, bất
kể có làm cái gì đều không có ý nghĩa.
Dù sao thì Santos cũng từng gắng sức giúp Kevin trị liệu cái đầu trọc của nó
một chút, sau khi thay đổi mấy cái phương án thì cũng có chút hiệu quả, lông
trên đầu cũng mọc lại, nhưng sau khi ngừng thuốc một thời gian ngắn thì lông
lại bắt đầu rụng, như vậy cũng không có cách nào trị liệu được, bởi vì bất kể là
loại thuốc gì nếu dùng nhiều cũng sẽ kháng thuốc.
Cho nên, đến bây giờ, Kevin vẫn là một con chó vàng trọc lóc.
Nhưng nó cũng không thèm để ý những này, cũng không thù hận ai, dù sao
cũng là bị Pall đốt, nó không quan trọng. Dắt theo Kevin, Karen và Ashley cùng
đi dạo xung quanh nơi này.
Nơi này rất giống như vườn bách thú, có chút yêu thú bị nghiên cứu dịu dàng
ngoan ngoãn thì thoải mái thả rông, lúc tản bộ trên đường thì ngươi rất có thể
trông thấy một cây hướng dương rất lớn, chỉ có điều là hoa hướng dương này có
tai mắt mũi miệng.
"Đội trưởng, ngài có cảm thấy hứng thú với yêu thú nào mà muốn đi xem thử
một chút không? Trừ những con yêu thú không ở trong phòng nghiên cứu ra thì
tôi đều có thể dẫn ngài đi xem, Mombas thế nào?"
Theo suy nghĩ của Ashley, Mombas là con yêu thú đáng giá để xem nhất trên
trong số những con để lại hình xăm trên tay của mình.
"Trước hết thì ta muốn xem… "
Trong một cái lồng to lớn làm bằng thủy tinh, một con chim lớn lông vũ trơn
bóng tràn ngập khí thế thần thánh đang đậu trên một cành cây, kiêu ngạo mà
ngước mắt liếc nhìn bốn phía.
Tính cách của nó cực kỳ dịu dàng ngoan ngoãn, hoàn toàn có thể thả rông,
nhưng nó không thích, rất mãnh liệt mà yêu cầu một cái lồng kính ngăn cách
mình lại, không muốn đụng vào mấy đám yêu thú cấp thấp đang chạy loạn ở
bên ngoài kia.
Đang lúc đôi mắt sáng tỏ của nó nhìn về một hướng, nó nhìn thấy hai người và
một con chó. Nhìn thấy cô gái kia, nó thở dài.
Đợi đến khi nhìn thấy người thanh niên trẻ tuổi đi ở bên cạnh cô ta thì nó lập
tức kêu to:
"Ục ục! Ục ục!"
Nó bị dọa đến lập tức dựng lông vũ trên người lên mà bay đi, ngay sau đó lại
đụng phải vách lồng thủy tinh ở trên mà té xuống, cùng theo đó còn có mấy
cọng lông vũ rơi xuống theo.
A, trời ạ, cái tên ma quỷ này sao lại tới đây!
Chính là tên ma quỷ đáng sợ này, lần lượt hạ lệnh để cho mình thể nghiệm được
nhiều cách chết!
Ashley hô lên về phía cái lồng kính trước mặt:
"Nhìn xem ai tới thăm ngươi này, người bạn thân thiết nhất của ta, Tiên Đế."