Số 13 Phố Mink

Chương 1460

Mọi người đi tới bờ biển, Mota chân trần đi đến mặt nước, dưới chân xuất hiện

từng điểm từng điểm sáng màu vàng, lập tức, cả người của hắn bị đẩy lên trên

cao, phía dưới xuất hiện một con bạch tuộc khổng lồ màu đỏ.

"Chư vị, mời."

Đám người leo lên trên bạch tuộc, bắt đầu tới gần hòn đảo chính của quần đảo

Meppers.

Pall nhỏ giọng thầm thì nói: "Nếu so với Acelos của ta thì kém xa."

Karen đưa tay sờ sờ đầu của nó, nói: "Vâng vâng vâng."

Sau đó, Karen đưa chân nhẹ đạp Kevin một cái, nó thế mà đang thử cắn vào thịt

của con bạch tuộc.

"Ta không cho ngươi ăn sáng à?" Karen hỏi.

Kevin ngẩng đầu ngượng ngùng cười với Karen.

Sau khi đến gần, Karen phát giác được bốn phía dưới mặt biển có vô số ý chí

thức tỉnh, điều này có nghĩa rằng gần đây còn có rất nhiều con hải thú, kết hợp

với nơi việc nơi này là tiền tuyến của cuộc chiến, đây chắc hẳn là nguồn lực

dùng cho việc chiến tranh.

"Xem ra thế lực của Nguyệt Nữ Thần Giáo trong biển rất lớn." Karen cảm khái

nói.

"Sinh vật dưới đại dương cũng không kém hơn sinh vật trên lục địa." Pall nói,

hô về phía trước, "Nhìn kìa, tàu chiến."

Quần đảo Meppers có khá nhiều bến cảng, lúc này bên ngoài bến cảng, có rất

nhiều chiếc tàu chiến đang thả neo, lớn nhỏ khác nhau, nhưng sắp xếp rất chỉnh

tề, đều thống nhất treo cờ của Nguyệt Nữ Thần Giáo.

Bây giờ những quốc gia trong thế tục đã phát triển đến thời đại tàu chiến bọc

thép, nhưng loại tàu chiến bọc thép kia nếu đặt trước mặt loại tàu chiến "Chất

liệu gỗ" này thì cũng không đáng giá nhắc tới, thậm chí có thể nói rằng, thời đại

tàu chiến bọc thép nếu so sánh với thời đại của Bá tước Recar thì đó là một sự

thụt lùi.

Chất liệu của những chiếc tàu chiến đang đậu ngoài bến cảng này nhìn thoáng

qua có vẻ chỉ là gỗ, nhưng mức độ bền bỉ mạnh hơn rất nhiều so với tàu chiến

bọc thép, các loại trận pháp bên trong không chỉ có để nó khả năng bảo vệ kiên

cố mà dưới sự tăng cường của trận pháp thì khả năng tăng tốc sau khi giương

buồm của bọn chúng cũng không phải tàu chiến bọc thép có thể so sánh được,

thậm chí, bọn chúng còn có thể bay lơ lửng lên trên không.

Nếu nói về phần sức tấn công... Cho dù không tính tới những thần quan đứng

trên tàu thì chỉ với khẩu Pháo Ma Tinh kia, cũng đủ để cho sức tấn công của tàu

bọc thép trở thành trò cười.

"Hạm đội của Đảo Ám Nguyệt cũng không có quy mô lớn như thế này đâu

nhỉ?" Karen hỏi, anh không thấy tận mắt được hạm đội của đảo Ám Nguyệt,

nhưng vẫn luôn biết đảo Ám Nguyệt có một hạm đội ngoài biền.

"Quy mô và độ kỷ luật chắc chắn không lớn bằng hạm đội của Thần Giáo chính

thống." Pall ngoẹo đầu một chút, "Nhưng nếu như không đánh chính diện quyết

chiến mà chỉ đánh du kích, sẽ để cho cậu cảm thấy rất khó chịu."

"Hiểu rồi."

Không chỉ có hải thú ẩn nấp ở dưới mặt biển cùng với những chiếc tàu chiến thả

neo bên ngoài bến cảng, chờ tới khi đến gần bến cảng, còn có thể trông thấy

từng hàng lều vải, không nhìn thấy điểm cuối.

Quy mô lớn như vậy nhưng vẫn chỉ là một vị trí ở tiền tuyến.

Muri đi đến bên người Karen, cảm khái nói: "Quy mô chiến tranh lần này rất

lớn."

Karen nhẹ gật đầu: "Ừm, bởi vì lần trước Nguyệt Nữ Thần Giáo đã phải lỗ

vốn."

Sau khi chiến tranh giữa Trật Tự và Luân Hồi kết thúc, Nguyệt Nữ Thần Giáo

đã không kịp chờ đợi mà bắt đầu ăn mòn địa bàn của chiến hữu trước kia, kết

quả bị Luân Hồi Thần Giáo tổ chức mấy trận phản kích quy mô nhỏ mà đánh

ngược trở lại, mất mặt rất nhiều, lần này, rõ ràng là muốn đi dùng nội tình mà áp

chế đối phương.

Con bạch tuộc lớn bơi đến bên bến cảng, phía trên có một lối đi nhỏ, có phủ lên

thảm màu đen.

Thảm cũng không đen lắm, Karen để ý đến nước biển phía dưới còn có chút

màu đen, chắc là vừa bị lan xuống dưới nước.

