Cảnh vật bên ngoài cửa sổ mạn tàu trong nháy mắt bị màu xám bao phủ, tiến
vào nơi nào đó trong Hư Không, ngay sau đó là một hồi đung đưa dữ dội, biên
độ lắc lư này đủ để cho một người không có chuẩn bị trước bay lắc trong
khoang tàu.
Mà thời gian kéo dài cũng không ngắn, Karen để ý một chút, khoảng chừng
mười phút đồng hồ.
Cũng chính nhờ vào trận pháp phòng ngự bên trong và lớp bảo vệ bên ngoài
mới giúp cho con thuyền này chịu vững, nếu là một chiếc thuyền bình thường
thì đã sớm tan thành mảnh vụn.
Về phần những con yêu thú kia "Bám vào", cũng là vì mượn nhờ những khí tài
chiến tranh kia để bảo vệ mình, bởi vì cho dù là bọn chúng có cơ thể mạnh mẽ,
cũng rất khó có thể chịu đựng kiểu dịch chuyển "Thô ráp đơn sơ" này.
Cho dù có chịu nổi, thì bản thân cũng sẽ trọng thương, đến nơi cũng không thể
tham gia chiến đấu.
Còn nói về nhân loại... Karen cảm thấy trừ phi là người giống như Muri, Bart và
Ventura mới có thể chịu nổi kiểu dịch chuyển này, còn phần lớn những thần
quan khác nếu như đi vào, sợ là đến khi dịch chuyển tới nơi cũng chỉ còn một
bãi thịt nhão.
Xuyên qua kết thúc, chiến hạm chỉ huy ra lệnh: 【 Nhanh chóng chỉnh đốn
hàng ngũ 】.
"Hô..."
Ashley vừa sửa sang lại tóc của mình vừa cảm khái nói: "Tôi vốn cho rằng cái
trận pháp dịch chuyển ở thị trấn buôn lậu kia lắc lư đã đủ khó chịu, bây giờ tôi
đột nhiên cảm thấy nó rất dịu dàng."
Memphis mở miệng nói: "Xây dựng một trận pháp dịch chuyển cũng không
khó, khó là ở chỗ duy trì sự ổn định và ngăn cách các dòng chảy tác động trong
không gian, trên chiến trường sử dụng là loại dịch chuyển tọa độ đơn giản, chỉ
dựa vào sự cứng chắc của chiến thuyền và khí tài quân sự để giảm thiểu chi phí
dịch chuyển, mà tỉ lệ nguy hiểm của phương pháp này không chỉ bởi vì sự xóc
nảy rung lắc trong lúc dịch chuyển, còn có thể dính đến việc mất phương
hướng, cho dù là người có tố chất rất mạnh cũng dễ dàng bị mất phương hướng
ở chỗ này, chỉ có trận pháp định vị mới có thể luôn luôn hiệu chỉnh được
phương hướng chính xác."
Memphis dừng một chút, tiếp tục nói: "Trong lịch sử cũng đã từng xuất hiện
một lần, một hạm đội chủ lực của Hải Thần Giáo trong lúc đang tiến hành dịch
chuyển đến chiến trường đã hoàn toàn mất phương hướng, kết quả chính là ở
hai vùng biển cách xa nhau cả một lục địa, xuất hiện số lượng lớn mảnh vỡ
thuyền chiến và thi thể bị hư hại. Nguyên nhân suy đoán là do trận pháp định vị
trong nội bộ của hạm đội kia xảy ra vấn đề nghiêm trọng, sự kiện này cũng
được vinh dự ghi chép như là tai nạn nghiêm trọng nhất trong lịch sử trên biển."
"Hạm đội của Hải Thần Giáo cũng có thể xảy ra vấn đề?" Ashley tò mò hỏi,
"Bọn họ chắc hẳn phải rất quen thuộc với biển cả chứ nhỉ?"
Mas đáp lại nói: "Biển cả là biển cả, không gian là không gian, trận pháp là trận
pháp, ta chỉ có thể nói người của Hải Thần Giáo có thể sẽ tương đối am hiểu
việc bơi lội, nhưng lại không phải Trận Pháp Sư."
"Được rồi, được rồi, tôi hiểu ý của cậu rồi." Ashley giơ tay lên ra hiệu mình đã
rõ ràng, "Nhưng tôi vẫn cảm thấy thật thú vị, cha tôi cũng nghiên cứu về một
vài loại hải thú ở phòng thí nghiệm, rất nhiều tổ tiên của Hải thú có thể ngược
dòng tìm hiểu đến thời kì Hải Thần Giáo, cha tôi không chỉ nói với tôi một lần,
ông ấy cảm thấy rất khó hiểu vì lý do gì mà Hải Thần Giáo có được nền tảng to
lớn như vậy mà sẽ rơi vào kết cục bây giờ."
