Karen nhìn chằm chằm lên mặt thảm đang không ngừng thấm đỏ, mím môi.
Đây là một điềm báo trước sao?
Lúc này, Karen không có cách nào lừa mình dối người mà nói rằng đây chỉ là
một sự trùng hợp, nếu như ngươi đã từng tưởng tượng rằng một việc sẽ phát
triển theo chiều hướng tồi tệ nhất thì có lẽ nó thật sự sẽ phát triển theo chiều
hướng đó.
Bởi vì chính mình đã biết thần tử của Nguyệt Nữ Thần Giáo chỉ mặt gọi tên
Ophelia đến tiếp đón là vì cái gì, cũng có nghe nói đến một người thuộc tàn dư
Ánh Sáng trở về từ Nơi chôn cất của Thần, chỉ huy tàn dư Ánh Sáng tập kích
nhằm vào sự kiện lần này.
Điều quan trọng nhất đó chính là,
Đây là nhiệm vụ chính thức đầu tiên sau khi tiểu đội của mình thành lập, nếu
như xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn thì có lẽ cũng không phù hợp với
thành phần ưu tú tạo nên tiểu đội tinh anh này.
"Đội trưởng, có cần tôi dọn tấm thảm đi không?"
"Không cần, cứ để như vậy đi, cũng rất đẹp mắt." Karen đi xuống xe, tiện thể
duỗi lưng một cái, mở miệng nói: "Đến tiếp đón đi."
Du thuyền cập bến cảng, cầu thang có phủ một lớp thảm màu vàng kim được
đặt xuống.
Karen khẽ nhíu mày, cẩn thận quan sát một chút, mới phát hiện không phải là
màu vàng kim, mà là màu vàng sáng, mặc dù hai loại màu sắc này rất gần với
nhau, nhất là dưới ánh nắng mặt trời đang chiếu xuống.
Trên thực tế, các đại thần giáo đều có sự hạn chế nghiêm khắc trong việc sử
dụng "màu vàng kim", bởi vì người ngưng tụ ra được Thần cách, trên người mới
có thể xuất hiện khí tức và thậm chí là máu cũng trở thành màu vàng kim.
Trong Trật Tự Thần Giáo, chỉ có thần bào trên người của Trưởng Lão Thần
Điện mới có thể được khảm thêm viền vàng.
Bước xuống đầu tiên chính là một đám võ sĩ mặc áo giáp màu vàng, bọn họ giơ
trường thương, bước từng bước chỉnh tề từ trên xuống.
Đồng thời, khi đi xuống khỏi cầu thang thì bọn họ cũng không tản ra thành hai
nhóm hai bên, mà tiếp tục đi thẳng về phía trước, mũi thương của trường
thương, đã bắt đầu lắc lư ở phía trước Karen.
Ophelia vô ý thức muốn lui người tránh ra, nhưng nhìn thoáng qua Karen ở
trước người, khi thấy anh chuyển động tác hai tay đặt trước người thành hai tay
thả lỏng để ở phía sau, cô cũng không có động đậy.
Karen không thể lùi bước, đúng là tiểu đội nhận nhiệm vụ bảo an, nhưng ở
trong truyền thống của Trật Tự Thần Giáo, thật ra tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật
được phái ra tiếp đón chính là đội nghi thức, cũng chính là đang đại diện cho
mặt mũi của Trật Tự Thần Giáo.
Cuối cùng, khi ngọn thương của đám võ sĩ này sắp chạm vào mặt của Karen,
bọn họ lại rẽ sáng hai bên.
Karen yên lặng thả hai tay đặt đằng sau lưng về phía trước mặt.
Đồng thời ở trong lòng cảm thấy việc này rất không có ý nghĩa, cần gì phải làm
vậy chứ?
Sau khi đám võ sĩ cầm trường thương xếp hàng xong, từ phía trên du thuyền có
một cô gái mặc váy dài bước xuống, cô ta nhìn có vẻ rất trẻ trung, có lẽ còn
chưa đến hai mươi tuổi, váy cũng không tinh tế xa hoa, ngược lại là rất mộc
mạc, cô ta đi chân đất xuống dưới, rất giống với cô gái đang bước chân trên
đồng cỏ trong tranh.
Đây chính là Thần tử đương thời của Nguyệt Nữ Thần Giáo.
