Lilith đứng sững người ở nơi đó, hắn ta có vẻ như cũng không dự đoán được sự
việc sẽ phát triển đến mức này.
Karen nhìn về phía Người Giáp đang nằm trong mặt đất, trong lòng cũng cảm
thấy hơi kinh ngạc, anh biết bản thân cô ta là Thần tử của Thần Giáo chính
thống, ứng cử viên cho vị trí chưởng giáo tương lai của Nguyệt Nữ Thần Giáo,
thực lực chắc chắn sẽ rất mạnh, nhưng thật không có ngờ tới sẽ mạnh tới mức
này...
Cái Người Giáp này cho mình cảm giác giống như con Kulisa khiến cho cả tiểu
đội phải đau đầu đối phó khi ở ngoài Lăng mộ của nhà Congers, phòng ngự
mạnh mẽ của nó mang đến sức ép rất lớn.
Nhưng cho dù là như vậy thì vẫn bị Saraina xuyên thủng đầu một cách nhẹ
nhàng, có ý nghĩa rằng sức mạnh của vị Thần tử này tuyệt đối đã vượt qua cấp
bậc nhất định.
Lập tức, Saraina nhìn về phía đứng Lilith ở đằng xa, sau đó trực tiếp lướt đến
phía hắn, đúng vậy, lướt đi trên không, đôi chân trần của Saraina vào lúc này
cũng không chạm đất, cả người lộ ra vẻ không nhuốm bụi trần.
Karen bỗng nhiên ý thức được khí chất của cô ta giống như thứ gì, cô ta có một
nét đẹp phương Đông giống như trong ký ức của mình, chỉ có điều Karen rất ít
khi nhìn thấy nét đẹp đó ở thế giới này.
"Trật Tự - Địa Ngục Chuộc Tội!"
Hai tay của Lilith giang ra, một vòng sáng lớn xuất hiện ở trước người của hắn,
ngay sau đó hình ảnh của từng con hung thú gào thét mà lao ra từ bên trong,
muốn bắt lấy những người sống trước mặt để kéo vào Địa Ngục.
Địa Ngục Chuộc Tội... Karen nhớ rõ đây là một loại thuật pháp Trật Tự rất ít
người sử dụng, độ khó để tu luyện lớn, mà uy lực của thuật pháp khi thành hình
còn cần bản thân phải truyền thêm năng lượng vào, tính hiệu suất rất thấp, cho
nên thần quan Trật Tự bình thường sẽ rất ít khi tu luyện nó.
Nhưng lúc thuật pháp này được Lilith sử dụng, về mặt khí thế cũng rất đáng
kinh ngạc, Karen không khỏi cảm thấy có chút hiếu kỳ, hắn ta rốt cuộc đã sưu
tầm nhiều mảnh vỡ linh hồn của hung thú như vậy ở đâu?
Phải biết rằng bản thân mình rất hay xem sách thuật pháp trong lúc ăn cơm,
nguyên nhân mà lúc trước mình không học thuật pháp này là bởi vì mình cũng
không có thời gian để đi khắp nơi thu thập vật liệu cần thiết cho thuật pháp, còn
nếu ra chợ đen để mua thì nó lại quá đắt.
Nhưng mà khi đối mặt với từng con hung thú đang vồ về phía mình, Saraina chỉ
là nhắm mắt lại, ở giữa trán của cô hiện ra một vầng trăng lưỡi liềm màu vàng,
ngay sau đó móng tay vạch lên đầu ngón tay của mình, máu tươi bay ra ngưng
tụ thành một chấm máu.
Lilith đang điều khiển thuật pháp bỗng cảm thấy mình ngực của mình đau đớn,
giống như là đã bị thứ gì đó vô hình nắm chặt lấy, nhưng giờ phút này hắn ta
cũng không có lựa chọn khác, chỉ có thể dùng hết toàn lực để cho những con
hung thú kia tiếp tục vồ về phía Saraina.
Chấm máu ở trước người của Saraina tản ra, giống như một giọt mực lan ra
trong chậu nước, cùng lúc đó, ngực của Lilith cũng xuất hiện một cánh hoa, cả
người bắt đầu vặn vẹo.
"Ngươi không phải là Thần tử "
"Ba!"
