"Tín đồ Ánh Sáng có được huyết mạch của Dị Ma Khát Máu, thật sự là rất thú
vị, dựa theo sự lý giải của ta, hai loại năng lượng này chắc hẳn là phải xung đột
lẫn nhau mới đúng, không có khả năng cộng sinh."
Neo cười nói: "Trên đời này có rất nhiều chuyện vượt ra khỏi khả năng giải
thích của ngươi, ta còn biết đến những chuyện càng thần kỳ hơn, đáng tiếc là ta
không có hứng thú để cùng trao đổi bí mật với ngươi."
"Nếu vậy thì chẳng phải sẽ rất buồn chán hay sao? Ngươi có thể cảm nhận được
sự cô đơn đó chứ, còn ta thì có. Ta nghĩ, chờ đến lúc cùng ta ký kết khế ước linh
hồn, mỗi ngày ta có thể cùng ngươi nói tán gẫu, chúng ta cũng sẽ liên tục trò
chuyện."
"Điểm này thì ta rất tán thành, trong nhà vẫn nên náo nhiệt một chút, người ở
cùng lúc đầu bỗng nhiên rời đi, hắn nói hắn muốn ngồi lên lưng rùa biển để đi
du lịch, đáng chết, sau khi hắn đi thì ta cảm thấy thật cô độc.
May mà lúc ấy ta đã có một người bạn rất thú vị, nếu không thì ta thật sự sẽ
chán chết.
Nhưng ta không muốn ở cùng với ngươi."
"A, vì sao?"
"Thực lực của ngươi rất mạnh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, tuổi tác
của ngươi chắc hẳn cũng cực kỳ cao, ta không biết rằng thể linh hồn bên trong
Cánh Cổng Luân Hồi có phải cũng tính toán tuổi tác giống như chúng ta ở bên
ngoài hay không.
Nhưng con người của ngươi cũng không chân thành."
"Không chân thành? Như vậy, theo ý của ngươi, cái gì mới gọi là chân thành?"
"Chân thành đó chính là rõ ràng ngươi chỉ thích uống nước đá, nhưng cũng có
thể nói rằng mình thích uống cà phê hoặc là uống trà nhất vậy "
"Vậy cũng xem là chân thành sao?"
"Ngươi nhìn, ngươi nghe xong cũng không hiểu được ý nghĩa, cho ta cũng
không có ý nghĩa ở cùng với ngươi, ta cự tuyệt."
"Nhưng ngươi cũng không có quyền lựa chọn."
"Không, ta có thể lựa chọn, ngươi có thể lấy được cơ thể của ta, nhưng ngươi
vĩnh viễn cũng không thể có được linh hồn của ta…
Mẹ nó, nói câu này xong thì ngay cả chính ta đều cảm thấy có chút buồn nôn,
không tán gẫu nữa đi, chúng ta bắt đầu đi?"
Lango mở tay trái ra, cơ thể của hắn lơ lửng, từ trên người của hắn, xuất hiện
một hính chiếu người đàn ông càng to lớn hơn, trên thân người đàn ông này
mặc thần bào Luân Hồi, khí tức hùng hậu;
Khi hắn xuất hiện, bốn phía giống như có âm thanh của những lời cầu nguyện
vang lên, để cho hắn có vẻ vô cùng thần thánh.
"Có thể cùng giao thủ với ngươi, ta cảm thấy rất vinh hạnh, từ khi ra khỏi Cánh
Cổng Luân Hồi thì đây là lần chiến đấu khiến ta cảm thấy vui vẻ nhất, rất thú
vị."
"Đáng tiếc, ta không cảm thấy có gì thú vị." Neo nhún vai, "Ta muốn thắng."
Còn có một câu Neo không có nói ra, đó chính là với thực lực mà đối phương
đang thể hiện ra lúc này, hắn rất khó thắng.
Bởi vì tên này bây giờ đã đạt đến cấp độ của Đại chủ giáo đại khu thành phố
York, mà cũng không phải là loại Đại chủ giáo được phân công quản lý việc
giấy tờ, cũng không phải thuộc tính của chức vị, mà là thuộc tính của thực lực.
Trên thực tế, thực lực của đối phương chỉ có thể mạnh hơn một chút, bởi vì thứ
mà đối phương đang sử dụng là sức mạnh linh hồn, nhưng không xứng đôi với
thể xác bây giờ của hắn.
Thật sự là nhân vật lớn bước ra từ trong Cánh Cổng Luân Hồi mà, Neo có thể
chắc chắn, địa vị của tên này ở trong Luân Hồi Thần Giáo trong Cổng, tất nhiên
là cũng vô cùng cao, chắc hẳn cũng có thể chen mồm vào nói vài câu với Người
Gác Cổng được.
"Thể linh hồn tồn tại lâu dài, để cho ta càng quen thuộc hơn với quá trình này, ta
cũng không thích làm việc quá hiệu quả và lợi ích, nhưng mà bây giờ cũng cần
phải có kết quả rồi.
Ta cho ngươi lựa chọn thời cơ, là ngươi tới trước, hay là để ta tới trước?"
"Đương nhiên là ta tới trước!"
