"Trông thấy chiếc xe ngựa kia không, dùng chiếc xe ngựa kia để chứa đồ, sau
đó điều khiển nó đi từ cửa Đông, nếu như cửa Đông có thể đi ra mà nói thì
ngươi hãy ra ngoài, không thể đi ra ngoài mà nói thì ta sẽ tiếp ứng ngươi ở vị trí
này."
"Đã rõ, thưa đoàn trưởng."
"Đi đi, Richard, nếu như nhìn thấy thuốc lá hoặc là thuốc kích thích gì đó, cũng
lấy theo cho ta."
"Đoàn trưởng, tôi cảm thấy đây không phải là nhu yếu phẩm!"
"Được rồi, ngươi có thể không mang theo, nếu như trong lúc ta bị giam cầm
không có gì để lam thì ta sẽ đánh ngươi để giải sầu."
"Ta sẽ giúp ngài tìm được, nhất định! Mặc kệ từ lúc nào, chúng ta đều không thể
từ bỏ yêu cầu đối với phong cách sống của mình, nếu không thì đó là sự khinh
thường đối với cuộc sống!"
Richard nhảy xuống, đáp xuống nóc xe ngựa, chủ nhân của xe ngựa không biết
đã chạy đi nơi nào, Richard trực tiếp điều khiển xe ngựa lái vào một căn nhà
lớn, thẳng vào chỗ nhà bếp.
Neo thì cong người lại, mò về hướng mà đoàn quân của Luân Hồi đang giết
chóc…
Hắn cũng không phải đang đi mạo hiểm, mà là chỉ muốn thử kiểm tra xem
"Phẩm chất" của đám binh sĩ này.
Neo đi tới phía trên một khu dân cư, hai người mặc thần bào Luân Hồi người
đang bắt lấy một người mẹ và một đứa trẻ, người mẹ đang ôm đứa trẻ kêu khóc
tránh né.
Sau khi quan sát bốn phía một cái, Neo nhảy xuống, một tay đập vào trên đầu
một người, ngọn lửa Trật Tự chui vào cơ thể của hắn, tai mắt mũi miệng của
người này có ngọn lửa màu đen tràn ra rồi bắt đầu tan rã.
Neo để ý đến thần bào Luân Hồi trên người tên này rất thấp kém... Thấp kém
đến nỗi không thể được gọi là thần bào, ngược lại giống như là hàng nhái do tín
đồ bình thường đặt làm.
Đây là một tên tín đồ đặc biệt?
Nhưng mà, khi Neo cảm thấy mình đã giải quyết xong một tên để có thể yên
tâm nghiên cứu cái tên còn lại, từ bên trong cái thi thể đã bị đốt cháy thành than
kia lại có một chùm sáng màu xám thoát ra, bên trong chùm sáng tràn ngập mùi
hôi thối, hiện ra gượng mặt méo mó phẫn nộ của một người đàn ông, mà vào
lúc này vậy mà hắn đang ngưng tụ thuật pháp, chuẩn bị sử dụng thuật pháp
Luân Hồi để tấn công.
"Cùng một cơ thể nhưng thân phận và cường độ linh hồn hoàn toàn không
ngang nhau?"
Neo giơ tay lên, đầu ngón tay phóng ra một ngọn lửa màu đen, không đợi vị này
phóng ra thuật pháp thì đã trực tiếp đốt cháy linh hồn của hắn thành tro tàn.
Một tên khác phát ra tiếng gầm nhẹ, trong tay ngưng tụ ra hai vòng tròn ánh
sáng mà đánh tới.
"Xoạch!"
Neo búng tay một cái, từ trên mặt đất xuất hiện từng cái gai màu đen, trực tiếp
xuyên qua cơ thể của hắn, để hắn không thể nào động đậy.
"Linh hồn cũng là thần quan tín ngưỡng Luân Hồi, Luân Hồi Thần Giáo thật sự
đã mở Cánh Cổng Luân Hồi để thả đám thần quan ở trong ra ngoài rồi?"
Ngón tay trái của Neo chỉ ngay giữa trán của tên này, thấp giọng nói:
"Ánh Sáng Yên Nghỉ."
Ánh sáng dìu dịu chiếu rọi quá khứ, lấy đi sự nóng nảy và cuồng bạo, lúc này,
tên thần quan này yên tĩnh trở lại, tơ máu bên trong đôi mắt dần dần rút đi, ánh
mắt trở nên thuần khiết.
Hắn tựa như là đang suy nghĩ, nhìn về phía Neo, lại nhìn về phía thi thể bị gặm
nhắm trên mặt đất, lại nhớ lại rất nhiều, hắn có chút mờ mịt nói: "Tại sao ta lại
biến thành như thế này?"
