Verden tiếp tục nói với Latia: "Thông qua điều tra sơ bộ, quý giáo tựa như muốn
để cho Đội Quan Sát Trật Tự chúng ta gặp nạn, để rồi kéo Trật Tự chúng ta
xuống dưới nước, chuyện này nếu như người đã chết, thi thể cũng bị xử lý thì
coi như xong, nhưng hết lần này tới lần khác, người còn sống, vậy thì phải làm
sao bây giờ đây?
Những vị Chủ giáo của quý giáo ở trên quần đảo Meppers có cần phải đến để
đối chất một chút không?"
"Thưa Người Cầm Roi, những chuyện này tôi cũng không rõ tình hình..."
"Các ngươi chiến tranh, Trật Tự ta không muốn thiên vị ai, nhưng Trật Tự
không muốn bị xem như đồ đần, cũng quyết không cho phép bị chà đạp và mạo
phạm như thế này.
Đại tế tự đối với một số hành vị của quý giáo đối với Đội Quan Sát, biểu thị rất
tức giận.
Mời quan chỉ huy Latia đem câu nói này trở về mà thuật lại từ đầu đến cuối."
Trên mặt Latia lộ ra vẻ kinh hãi, Trật Tự Thần Giáo, đây là dự định chọn bên?
Lango yên lặng thở dài ở trong lòng, hắn ta rõ ràng, Trật Tự Thần Giáo đây là
đang dự định tắt máy.
Không có gì bất ngờ xảy ra, thì tiếp theo là đến lượt Luân Hồi.
Verden mở miệng nói: "Hành vi của Luân Hồi trên quần đảo Meppers đã vi
phạm «Điều Lệ Trật Tự»."
Lango cúi đầu xuống, do dự một chút, mở miệng nói: "Đúng vậy, một chút hành
vi của Luân Hồi đã trái với « Điều Lệ Trật Tự »."
"Một tháng sau, tại đại khu Dinger, Trật Tự chúng ta sẽ tổ chức một cuộc xét xử
liên quan đến sự kiện trên quần đảo Meppers."
Lango lập tức nói: "Luân Hồi chúng tôi sẽ phái đại biểu đến tham gia."
Verden nhìn về phía Latia: "Nguyệt Nữ Thần Giáo cũng phái đại biểu đến tham
gia dự thính đi."
Latia nhẹ gật đầu, nói: "Vâng."
"Cứ như vậy đi, hai vị cũng đã vất vả, cũng thay ta, thay Trật Tự Thần Giáo
chuyển lời cảm tạ với thủy thủ của hai hạm đội."
Alfred đi ra chuẩn bị tiễn khách, Wilker cũng đi ra, hắn và Alfred một người đối
với một vị quan chỉ huy, làm một cái động tác tay "Mời".
Hai vị quan chỉ huy rời khỏi cơ thể của Cự Long, trở về con thuyền nhỏ của
riêng mình.
Cho tới bây giờ, Karen mới hiểu được tiểu đội của mình đi theo không chỉ đơn
giản làm một đội nghi lễ, mà còn là để làm "Nhân chứng".
Verden duỗi lưng một cái, sau đó vỗ vỗ xuống phía dưới, nói:
"Được rồi, ngươi có thể vào ăn, Augie."
"Rống!"
Băng Sương Cự Long bay lên một lần nữa, sau khi hai hạm đội này rời đi, trên
hòn đảo này tràn đầy máu me bừa bộn, trên vùng biển xung quanh cũng có
không ít thi thể trôi nổi.
Cự Long hé miệng, không ngừng mà hút vào, những cơn cuồng phong đang
không ngừng bị hút vào trong miệng của Cự Long, bên trong những cơn cuồng
phong này, Karen có thể trông thấy từng cái bóng người nhàn nhạt.
Đây là đang nuốt chửng những linh hồn ở phía dưới, là bữa ăn khuya mà Verden
chuẩn bị cho Augie.
Trên đường về, Augie ăn no rồi rõ ràng hoạt bát hơn lúc đến, nhất là phần đuôi,
đang không ngừng quét tới quét lui, xua tán đi tầng mây của khu vực này.
Cự Long hạ xuống chỗ vách núi của Hỏa đảo, mọi người đi tới mặt đất, Verden
nói với Marin: "Nhớ kỹ tuyên bố treo thưởng nhằm vào những người trong gia
tộc Derains và Watson."