Neo bẻ bẻ cổ, phát ra một chuỗi âm thanh vang giòn, sau đó tay phải ngưng tụ
ra một Thanh Kiếm Ánh Sáng, móng tay trên bàn tay trái thì dài ra, phía trên
bao phủ bởi sức mạnh của Dị Ma Khát Máu.
"Ryan, hai loại sức mạnh mang thuộc tính khác nhau ở trên người hắn không
chỉ cùng tồn tại được, mà hắn lại có thể sử dụng cùng một lúc, chẳng lẽ, hắn ta
chính là Thể Chất Ánh Sáng được ghi chép lại sao?"
"Ta không biết, Lango, Ánh Sáng vốn có năng lực chuyển hóa thành các năng
lượng của các sức mạnh có thuộc tính khác, nhưng trên bản chất, Ánh Sáng là
nền móng của tất cả, dựa theo lẽ thường, thì cho dù là Thể Chất Ánh Sáng cũng
sẽ không xuất hiện tình trạng như vậy.
Nhưng ta chắc chắn một điều rằng, Lango, cơ thể của hắn vô cùng thần bí, điều
này có nghĩa rằng một khi ta có được nó, sẽ giảm bớt tỉ lệ đào thải đi rất nhiều,
thật sự là một vật dẫn hoàn mỹ.
Xin hãy giúp ta lấy nó, Lango."
"Ta biết, Ryan, chúng ta là quan hệ khế ước, nhưng chúng ta càng là bạn bè."
"Ta đến đây."
Neo phát ra một tiếng quát khẽ, trực tiếp ném Thanh Kiếm Ánh Sáng về phía
của Lango, rồi ngay sau đó quay người rồi dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy
trốn!
Rõ ràng đã đánh không lại, mà còn không chạy, vậy không phải là thằng ngu
hay sao!
Sự biến hóa này, để bản thân Lango cũng sửng sốt một chút, hắn thật sự không
nghĩ tới cái thằng này làm màu lâu như vậy, thế mà chỉ trong nháy mắt lại quay
đầu bỏ trốn.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy mình có lẽ đã hiểu ra một chút ý nghĩa về câu nói cà
phê và nước đá khi này, ha ha.
Lango duỗi tay ra, chỉ về phía trước, trong chốc lát, từ bốn phía của ngọn núi
này, xuất hiện hình ảnh của từng cánh cổng, những cánh cổng này khép kín lại
với nhau, tạo thành một cái lồng giam.
"Ngươi chạy không thoát được đâu." Lango bắt đầu di chuyển, hình chiếu kia
trên người hắn cũng bắt đầu di chuyển, đồng thời cánh tay của hình chiếu cũng
thò ra ngoài.
Đường lui đã bị chặn khiến Neo không thể không dừng bước, khi bàn tay khổng
lồ kia chụp về phía hắn, không gian bốn phía Neo cũng bị phong tỏa, hạn chế
không gian di chuyển của hắn…
Lango xác thực thực hiện lời nói lúc trước của hắn, lần này, không còn là thủ
đoạn và những tâm tư khác, hoàn toàn là đang ỷ vào sức mạnh tuyệt đối để
nghiền ép.
Mỗi một động tác của hắn đều đang tiêu hao, đang dùng sức mạnh linh hồn của
mình như hàng dùng một lần, cũng có thể xem như là một hình thức khác của
việc "Liều mạng".
Dưới sự chèn ép, Neo không có chỗ trống nào để phản kháng.
Đương nhiên, hắn cũng không cần phải phản kích, bởi vì Lango vốn là đang
trong trạng thái "Bị hao tổn", Neo đứng đấy bất động, đối phương cũng là đang
"bị thương".
Phong ấn của hắn, cũng giống như là đang đặt một tảng băng to ở trong một ao
nước, ao nước thật ra cũng không sâu, diện tích cũng không lớn, nhưng bởi vì
đặt một khối băng ở trong, cho nên không có khả năng bị tràn ra ngoài.
Mở ra phong ấn chính là tảng băng bị hòa tan, nước được tăng thêm, tất nhiên
sẽ chảy ra ngoài, không sử dụng thì là đang lãng phí nó, tất nhiên, nếu dùng thì
cũng là một sự lãng phí.
Cho nên, trước đó, Lango vẫn luôn không nguyện ý cởi bỏ tầng phong ấn này,
nhưng Neo thành công "Giết ngược" hắn, khiến hắn cũng bất đắc dĩ phải mở
phong ấn ra.
Bàn tay khổng lồ bắt lấy Neo, xách lên không trung, cục diện đảo ngược với lúc
trước.
Bàn tay khổng lồ đang không ngừng dùng lực, sức mạnh Ánh Sáng và sức
mạnh Dị Ma Khát Máu trên người Neo vì thế cũng đang bị áp chế xuống, người
Neo bây giờ tựa như là đang bị xiên lên, cố định tứ chi, thậm chí là bị cố định cả
linh hồn.
Nhưng mặc dù cục diện đã đến nước này, Neo vẫn đang thúc giục nói: "Nhanh
lên một chút, ta không thích cái tư thế này."