Karen và pall đều vô ý thức mà liếc qua con chó vàng đang nằm gục ở trên bàn
điều khiển mà nhìn rada, con chó vàng này giống như là hoàn toàn không chú ý
tới ánh mắt của hai người vậy, tiếp tục nhìn chằm chằm rada.
Sau đó, Karen và pall liếc nhau một cái.
Chủ mưu phía sau việc Hải Thần Giáo phân rã, ném tất cả trách nhiệm lên trên
đầu của Kevin cũng không đúng, nhưng nếu không ném thì tất nhiên sẽ có bỏ
sót, con chó ngu bây giờ vậy mà đang giả ngu, vậy thì chắc chắn là do nó làm.
Cũng không biết Hải Thần sẽ cảm thấy hối hận hay không, vì một người tình,
trêu chọc một con chó dại này, đối với bản thân Hải Thần và Hải Thần Giáo,
cắn xé không chết không thôi, hết lần này tới lần khác vậy mà hắn còn có thể
thành Thần.
Karen mở cửa, đi tới phòng quan sát, màu của nước biển ở nơi này đậm hơn khi
nãy rất nhiều, mà sắc trời cũng từ buổi trưa biến thành hoàng hôn, rất hiển nhiên
là hạm đội đã dịch chuyển đến một vùng biển khác.
Nói như vậy, Nguyệt Nữ Thần Giáo muốn chiếm đóng thánh địa Winroth của
Luân Hồi Thần Giáo, mục đích chắc hẳn là muốn ở xây dựng một tọa độ dịch
chuyển ở đó, đợi đến xuất chinh có thể từ nơi này trực tiếp tiến về phía Biển
Chết.
Muri đi ra, hít sâu một hơi.
Karen mở miệng nói: "Có cảm thấy nhiệm vụ mà tiểu đội chúng ta khi trước
tiếp nhận so với lúc này, có chút giống như trò trẻ con không?"
"Đội trưởng ngài thấy thế nào?"
"Ta là đang hỏi cậu."
"Tôi không cảm thấy vậy, mỗi cảnh vật đều có sự khác biệt, chỉ khi nhìn ngắm
những cảnh vật khác nhau mới có thể cảm thấy trân trọng cảnh vật trước mắt
của mình."
"Câu nói này sao mà nghe thuận miệng thế?"
"Lời mà nam chính nói trong bộ phim « Tàu Marany »."
"Phim tình yêu?"
"Đúng, bối cảnh là ở trên một chiếc du thuyền."
"Kết cục ra sao?"
"Du thuyền mà nam chính và nữ chính ngồi bị chìm."
"Muri."
"Ừm, đội trưởng?"
"Ta bảo cậu đi xem nhiều phim ảnh cũng không phải là để cậu trích dẫn lời
thoại của nhân vật, nếu như cậu thật hiểu được ý của ta, cũng sẽ không nói mấy
câu điềm gở như thế vào lúc này."
"Thật xin lỗi, đội trưởng, tôi nhận ra có chút muộn màng, thật ra sau khi vừa nói
xong, tôi đã hiểu."
Karen đưa tay vỗ vỗ bả vai Muri: "Ta thích cảnh vật nơi này, nhưng ta không
thích cảm giác của nơi này, bởi vì ở chỗ này, ta sẽ cảm thấy ta rất nhỏ yếu, vận
mệnh của ta sẽ không phải do ta khống chế, nếu như nếu thật sự muốn chọn mà
nói, ta vẫn là càng ưa thích chấp thành nhiệm vụ ở thành phố York, lúc đối mặt
với đối thủ, nắm chặt kiếm trong tay mình ít nhất có thể tự phấn đấu vì bản thân
mình mà không phải ở chỗ này, có trời mới biết lúc này có thể có một viên thiên
thạch từ trên trời rơi xuống mà đập ta thành..."
"Đội trưởng, ta cảm thấy ngài bây giờ cũng không nên nói những lời điềm gở
như vậy."
"Ha ha, sao có thể trùng hợp như vậy được chứ, bây giờ chúng ta chỉ vừa mới
tiến vào vùng biển này, còn chưa bắt đầu..."
Phía bầu trời, bỗng nhiên sáng lên.
Hai người ngẩng đầu, phát hiện từ trên màn trời, một chuỗi sao băng bay xuống,
không, đúng ra thì là một chuỗi thiên thạch khổng lồ đang bốc cháy dữ dội, mà
trong tầm mắt của hai người, kích thước của chúng càng lúc càng lớn!
Karen: "..."