Saraina dùng một tay để đẩy màn sương máu trước người ra, cơ thể của Lilith
tiêu tán, đám hung thú chỉ trong một giây nữa sẽ vồ đến Saraina cũng tiêu tán
theo.
"Ta là Thần tử, chỉ có điều là ta không giống với trong tưởng tượng của ngươi."
Saraina xoay người, nhìn về phía đám người Karen.
May là Karen vẫn luôn cho rằng việc đảm nhiệm nhiệm vụ bảo an thì phần lớn
thời điểm chỉ có tác dụng như đội nghi lễ, cho nên đối với việc đối tượng mình
cần bảo vệ mạnh hơn mình thì anh cũng có thể hiểu được.
Trên thực tế thì trong hai lần tham dự nhiệm vụ bảo vệ trước đây, đối tượng
được bảo về đều mạnh hơn so với mình lúc đó, bao gồm cả lần của Ophelia
cũng thế.
Chỉ có điều kết quả của lần ám sát này xem ra rất buồn cười.
Là thần quan Trật Tự,
Lại ở trong khách sạn Ankara được canh phòng nghiêm ngặt,
Còn thẩm thấu vào trận pháp trong thang máy, có thể nói, thế lực của tổ chức
ám sát này đã chuẩn bị trước từng bước cho kế hoạch rất hoàn mĩ.
Nhưng vấn đề lớn nhất của bọn họ đó là mặc dù đã tạo ra được điều kiện để bắt
lẻ, nhưng khi một đấu một thì lại…
Cho nên khi mục tiêu ám sát mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng, giai đoạn chuẩn
bị kế hoạch ám sát có tốt đến mức nào đi nữa thì cũng đã mất đi ý nghĩa.
Sainz nhìn về phía Karen, chất vấn: "Ta cần Trật Tự đưa ra một lời giải thích
hợp lý cho chúng ta."
"Sainz, ngươi có thể không cần nói lời nào."
"Vâng, thưa ngài."
Saraina nhìn về phía Karen một lần nữa, hỏi: "Ngươi có thể quản lý được thuộc
hạ của mình không?"
"Không có vấn đề." Karen trả lời.
"Còn cô ta thì sao." Saraina đưa tay chỉ về phía Ophelia.
"Cũng giống vậy."
"Ừm, tốt, có chuyện như này xảy ra thì trách nhiệm của ngươi chắc chắn cũng
không nhỏ, đúng không?"
"Đúng thế."
"Ta có thể giúp ngươi biến sai sót này thành công lao, ngươi có muốn không?"
Karen mở miệng hỏi: "Ngài muốn để cho mình nhìn giống như bị thương sao?"
"Đúng vậy, ta cần để cho bản thân mình có vẻ đã bị thương khi gặp phải tập
kích trong khách sạn Ankara, sau đó để cho Trật Tự Thần Giáo các ngươi đền
bù một chút trong lúc đàm phán. Ngươi thì có thể biến sai lầm thành công lao
"liều chết để bảo vệ mục tiêu an toàn".”
“Giao dịch không?"
"Đồng ý."
"Rất tốt."
Saraina vén mái tóc dài của mình lên, sau đó máu tươi tràn ra từ khóe miệng,
trong nháy mắt vẻ mặt cả người trở nên tái nhợt đi rất nhiều.
Lúc này nhìn vào thì có vẻ trông như là cô ta có khả năng diễn xuất rất cao cấp,
nhưng trong lòng Karen lại có một loại cảm giác, lúc này cô ta cũng không phải
đang giả bộ, bởi vì có vài nguồn sức mạnh sau khi sử dụng, vốn sẽ mang đến
tác dụng phụ.
Karen thì mở miệng nói với những người đằng sau lưng: "Tự mình chỉnh sửa
trang phục lại bộ dạng vừa mới chiến đấu ác liệt."
"Vâng, đội trưởng." Thang máy xảy ra sự cố, thật ra thì bên phía khách sạn
Ankara phản ứng cũng không tính chậm, nhưng bởi vì cuộc ám sát cũng không
thật sự xảy ra, tốc độ Saraina giải quyết hai kẻ ám sát cũng quá nhanh, khiến
cho đám người của Karen phải đợi ở chỗ này khá lâu