Người Cầm Roi của Đòn Roi Kỷ Luật để cho mình đi trợ giúp Đội Quan Sát
học tập làm sao để chi tiêu tiết kiệm?
Từ sau khi nhận được phần văn kiện này, Parsons ngồi cả đêm trong phòng
truyền tin, vốn dĩ những văn kiện buổi sáng của từng bộ môn hệ thống trách cứ
và hỏi ý liên quan đến Đội Quan Sát "Bay" đến tới tấp, tất cả đều bỗng dừng lại.
Ở trong góc độ của Parsons, dường như toàn bộ những tạp âm khác trong Thần
Giáo cũng đã biến mất, chỉ còn lại một phần văn kiện cuối cùng của Người Cầm
Roi.
Parsons biết, đây là phần tranh luận trong Thần Giáo đã kết thúc, hoặc là nói đã
bị áp chế xuống, cuối cùng, Người Cầm Roi kiên định đứng ở bên phía những
thành viên của Đội Quan Sát này.
"Hô..."
...
"Hô..."
Trong phòng khách, Karen và Neo gần như cùng đồng thời hít sâu một hơi, hai
người liếc nhau một cái.
Muốn ngửa bài, muốn xem kết quả, là tiền đồ cất cánh hay là Karen bước theo
gót chân của Neo để rồi cả hai bị đày đến một thị trấn nhỏ heo hút nào đó để
làm đội trưởng, thì phải trông chờ vào kết quả sắp được công bố.
Tất cả đội viên sau lưng của Karen cũng đều ngừng thở, chờ đợi thần quan
ngoại giao Parson đứng ở phía trước tuyên đọc văn kiện.
Pall nằm ở trên lưng của Kevin, bàn chân mèo vô ý thức muốn nắm lấy thứ gì
đó, cuối cùng nắm lấy lỗ tai của Kevin, bởi vì đầu Kevin đã trọc, không có lông
để nắm.
Thần quan ngoại giao Parsons tuyên đọc phần văn kiện ngắn gọn này.
Karen bỗng nhiên ngẩng đầu, cược thắng!
Tất cả đội viên ở phía sau đều vô cùng hưng phấn, có người đã phát ra tiếng
rống kích động trong cổ họng.
Mota ở bên cạnh cũng ngây ngẩn cả người, mình đoán sai rồi? Lãnh đạo của
Nguyệt Nữ Thần Giáo cũng đoán sai rồi? Vốn tưởng rằng Đội Quan Sát là giả,
cuối cùng lại là thật?
Parsons đi về phía Neo, muốn cùng Neo trò chuyện và trao đổi một chút về
phần công việc tiếp theo, nhưng Neo trực tiếp cười rồi vòng qua ông ta, đi tìm
Mota rồi bắt vai cùng trò chuyện thắm thiết với nhau.
Karen đi về phía Parsons, hành lễ với ông ta:
"Thưa ngài, ngài còn chưa dùng bữa sáng nhỉ, cùng nhau ăn đi."
"Được rồi, tốt."
Bữa sáng được sắp xếp vào lúc mười rưỡi sáng, khoảng thời gian chỉ cần trễ
hơn một tí thì cũng không thể nào mặt dày mà gọi nó là bữa sáng được.
Bởi vì đây là một bữa tiệc nhỏ, các lãnh đạo ở thánh địa Meppers và các đại
biểu bộ ngành tương quan sẽ đến cùng nhau dùng bữa sáng, có thể nói, mùi vị
của chính trị hoàn toàn lấn át mùi thơm ngát của sữa bò nóng.
Karen, Neo và Parsons cùng ngồi một bàn, các thành viên khác thì chia bàn mà
ngồi, còn có những thần quan ngoại trú khác đến cùng cũng đến.
Đại chủ giáo Silvan của thánh địa Meppers phát biểu trước bữa ăn, tất cả mọi
người đang lắng nghe.
Karen thì uống sữa bò, lúc buổi sáng anh rất ít khi uống nước đá bởi vì nó ảnh
hưởng đến việc tiêu hóa.
