Uy nghiêm của gia chủ, bị cái đứa cháu trai này của mình liên tục đứng ra để
"Đại biểu" thay, có thể hiểu được ngọn lửa giận trong lòng của ông ấy.
Ông ấy buông lỏng tay ra, Muri rơi xuống, sau đó đánh một đấm ra, lúc này
Muri phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay văng ra ngoài, nhưng không
bay ra ngoài được vài mét thì bàn tay Mobiteng lại mở ra, Muri bị sức mạnh vô
hình nhốt lại, sau đó lại bị kéo đến trước mặt ông ta một lần nữa.
"Đừng tưởng rằng lén lút chạy khỏi nhà, thì trong nhà sẽ không có cách nào để
quản lý ngươi, ta sẽ không chỉ gạch bỏ tên của ngươi trong dòng họ Benda, ta
cũng sẽ lấy đi sinh mạng mà nhà Benda đã ban cho ngươi.
Gia tộc, không có khả năng tha thứ cho ngươi tùy tiện khiến gia tộc mất mặt."
"Thưa ngài hộ vệ trưởng, Muri là đội viên của ta, xin ngài hãy thả tay xuống,
dừng việc công kích, căn cứ theo « Điều Lệ Trật Tự », người trong nội bộ Thần
Giáo cấm ẩu đả nhau."
Mobiteng nghiêng đầu, nhìn về phía Karen đang đứng ở trước mặt ông ta, cười
hỏi:
"Ta giáo dục cháu của mình, có gì liên quan đến ngươi?"
"Cháu trai của ngài là thần quan Trật Tự, là thuộc hạ của ta, ta là cấp trên của
cậu ấy, ngài nói xem việc này có liên quan đến ta hay không?"
Mobiteng giang hai tay một lần nữa, lần này, là hướng về phía Karen, Karen lập
tức cảm giác được bên cạnh mình có một nguồn sức mạnh đang áp chế tới,
nhưng mà anh cũng không lựa chọn phản kháng, mà là nói thẳng:
"Hoặc là bây giờ ngài dứt khoát giết ta, hoặc là đừng động những trò tay chân
này đối với ta, chúng ta thần quan là phụng dưỡng Thần, không phải đám du
côn côn đồ ở trên đường phố."
Mobiteng có chút ngoài ý muốn mà nhìn xem Karen, hỏi ngược lại:
"Thằng nhóc, ngươi nghĩ rằng ta không dám sao?"
Khóe miệng Karen lộ ra một nụ cười mỉm, nói: "Ha ha, lời này của ngài hỏi có
vẻ rất ngu ngốc đấy."
Đốt ngón tay của Mobiteng phát ra những tiếng vang giòn, Karen có thể cảm
giác được nguồn sức mạnh bao phủ bên ngoài cơ thể của mình đang không
ngừng nén lại rồi giãn ra, điều này có nghĩa rằng chủ nhân của sức mạnh này
đang do dự.
"Ngươi có biết rằng cho dù là Verden, cũng không dám nói chuyện kiểu này với
ta không?"
Karen nhẹ gật đầu, nói: "Thật xin lỗi, tôi thu hồi lại lời vừa nói khi nãy."
"A..."
"Bởi vì câu nói này của ngài, so câu nói đầu tiên ngài nói, càng thêm ngu xuẩn."
Ánh mắt Mobiteng lạnh lùng nhìn chằm chằm Karen, sau đó ông ta buông lỏng
bàn tay, Karen lấy lại được tự do.
"Mặc kệ như thế nào, đội trưởng Karen so với trong tưởng tượng của ta thì can
đảm hơn nhiều đấy."
Karen đưa tay chỉ về phía Muri vẫn còn bị giam cầm trong không trung, nói:
"Thả cậu ta xuống, sau đó ta sẽ thuận theo bậc thang của ngài đưa mà bước
xuống."
"Ta đang xử lý việc tư của gia đình, thần giáo không có quy định, không thể cho
phép tín đồ xử lý chuyện riêng của mình."
