Cơ thể của Lango bồng bềnh ở nơi đó, yên tĩnh mà nhìn xem mọi việc đang xảy
ra.
Hắn không cách nào ra tay đi ngăn cản, bởi vì Ryan "Phản bội" vào thời điểm
này hoàn toàn đã chọn chuẩn thời cơ.
Nếu như bây giờ hắn dùng khế ước để hủy diệt Ryan, như vậy thì không chỉ
Linh Hồn Ánh Sáng vẫn sẽ tiếp tục tràn vào trong cơ thể của Neo như cũ, hơn
nữa còn sẽ phá vỡ tầng phong ấn cuối cùng của hắn. Bởi vì trong lúc hắn phong
ấn bản thân, vốn là có sự tham dự và giúp đỡ của Ryan.
Nếu như tầng phong ấn kia lại bị phá ra, vậy hắn sẽ vĩnh viễn bị giam cầm trong
trạng thái thực lực khi giao đấu với Neo ban nãy, mà vốn dĩ hắn có thể thông
qua không ngừng việc tăng lên sự thích ứng của cơ thể với thế giới thật để từng
bước hấp thu sức mạnh linh hồn hùng mạnh của mình.
Lúc này Neo cực kỳ dễ chịu, vô cùng dễ chịu, dễ chịu đến nỗi cơ thể và linh hồn
đều cảm thấy ấm áp, giống như là đang ngâm mình ở suối nước nóng, bốn phía
khói mù lượn lờ, nhiệt độ vừa đúng.
Sau đó, hắn nghe thấy được tiếng nước chảy.
Mở mắt ra, trong tầm mắt xuất hiện một màn ngăn màu trắng, một bên khác của
vách ngăn giống như là có cảnh tượng đang chuyển động. Cái vách ngăn này, là
lớp phòng ngự theo bản năng ý thức tinh thần của Neo.
Tuy nhiên Neo chủ động đi ra ngoài, đi tới cảnh tượng bên trong.
Suối nước đang chảy, Neo trông thấy một ông lão mặc áo bào trắng đang ngồi
trên đồng cỏ, kể câu chuyện về Ánh Sáng cho bọn trẻ ngồi xung quanh ông ta.
Những "Người" này, tạm thời xem như là người đi, mặc dù da của bọn họ nhìn
có chút hào quang đặc thù, trong lúc hành động thì cơ thể cũng lắc lư theo.
Neo biết đây chính là thể linh hồn của thế giới trong Cánh Cổng Luân Hồi,
Karen từng miêu tả về hình dáng của bọn họ cho mình, giống như là một loại
keo.
"Đây là nơi đầu tiên ta cảm ngộ Ánh Sáng."
Âm thanh của Ryan truyền đến từ sau lưng Neo, ngay sau đó, bản thân hắn cũng
đi tới bên người của Neo, hắn ta mặc một bộ áo bào trắng, tóc thì là màu bạc,
tuổi tác thoạt nhìn như là trung niên, trong làn da có vẻ rất trắng, nhưng hắn ta
cho người khác cảm giác của một ông lão đã trải qua năm tháng tang thương.
"Ta vốn cho rằng ngươi sẽ không ra đây, ta chỉ là muốn trước khi ý thức của
mình tiêu tán, lại cẩn thận trải nghiệm lại hồi ức, cũng không có ý định mời
ngươi cùng ra nhìn. Chưa kể, ngươi cũng không sợ sau khi ý thức tinh thần của
ngươi ra ngoài thì ta sẽ ra tay với ngươi sao?"
"Khi ta ở dưới chân núi cảm ứng được sức mạnh Ánh Sáng mà ngươi truyền ra,
ta đã biết, ngươi sẽ không ra tay với ta. Có đôi khi, một chùm sáng, có thể bù lại
vô vàn lời giải thích."
"Thật ra, ngay từ đầu ta chỉ biết là ở trên hòn đảo này còn có một vị thần quan
Ánh Sáng, nhưng ta không nghĩ tới, ngươi sẽ ưu tú đến như vậy, ở trên cơ thể
ngươi, ta cảm giác được một cảm giác thân cận của Ánh Sáng thuần túy.
"Cảm giác là sẽ lừa gạt người." Neo nói.
"Nhưng Ánh Sáng thì sẽ không."
Ryan vừa đi về phía trước vừa ra hiệu Neo đi theo: "Yên tâm đi, Lango sẽ
không ra tay với ngươi, các ngươi cũng sẽ không đánh nhau tiếp, hắn không thể
vì giết ngươi mà phá vỡ tầng phong ấn cuối cùng, đây là cái giá phải trả mà hắn
không thể chấp nhận, hắn chắc chắn sẽ dừng lại, giống như là câu nói ví von
trước đó mà ngươi nó, ta rất thích."
"Câu ví von gì?"
"Người thích uống nước đá, thỉnh thoảng sẽ nói mình thích uống cà phê nhất,
Lango sẽ luôn uống nước đá, hắn sẽ không thay đổi."