Neo ngồi ở bên người anh duỗi cánh tay ra nhẹ nhàng đẩy một cái, Karen lập
tức nghiêng đầu qua.
Neo nhỏ giọng nói: "Nợ của ta có thể được trả hết, xe của ta cũng có thể được
chuộc về."
"Nhanh như vậy?"
"Đúng."
"Làm thế nào?"
"Một cái hạng mục mới, vừa bàn bạc xong, giá cả rất cao."
"Lúc nào thì bắt đầu? Buổi chiều hay vẫn là ban đêm?"
Neo cười cười với Karen, đang lúc chuẩn bị trả lời, màn nói chuyện của Đại chủ
giáo Silvan cũng xong, toàn trường bắt đầu vỗ tay, Karen và Neo cũng phối hợp
vỗ tay.
Ông ta nói cái gì thì Karen cũng không có nghe rõ, tựa như là đang so sánh Trật
Tự Thần Giáo với Nguyệt Nữ Thần Giáo như hai cái bánh mì, chỉ khi hai thần
giáo chung sức hợp tác, thì miếng sandwich mới có thể kẹp được miếng trứng
chiên và cây xúc xích ở bên trong, à không, là giới giáo hội mới có thể thật sự
trở nên yên ổn và phát triển hài hòa.
Neo đứng người lên, trong phòng khách rất nhiều người đều đưa ánh mắt nhìn
về phía hắn, mọi người đều biết hắn ta là đội trưởng Đội Quan Sát, cho rằng hắn
đang muốn phát biểu.
"À, thật xin lỗi các vị, ta bỗng ghiền thuốc, muốn đi hút một điếu."
Đại chủ giáo Silvan sửng sốt một chút, mỉm cười nói: "Đương nhiên có thể,
Nguyệt Nữ Thần Giáo chúng ta khác biệt với Luân Hồi, tất cả đều được tự do,
ha ha."
Neo đưa tay đến, hắn biết Karen có thói quen mang theo gói thuốc và bật lửa
trên người.
Karen đưa gói thuốc và bật lửa cho Neo, Neo phất phất gói thuốc lá trong tay,
cười nói: "Thật xin lỗi, tôi xin được mạn phép."
Đại chủ giáo Silvan nói: "Đội trưởng Neo có thể ngồi xuống để hút."
"Không không không, không thể ảnh hưởng đến những người khác, hút thuốc lá
có hại cho sức khỏe."
Neo cầm gói thuốc lá đi đến bên cửa sổ phòng ăn, khuỷu tay chống ở trên bệ
cửa sổ, châm một điếu thuốc lá, bắt đầu hút.
"Tiếp theo, chúng ta mời thần quan ngoại giao là ngài Parsons phát biểu."
Parsons đứng người lên, bắt đầu nói chuyện.
Sức chú ý của Karen tập trung lên người của Neo đang đứng hút thuốc ngoài
cửa sổ, cái gì mới hạng mục có thể lập tức đem những cái kia đòn bẩy toàn trả?
Neo chợt có cảm ứng, đem kẹp lấy thuốc lá cánh tay duỗi ra ngoài cửa sổ, sau
đó nghiêng người quay đầu, cười cười với Karen.
Lập tức,
Một âm thanh chói tai xé gió mà đến.
"Ầm!"
Vị trí trái tim trước ngực của Neo bị một mũi tên thuật pháp bắn xuyên qua tạo
thành một cái lỗ to chừng nắm tay, Neo “trọng thương hấp hối” cả người không
ngừng lảo đảo lui về phía sau, đồng thời hô to:
"Có thích khách!!!"
Sau khi hô to xong, Neo "ầm" một tiếng, trực tiếp té nằm trên đất.
Toàn bộ phòng ăn trong nháy mắt trở nên hỗn loạn, chỉ có Karen yên lặng mà
chậm rãi uống cạn phần sữa bò còn lại trong ly, lúc trước khi đội trưởng hô to
rồi ngã xuống đất, lời mà lỗ tai Karen nghe được đó là:
"Trả nợ!"