Bây giờ chắc chắn hắn ta có rất nhiều nghi vấn, nhưng nghi vấn lớn nhất chính
là vì sao hắn lại tiến hành giết chóc những người bình thường.
Xem ra, hắn ta là một "Người tốt", ít nhất trước mắt là vậy, bởi vì Neo trông
thấy sự tự trách từ trong ánh mắt của hắn.
Ít ra nếu hoán đổi vị trí để suy nghĩ, Neo sẽ chỉ đi nghi ngờ mình tại sao lại như
thế này, về phần mình giết người bình thường thì hắn cũng sẽ chẳng tự khiển
trách bản thân.
"Đi ra từ trong Cánh Cổng Luân Hồi sao?"
"Đúng, ta tuân theo ý chí của Người Gác Cổng, đi ra ngoài, chạy về phía tự do
và thần thánh."
"Được rồi, ta đã biết, bây giờ ngươi cần ta làm cái gì?"
"Giết ta, ta cảm giác ta điên rồi, ta bây giờ là một con ác ma bẩn thỉu."
"Được rồi."
Neo nhẹ gật đầu, đưa bàn tay đặt ở trên đỉnh đầu của hắn, ngọn lửa màu đen bao
trùm toàn bộ cơ thể.
Lần này, Neo cố ý quan sát một chút, phát hiện mức độ hư thối của linh hồn hắn
chỉ mới một phần ba, hoàn toàn không giống với cái thể xác đã tan ra hoàn toàn
kia, hắn còn có ý thức nhất định của bản thân.
Nhưng nếu như tiếp tục giết chóc và nhai nuốt máu thịt và linh hồn mà nói,
những tên thần quan Luân Hồi đi ra từ trong Cổng này, linh hồn của bọn họ sẽ
toàn bộ chuyển hóa thành dị ma, là loại dị ma đúng nghĩa kia.
Đốt được một hồi, linh hồn của hắn cuối cùng chôn vùi.
"Còn chịu lửa rất tốt, cường độ linh hồn rất cao, là bởi vì linh hồn vẫn chưa
hoàn toàn hư thối, cho nên không có cách nào phát huy ra tất sức mạnh để tấn
công sao?"
Neo chỉ có thể lý giải như vậy.
Sau khi xác định được tin tức, Neo dự định rời đi, lúc này, người mẹ ôm theo
đứa bé gái kia chạy đến, cầu khẩn nói: "Van cầu ngài, cứu chúng tôi, cứu chúng
tôi."
Neo không dừng bước, trực tiếp khoát tay nói: "Ta không biết ngươi."
"Vậy thì van cầu ngài, xin ngài, xin ngài mau cứu đứa bé này, dẫn nó rời đi đi,
van cầu ngài, mau cứu đứa bé này."
"Chả nó liên quan gì với ta, cũng không phải là con của ta và ngươi."
Người phụ nữ tuyệt vọng cầu xin: "Thưa ngài, van cầu ngài mang theo Irina của
tôi đi, van cầu ngài cho nó một con đường sống, bên ngoài đều là ác ma, ta
không bảo vệ được nó, không bảo vệ được Irina của tôi."
Neo dừng bước.
"Nó tên là gì?"
"Irina, Irina. Sarah."
Neo rất muốn cười, ở chỗ này, vậy mà gặp được một đứa bé gái giống tên với
vợ mình, hắn ta ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời:
Ngươi có phải là đang cố ý hay không, ngươi đang muốn chơi ta đấy à?
Neo duỗi ra tay, từ trong tay người phụ nữ kia nhận lấy bé gái.
"Tạ ơn ngài, đại nhân, cảm tạ ngài, đại nhân." Người phụ nữ hướng về Neo quỳ
xuống, một bên cười một bên lệ rơi đầy mặt,
Bé gái nhìn chưa được một tuổi, Neo ôm bé gái đi ra ngoài, lúc đi tới cửa, hắn
ngừng lại.
Hỏi người phụ nữ còn đang quỳ ở đó
"Ngươi còn có sữa không?"
"Có, có." Người phụ nữ trả lời ngay, sau đó cô ta hiểu sai ý, nghĩ là Neo ngại
phiền phức muốn đổi ý, lập tức nói "Ngài có thể cho nó cho ăn một chút thức ăn
lỏng, nó rất dễ nuôi, thật đấy."
"Vậy ngươi đi cùng đi, ở chỗ ta cũng có một đứa bé, là một đứa bé trai."