"A, là câu này sao."
"Ta vừa mới giới thiệu ngươi có nghe được không, nơi này là nơi đầu tiên ta
tiếp xúc với Ánh Sáng."
"Trong những đứa trẻ này, đứa nào là ngươi?"
"Ta không ở bên trong, vốn dĩ ta cũng có ở đâu, nhưng bởi vì ta tiến vào nhìn
hồi ức của mình nhiều lần, bản thân của ta trong cảnh tượng, đã từ từ biến mất,
bên trong cảnh tượng của ký ức cũng không có ta."
"Rất thú vị."
"Đúng vậy, rất thú vị, nhưng lại rất hiện thực. Nhiều khi, chúng ta quay đầu
nhìn vào chính mình trong quá khứ, đều sẽ có một loại cảm giác như đang nhìn
người xa lạ."
"Tiếp theo thì sao?"
"Cái gì tiếp theo?"
"Hình ảnh ký ức?"
“A, chỉ có cái này."
"Chỉ có cái này thôi? Ta còn tưởng là hình thức giống như truyện tranh vậy,
ngươi có biết truyện tranh có nghĩa gì sao?"
"Chúng ta bây giờ đang dùng ý thức linh hồn mà giao lưu, ta không biết truyện
tranh là danh từ đặc biệt gì, nhưng có thể cảm giác được bộ dáng của nó mà
ngươi đang muốn hình dung. Thật xin lỗi, không có.
Nếu như ngươi không ra đây, ta sẽ từ từ đi dạo một chuyến trong hồi ức cả đời,
nhìn lại tất cả một lần, nhưng ngươi đã ra ngoài, nhìn đến đây, cũng là được rồi.
Bởi vì ta lo lắng sau khi ngươi hấp thu Linh Hồn Ánh Sáng của ta, sau đó lại
nhìn ký ức của cuộc đời ta, sẽ đem đến cho ngươi những ảnh hưởng không tốt,
sức mạnh xa lạ có đôi khi sẽ tự nhiên tạo ra một ý thức để đại biểu cho nó.
Chuyện này sẽ khiến ngươi gặp nguy hiểm, không tốt."
"Thật ra thì ta cũng không phải quá để ý đến loại ảnh hưởng này, mười năm
trước, hầu như ta đều sống như vậy."
Neo rõ ràng, Ryan đang lo lắng cho mình sẽ bị "Ý thức phân liệt", giống như là
sự biến đổi lúc trước sau khi mình ăn thi thể của Philias, Ryan đang phòng ngừa
xảy ra chuyện như vậy.
"Không cần thiết phải tự tạo phiền phức, cả đời này của ta đều ở trong Cổng,
thật sự cũng không có gì để xem."
"Được rồi."
Ryan ngồi xuống trên mặt đất, Neo cũng làm động tác tương tự theo.
"Lúc ở trong Cổng ta có tìm được một chút bút ký cực kỳ cổ xưa, ở trong bút
ký, ta đọc được trong thế giới ngoài Cổng, Ánh Sáng Thần Giáo chúng ta mới là
Thần Giáo đứng đầu, Ánh Sáng, chiếu rọi thế gian."
"Ừm, ta là biết ở trong Cổng, Luân Hồi Thần Giáo mới là Thần Giáo đứng
đầu."
"Đúng vậy, trong Cổng là như thế này, nhưng cũng còn tốt, Luân Hồi Thần Giáo
trong Cổng mặc dù sẽ áp chế các giáo hội khác, nhưng cũng sẽ không quá đáng,
cũng có thể là trong không biết từ bao nhiêu năm tháng đến nay, trong Cổng
cũng đã sớm quen thuộc rồi.
Cũng chính là bắt đầu từ trước đó không lâu, Luân Hồi Thần Giáo trong Cổng
bắt đầu tiến hành chèn ép vô cùng nghiêm khắc đối với tín đồ Trật Tự, thậm chí
là đồ sát."
"A." Neo cười một tiếng.
"Về sau ta mới biết được, a, thì ra là Luân Hồi ngoài Cổng bị Trật Tự đánh
ngã."
Neo không có nói tiếp cái đề tài này, mà là hỏi: "Từ khi nào mà ngươi biết Ánh
Sáng Thần Giáo ngoài Cổng đã diệt vong?"
"Cũng từ rất lâu, ngươi biết đấy, mặc dù phần lớn thời gian Cánh Cổng Luân
Hồi đều là đóng, nhưng dù sao thì cũng sẽ có một ít tin tức có thể truyền vào
đây, nhưng ta cũng không có bởi vì Ánh Sáng Thần Giáo diệt vong mà bi
thương."
"Bởi vì không có tình cảm sao?"
"Bởi vì ta cảm thấy không quan trọng."
Ryan vuốt ve đầu gối của mình, "Bởi vì, ta vẫn có thể trông thấy ngọn lửa Ánh
Sáng cháy lên trong lòng bàn tay của mình như cũ."