Karen nhìn về phía Muri, hỏi: "Muri, nói cho ta biết, bây giờ giữa cậu và hộ vệ
trưởng Mobiteng đang giải quyết việc tư sao?"
Muri hít sâu một hơi, ngực chập trùng một hồi, lúc trước thái độ của Karen đối
mặt với ông nội mình đã đưa cho cậu ta dũng khí rất lớn, cùng với việc Muri đã
sớm xem như là người bên cạnh Karen, cũng không phải chỉ là chọn phe, mà là
từ linh hồn đến tín ngưỡng.
"Đội trưởng, ta không phải đang xử lý việc tư của gia đình với hộ vệ trưởng
Mobiteng."
"Tốt, tốt."
Mobiteng rõ ràng bắt đầu cắn răng hàm của mình mà nói chuyện.
Không khí gia đình trong nhà Benda vốn là rất ngột ngạt, cháu trai không nghe
lời, đoán chừng bảo đánh chết thì cũng sẽ đánh chết, cái này khác biệt với nhà
Guman khi cậu Eisen đánh Richard, còn nhà Benda thì thật sự sẽ xảy ra án
mạng.
Karen mở tay ra, có chút mất mác, thanh kiếm Lưu Tư mà Ophelia đưa cho
mình đã gãy mất.
Dù vậy Karen vẫn lập tức dùng hai tay mà ngưng tụ Ngọn lửa Trật Tự, đồng
thời một sợi xiềng xích bắt đầu xoay tròn vây quanh cơ thể của anh.
Karen đang cho thấy thái độ, một thái độ rất rõ ràng, ta chắc chắn là đánh không
lại ngươi nhưng ta sẽ đánh cùng ngươi.
Karen không cho rằng hộ vệ trưởng của Đại tế tự xuất hiện ở đây, chỉ là vì để
giáo huấn cháu của mình, ông ta chắc chắn là có mệnh lệnh trong người.
Mobiteng buông lỏng tay ra, Muri rớt xuống, một tay che ngực một tay khác vịn
tường, duy trì tư thế đứng thẳng.
"Đội trưởng Karen, có một câu mà ta muốn nhắc nhở ngươi."
"Xin mời ngài nói."
"Đừng tưởng rằng mỗi lần mình đều sẽ may mắn như vậy, cũng đừng tưởng
rằng mỗi lần mình đều có thể đặt cược đúng, lúc ta tới trông thấy nơi này có
người đang tự sát, đó chính là kết cục của việc đặt cược sai."
"Lời này của ngài phải đi nói với Người Cầm Roi của chúng ta, nhiệm vụ của
ta, đạt được ý chỉ của Người Chấp Roi, ngài có thể đến nói với ngài ấy, ngài
không đồng ý với kế hoạch này."
Mobiteng mở miệng nói: "Cẩn thận trời tối."
Nói xong, ông ta về phía cửa phòng Tahisen, hành lễ trước cửa phòng nói:
"Đội trưởng hộ vệ Đại tế tự Mobiteng. Benda, phụng theo mệnh lệnh của Đại tế
tự, đến đây để chăm sóc ngài Tahisen."
Mobiteng lúc trước cuồng ngạo giống như một con sư tử, thì bây giờ vô cùng
cung kính, dù là Tahisen đã lui ra khỏi, nhưng địa vị trước đây của ông ta thật
sự là quá cao.
"Vào đi."
"Vâng, thưa ngài."
Mobiteng mở cửa phòng, đi vào.
Alfred lập tức đi về hướng Karen, lại bị Karen dùng ánh mắt ra hiệu đi xem xét
vết thương của Muri trước.
Muri nhìn xem Karen, nói: "Đội trưởng, lúc nãy khi ngài vừa mới đối mặt ông
nội tôi, thật... Thật..."
Karen lắc đầu, nói: "Ta không phải dũng cảm, chỉ là hôm nay ông nội của cậu
không được may mắn thôi."
"Không được may mắn?"
Hai tay Karen cắm vào trong túi trên thần bào, nhún vai với Muri, cười cười,
nói:
"Ừm, vừa lúc gặp phải tâm trạng hôm nay của ta không tốt, muốn cam chịu một
chút."