"Vâng, Người Cầm Roi."
"Ừm, việc của ta cuối cùng đã kết thúc, ngươi ở lại lại chăm sóc một chút, hoàn
cảnh trên Hỏa đảo cũng cần phải thanh lý lại một lần, mặc dù gia tộc Castle cực
kỳ nghe lời, nhưng ta cũng không hi vọng về sau Hỏa đảo, chỉ còn lại một gia
tộc cướp biển."
"Tôi đã hiểu ý của ngài, Người Cầm Roi."
Verden hài lòng gật gật đầu, nhận lấy cái bình chứa con kiến khi nãy từ trong
tay của Marin, chưa đi đến biệt thự, mà là đi thẳng tới khu vực trận pháp dịch
chuyển.
Thật ra trong sự nhận biết của Karen, câu nói tự nhủ sau cùng của Verden,
không phải xì gà, mà là câu: "Sau khi về thành phố York, làm việc cho tốt."
Cái này khiến Karen có chút tò mò, chờ đến sau khi mình trở về thành phố
York, sẽ nghênh đón sự biến hóa gì trong công việc, dù sao thì muốn làm việc
cũng phải có chức vụ tương ứng.
...
Ban ngày, đám người hầu như đều đang nghỉ ngơi bù, tất cả mọi người muốn
dùng tinh thần tốt nhất để trở về nhà.
Chỉ có Pall cưỡi Kevin đi ra, lúc hoàng hôn mới trở về.
"Đi đâu vậy?" Karen ôm lấy Pall từ trên lưng Kevin, "Còn không về thì tôi phải
đi tìm rồi đấy."
Nhóm người của mình đang chuẩn bị dịch chuyển đi, nếu bỏ lỡ thì lúc trở về
phải tốn thêm công sức.
"Gâu gâu gâu!"
"À." Karen nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía Alfred, "Kevin nói cái gì thế?"
"Thiếu gia, Kevin nói Pall đi mở ra cấm chế cho con hải thú kia, còn đem một
vài phương pháp hải thú tu hành tiến hóa thông qua dấu ấn tinh thần mà truyền
lại cho nó."
"Ừm, ta đã biết."
Thật ra, Karen đã quên mất chuyện liên quan đến con hải thú kia, nhưng Pall
vẫn luôn nhớ kỹ, cô cũng đã nói, muốn tặng cho con hải thú kia một món quà
lớn.
Đã đến giờ;
Karen ôm Pall dẫn đầu đi vào trong trận pháp dịch chuyển, những người khác
cũng đều đi theo mà bước vào trong.
Wilker đứng ở ngoài rìa của đám người, hết nhìn đông lại tới nhìn tây, rất hiếu
kì, cũng rất chờ mong; hắn nhìn xem bóng lưng Karen, hít sâu một hơi, lại từ từ
thở ra, hắn có thể cảm nhận được vị đội trưởng này là một người có tính khống
chế rất mạnh, cho nên mình cũng phải bắt đầu điều chỉnh hành vi phương thức
xử sự.
Lập tức, ánh mắt của hắn lại nhìn về phía Philomena đứng ở một bên khác.
Lúc trước hắn vụng trộm đọc bút ký của thầy mình thì mới biết được việc liên
quan đến gia tộc bị nguyền rủa, thầy có vẻ cũng đã tiến hành điều tra về chuyện
này một khoảng thời gian, chỉ có điều không biết vì cái gì, về sau lại kết thúc
việc điều tra.
Có lẽ là quên đi, bằng không thì đợi đến sau khi thầy lên làm Đại tế tự thì rõ
ràng có càng nhiều con đường và tài nguyên để điều tra những "Bí ẩn chưa có
lời đáp" mà trước khi không thể nào chạm vào.
Trận pháp bắt đầu khởi động, ánh sáng bao trùm tất cả mọi người trong vòng
trận pháp.
Karen ôm chặt Pall trong ngực một chút để phòng ngừa lúc dịch chuyển bị xóc
nảy, Pall thì điều chỉnh tư thế một chút, cái mũi khẽ hừ nhẹ, đem mặt hướng vào
trong ngực Karen, tiếp tục ngủ say.
"Về nhà..."