Số 13 Phố Mink

Chương 1567

Hoàn toàn không lo bản thân mình bị ô uế, mở đường cho đội trưởng.

Bởi vì tất cả mọi người rõ ràng, đối thủ vô cùng hùng mạnh, cho nên nhất định

phải dùng toàn lực để đối phó ngay từ lúc đầu.

Lúc này, cơ thể bằng đá của Ventura bắt đầu bị ăn mòn dữ dội, những tảng đá

trên người bắt đầu xuất hiện những vết rạn, mà những chiếc gai xương trên

người Bart vừa bị ăn mòn vừa bị hòa tan, nhưng hai người bọn họ đều không

buông tay ra.

Blanche bóp nát hai quả cầu thủy tinh trong tay, quả cầu nổ tung, những mảnh

vỡ đâm vào bàn tay của cô, cô trả giá bằng việc tự tổn thương bản thân rồi sử

dụng thuật pháp, từng thuật pháp ban phúc được sử dụng lên những người đồng

đội ở phía trước, giảm bớt khả năng bọn họ bị ô uế.

Tên thanh niên lưng còng khoanh hai tay, lúc này mười ngón tay đan xen vào

nhau, một quả cầu lửa cực nóng xuất hiện, không gian bốn phía trong nháy mắt

bị chiếu rọi đỏ lên, tất cả mọi người giống như là đang chìm vào trong dòng

dung nham dưới lòng đất.

"Ngao!"

Một tiếng sói tru truyền đến.

Pall đặt chân của mình đặt lên cánh tay của Ashley, vào lúc này truyền sức

mạnh linh hồn sang để cho Ashley nhanh chóng triệu hồi ra Sói Bão Mombas.

Mombas vừa xuất hiện đã biết tình huống tính rất nghiêm trọng, mà lại trải qua

lần tiếp xúc lúc trước trong sở nghiên cứu, mặc dù bên trong lòng con Sói Bão

này vẫn mang theo sự không phục, nhưng ít ra cũng xem như đã tán thành lẫn

nhau, dù sao thì cũng chỉ không vừa mắt Triệu hồi sư cấp thấp như Ashley.

Cho nên, Mombas lần này thật sự rất liều mạng, nó mang theo sức mạnh của

cuồng phong trực tiếp nhào về phía quả cầu lửa kinh khủng kia, trong chốc lát,

tia lửa bắn ra bốn phía, nhiệt độ cực nóng cũng quét qua không khí xung quanh;

Mà trong khoảng khắc đó thì hình ảnh của Mombas cũng hóa thanh hư vô, hoàn

thành một lần gửi lời thăm hỏi cho Tiên Đế.

Vào lúc này Philomena xuất hiện ở sau lưng tên thanh niên lưng còng, giơ con

dao găm trong tay lên mà đâm về phía sau cổ của hắn.

"Phốc!"

Dao găm đâm sâu vào, mượn lực cắt xuống dưới, đầu của tên thanh niên lưng

còng theo đó cũng bị cắt xuống, nhưng vị trí mà đầu và cổ của hắn tách rời vậy

mà giống như là một miếng pho mát chảy, nhơm nhớp dính vào nhau.

Cái đầu xoay tròn trên không trung, hai hàm răng bắt đầu va vào nhau tạo ra

tiếng lạch cạnh, một đợt tấn công tinh thần đáng sợ đánh về phía Philomena.

Nhưng Philomena ngay lập tức nhắm hai mắt lại... Đi ngủ.

Tất cả những hành vi tiếp theo là mộng du.

Chỉ thấy Philomena ném con dao găm trong tay về cái đầu kia, chuẩn xác ném

trúng đích.

"Ầm!"

Cái đầu bị đâm dính vào trên vách tường, hóa thành một mảng nước mủ đậm

đặc, giống như một cái bọc mủ vỡ tan.

Mà bên trong cơ thể không đầu kia bắt đầu phát ra những âm thanh tinh thần

khác nhau đang gào thét, tất nhiên là ở trong tình hình này, những kẻ khác đang

tồn tại trong cơ thể của tên thanh niên lưng còng này đang cảm thấy bị "mạo

phạm".

Làn da phía sau lưng của cơ thể không đầu vỡ tan ra, bên trong không phải là

máu thịt, mà là một khối băng, bên trên khối băng điêu khắc thân hình của một

người phụ nữ, lúc này người phụ nữ giống như là đang sống, nhô một cái tay ra,

đánh về hướng Philomena.

Philomena cảm giác mình tựa như là đang chạm vào một ngọn núi băng, làn da

bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt, thân thể cũng chịu một đòn mạnh.

Nhưng cô vẫn là thuận tay móc ra một con dao găm khác, trước khi cơ thể bị

đánh bay ra ngoài, ngưng tụ thuật pháp Thanh Kiếm Phán Quyết, đâm về phía

sau lưng của cái cơ thể không đầu kia.

"Rắc!"

"Ầm!"