Chỉ có điều Karen tạm thời còn không biết được tên của cô ta là gì, bởi vì trong
Nguyệt Nữ Thần Giáo có một loại nghi thức gọi là Nguyệt Hóa, sau mỗi lần
Nguyệt Hóa thì tương đương với việc được sinh ra một lần nữa, cho nên sẽ lấy
tên mới.
Trong tư liệu thì cô ta có bảy cái tên, Karen cũng không biết cô ta sẽ dùng cái
tên nào.
Nhưng mà cái tên nhìn giống như hầu nam đi theo bên cạnh thần tử nhìn có vẻ
rất quen mắt,
Karen bắt đầu nhanh chóng tiến hành so sánh với hình ảnh trong ký ức của
mình, rất nhanh đã tìm được một đối tượng phù hợp, là người dẫn đầu mai phục
để ám sát tiểu đội của mình trong lăng mộ của gia tộc Congers lần trước.
Chả nhẽ tên này là một thằng ngu, con rối phân thân chỉ mang theo mặt nạ,
dáng người và những chi tiết trên mặt cũng không thèm điều chỉnh?
Sainz đi đến một bên, nói với Karen: "Đây là thần tử của Thần Giáo chúng tôi,
ngài Saraina."
Saraina sao, đây là tên mới sau khi cô ta Nguyệt Hóa lần thứ 7.
Karen đặt hai tay trước ngực, mở miệng nói: "Trật Tự Thần Giáo chào mừng
Thần tử đến, ngài Saraina."
Saraina mỉm cười với Karen, kéo váy lên mà hành lễ lại với Karen trông cứ như
một cô gái ngây thơ không hiểu sự đời vậy, sau đó ánh mắt rất mau mà chuyển
hướng về phía Ophelia đang đứng phía sau Karen.
"Thưa Thần tử, chúng tôi sẽ sắp xếp đưa ngài về khách sạn trước. Hộ vệ và
đoàn tùy tùng của ngài sẽ về sau, có người sẽ chuyên môn phụ trách đưa đón và
sắp xếp cho họ."
"Được rồi, vất vả ngươi."
Saraina ngồi vào trong xe limousine, Sainz là người hầu nam không ngồi bên
cạnh mà là ngồi đối diện với Thần tử của mình.
Như vậy thì sau khi Ophelia lên xe cũng chỉ có thể ngồi bên cạnh Saraina, còn
Karen thì ngồi song song với Sainz.
Xe limousine khởi động, bắt đầu di chuyển về hướng khách sạn Ankara.
Bên ngoài có thành viên của tiểu đội Karen ở một vị trí nào đó đang tiến hành
cảnh giới, bên ngoài thật ra vẫn còn có rất nhiều tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật tham
gia nhiệm vụ bảo an lần này.
Đây là đãi ngộ mà Thần tử Derius của Pamirez Giáo và Ophelia cũng không có
được, dù gì thì cũng là Thần tử của Thần Giáo chính thống, địa vị chắc chắn
không giống nhau.
Trong xe, Saraina cũng không có chút khách sáo nào, trực tiếp dắt tay của
Ophelia, bình luận: "Bình thường cô có luyện kiếm sao?"
"Đúng thế."
"A, đi con đường của võ sĩ cũng không dễ dàng gì, luyện đến nỗi tay đều thô đi,
bình thường cô cần phải chú ý bảo dưỡng nhiều một chút, cô nhìn xem tay của
ta này, ta vẫn luôn rất để ý đến những việc này."
Ophelia trả lời: "Đây là chuyện không thể tránh được, đảo Ám Nguyệt chỉ là
một cái khu vực nhỏ, người ở đó cũng phải học được cách cầm vũ khí lên mới
có thể bảo vệ được người bên cạnh."
“Có những phương thức khác, ví như là nhận được sự che chở đến từ người một
nhà."
"Nhưng sự bảo hộ đến từ bên ngoài cũng chỉ là thứ bên ngoài, đặt hết tất cả hy
vọng của mình lên trên người khác, người bình thường chắc hẳn cũng sẽ không
ai muốn lựa chọn làm như vậy."
"Vậy còn Trật Tự thì sao?"
Lúc hỏi đến câu này, Saraina còn cố ý nhìn thoáng qua Karen đang ngồi trước
mặt cô ta.