Hai bên bến cảng đứng đầy quân sĩ, bên ngoài thì là mấy hàng thần quan, ở bên

ngoài cùng, thì là tín đồ bản địa, người đông nghìn nghịt, hiển nhiên, là vùng

thánh địa tiền tuyến trong chiến tranh của Nguyệt Nữ Thần Giáo, sự sợ hãi và

bất an của những người ở nơi này đối với chiến tranh quy mô lớn toàn bộ đều

chuyển ánh mắt của mình lên trên Đội Quan Sát đến từ Trật Tự Thần Giáo này.

Đối tượng mà bọn họ tuyên chiến là Luân Hồi Thần Giáo, mà Luân Hồi Thần

Giáo trước đây không lâu, vừa mới bị Trật Tự Thần Giáo dùng thời gian một

ngày mà đánh bại.

Neo đi đến bên người Karen, hỏi: "Chuẩn bị xong bản thảo để lên diễn thuyết

chưa? Đợi chút nữa lên trên đó diễn giải chắc cũng không có gì hồi hộp đâu

nhỉ?"

"Không phải là ngài đi diễn thuyết sao?"

"Ta chỉ phụ trách nói lời xã giao mở màn, sau cùng tổng kết còn phải dựa vào

cậu, hình tượng của cậu phù hợp hơn ta, chuẩn bị xong chưa?"

"Chuẩn bị xong, vốn là để cho ngài."

"Cũng giống nhau thôi, cố lên nha. Cậu nhìn xem, ở đây có nhiều ký giả như

vậy, nhớ kỹ phải dùng tư thế đẹp mắt một chút, nói không chừng sau lần này thì

phía trước bức ảnh của cậu sẽ có thêm vài thanh song sắt."

"Ngài bắt đầu hồi hộp đấy à?"

"Ta là bắt đầu kích động." Neo liếm môi một cái, "Ta sẽ yêu cầu bọn họ để

chúng ta ra tiền tuyến mà quan sát, chắc chắn sẽ rất thú vị, lần trước trong Ngày

đầu chiến tranh đánh quá nhanh, tin tức cũng bị phong tỏa, còn chưa cảm nhận

được gì thì cũng đã xong, chưa đủ nghiền."

Mota đi lên trên thảm, ra động tác tay mời đối với đoàn người của Karen.

Karen chú ý tới, có một đám người đang đứng trong đoàn lãnh đạo phía trước.

Pall nhỏ giọng nhắc nhở: "Ở giữa nhất chắc là chủ giáo thánh địa, địa vị cũng

không khác với Đại chủ giáo đại khu thành phố York, toàn bộ người lãnh đạo

cấp cao của khu thánh địa quần đảo Meppers đều xuất hiện, nhìn vẻ phô trương

này cũng được đấy, lúc Saraina đến đại khu York thì Waffron cũng không ra bến

cảng để tiếp đón."

"Rất cảm khái." Karen vừa đi về phía trước vừa nhỏ giọng đáp lại Pall, "Trước

mấy ngày mới vừa ở bến cảng nghênh đón Saraina, bây giờ chính tôi xuống

thuyền lại được Nguyệt Nự Thần Giáo tiếp đó."

"Đây là vận mệnh, bé Karen, nó kỳ diệu và quỷ quyệt như thế đấy."

Cái này, một âm thanh truyền đến từ phía trên:

"Hoan nghênh Đội Quan Sát đến từ Trật Tự Thần Giáo!"

Trong chốc lát, toàn bộ bến cảng phát ra tiếng hoan hô vang dội.

Dưới sự dẫn đầu của Mota, bọn người Karen đi đến trên bục, Neo mở lời giới

thiệu sau đó tránh vị trí ra cho Karen.

Karen nhìn xem vỏ sò trước mặt, biết đây là một loại thiết bị phát thanh, phía

dưới là một đám phóng viên bắt đầu liều mạng mà quay chụp, bởi vì lời dạo đầu

của Neo quá mức nhàm chán và chính phủ, cho nên mọi người càng hy vọng

nghe được những lời càng thêm chấn động.

"Chúng ta sẽ mãi mãi đứng chung một chỗ với cái tín đồ của Nguyệt Nữ Thần

Giáo, dù có chiến đấu đến người cuối cùng thì tuyệt đối cũng không lui lại!"

Vừa dứt lời, toàn bộ hiện trường đều phát ra tiếng reo hò nhiệt liệt, một đám

giáo chủ của thánh địa Meppers cũng đều lộ ra nụ cười trên mặt.

Karen cúi đầu tạ lễ, lui lại mấy bước rời khỏi phạm vi phát thanh của vỏ sò.

Pall nhỏ giọng nói: "Ta còn tưởng rằng cậu sẽ nói hàm súc hơn một chút, ít nhất

thì lỡ có cược thua cũng để lại cho mình một chỗ trống để lùi, không nghĩ tới

cậu lại dám trực tiếp kéo Trật Tự Thần Giáo xuống nước."

"Không để lối thoát sao, những gì mà tôi vừa nói nào có gì liên quan đến Trật

Tự Thần Giáo đâu?

Dù sao thì chỉ là mãi mãi đứng ở bên cạnh xem kịch, chiến đấu đến người cuối

cùng của Nguyệt Nữ Thần Giáo."
Bình Luận (0)
Comment