Khối băng bị nứt ra, người phụ nữ được tạc ở phía trên cũng lộ ra vẻ mặt đau

đớn và phẫn nộ.

Ở phía trước,

Vị trí bụng của cơ thể không đầu bỗng nhiên trồi lên, dọc theo đó xuất hiện

khuông mặt của một người đàn ông, hắn bắt đầu ngâm xướng những câu chú

ngữ khó hiểu, nhưng không gian chung quanh xuất hiện sự chấn động rõ ràng.

Đối mặt với Karen khí thế bừng bừng đang đẩy thanh kiếm đến, khuôn mặt này

là đang dự định trước hết sẽ dịch chuyển cái cơ thể không đầu trong một cự ly

ngắn, ít nhất là rời khỏi vị trí đại sảnh trận pháp này.

Đúng lúc này, Memphis đã rạch lòng bàn tay của mình để cho một lượng lớn

máu tươi chảy xuống đất, hô lên:

"Trận pháp phòng ngự cấp ba!"

Maas lập tức hiểu ý, bắt đầu dùng máu tươi của Memphis tiến hành bố trí trận

pháp, trước đó khi lên đảo tế đàn kia, Memphis không thể làm được bước này,

nhưng khi ở trên đảo tế đàn kia vì cứu Karen, ông ấy đã đột phá.

Đây là một loại phương thức bày bố trận pháp hao phí sinh mệnh thậm chí có

thể sẽ tiêu hao tiềm lực phát triển tương lai của mình, nhưng vì giúp Karen,

Memphis cũng không quan tâm.

Đối với Memphis bây giờ mà nói, nếu như con của mình là Richard và Karen

cùng nhau té xuống nước, ông ấy sẽ giẫm lên trên người Richard để cứu Karen

lên.

Trận pháp phòng ngự cấp ba rất nhanh đã được bố trí, nhưng mà không phải để

phía bên mình phòng ngự, mà là để trận pháp bao trùm tên thanh niên lưng còng

kia, khóa việc hắn dịch chuyển trong cự ly ngắn lại.

Karen phát ra một tiếng quát khẽ, thanh kiếm Lưu Tư tiếp tục đẩy về phía trước,

đợi đến khi hơn phân nửa lưỡi kiếm đều đâm vào trong ngực của hắn, lúc này

Karen chuẩn bị dùng hai loại lửa Ánh Sáng và Trật Tự để đốt cháy hắn từ bên

trong;

Phía trên, mặt quỷ Blaised vẫn đang luôn khống chế Giragon phát ra một tiếng

hừ lạnh, hướng tầm mắt nhìn xuống phía dưới.

"Chỉ chờ ngươi thôi!"

Alfred lập tức xuất hiện ở trước người Karen, ánh mắt hướng lên trên, Ánh Mắt

Mị Ma khởi động, mặc dù Alfred biết rõ lấy bây giờ mình sử dụng Ánh Mắt Mị

Ma để đối đầu với Thủy tổ Dị Ma Mê Hoặc là không có bất cứ phần thắng nào,

nhưng Alfred có thể vì thiếu gia nhà mình mà tranh thủ vài giây quý giá!

Nhưng vào lúc này, một cái bóng màu vàng nhảy lên, vẽ ra một vòng cung hoàn

mỹ trên không trung, giành trước Alfred, thay thế Alfred tiếp nhận ánh nhìn của

mặt quỷ Blaised!

"Gâu!!!"

Trong chốc lát,

Mắt chó và ánh mắt của mặt quỷ ở phía trên chạm vào nhau.

Vẻ mặt của Blaised vốn dĩ đang rất phách lối và lạnh lẽo vào lúc này trong nháy

mắt đã cứng lại, chiếc hộp ký ức đã sớm bị lãng quên trong không biết bao

nhiêu năm tháng được mở ra.

"Là ngươi!"

...

Thần Trật Tự quay người rời đi.

Nơi chôn cất những vị Thần linh kia đã biến thành một vùng phế tích tan hoang,

sau đó có một vị Thần khác bước đến, hắn mặc trên người một chiếc áo khoác

da cá cổ xưa, lộ ra một cánh tay, ánh mắt âm trầm, khóe miệng mang theo ý

cười, cái đầu trọc sáng bóng phản chiếu ánh lửa đang cháy ở xung quanh.

Đầu tiên thì hắn ta thưởng thức vết tích cuộc chiến vừa xảy ra ở nơi này, phát ra

liên tiếp tiếng tặc lưỡi "Chậc chậc chậc".

Tiếp theo, hắn nhìn thấy một cái xương sọ bị vỡ vụn đến nỗi chỉ còn lại một nửa

đang nằm trước mặt mình.

Sau đó, hắn giang rộng chân ra,

Cởi dây buộc ngang eo xuống,

"Tí tách... Tí tách tí tách... Tí tách..."

Phía dưới lại phát ra âm thanh "Bẹp bẹp" với một biên độ nhỏ.

"A ~ Đánh dấu tọa độ xong."
Bình Luận (0)
Comment