"Ngài Đại chủ giáo, không xong, không xong rồi!"
Thần quan hầu cận đẩy cửa chạy vào, Đại chủ giáo Waffron đang nhắm mắt
nghỉ ngơi mở mắt ra:
"Phía dưới lại cãi vã rồi à?"
"Không phải, là Karen lấy ra lệnh điều tra của ủy ban thanh tra kỷ luật, còng tay
Vicole lại, nói muốn dẫn hắn đi hỗ trợ điều tra."
"Cái gì!"
Waffron lập tức đứng người lên, đưa tay bắt lấy thẻ chứng nhận thân phận của
mình, thông qua cái thẻ này, bản thân ông ta có thể không cần để ý đến tất cả
trận pháp phòng ngự và cấm chế trong tòa cao ốc này.
Sau một khắc, thân hình của Waffron xuất hiện ở một vị trí tại lầu ba, bên cạnh
cháu của mình là Leon.
Ông ta nhìn thấy phía dưới, Karen đang giơ lệnh điều tra.
"Ngài Đại chủ giáo..."
Tại khu vực làm việc, Leon đều là xưng hô chức vị của ông nội mình.
Waffron thở dài, đưa tay sờ sờ đầu cháu mình:
"Leon a, cháu thật sự kém hơn hắn."
"Ông nội..." Leon căn cứ theo phản ứng của ông nội mình mà bắt đầu hoán đổi
nhân vật, không nhịn được mà nhắc nhở, "Ông nội, bên phía chủ giáo Dorford
sẽ ra tay cướp người sao? Ngài cũng không cân nhắc có nên nhắc nhở ông ta
một chút?"
"Hắn ta là một con chó dại ai thấy cũng ghét, nhưng không phải một tên ngu
xuẩn, bây giờ nếu hắn dám ra mặt ngăn cản, đó chính là mang theo nhà Naton
của hắn, trực tiếp đứng đối lập với Đòn Roi Kỷ Luật.
Kẻ ngăn cản, xem như phản giáo;
Đây không phải một câu khẩu hiệu, ít nhất vào thời điểm này, trước ánh mắt của
nhiều người như vậy, chó dại, cũng sẽ trở nên cẩn thận."
"Vậy thì Vicole chắc chắn sẽ bị Karen mang về rồi?" Leon dừng một chút, tiếp
tục nói, "Thật ra, ngay từ đầu Karen là vì Vicole mà tới đây, hắn nói cho cháu
biết."
"Thế nhưng mà cháu cũng không nói cho ta biết."
"Cháu cho rằng hắn ta đang muốn hòa giải..."
"Được rồi, việc của người trẻ tuổi các ngươi, để tự cho người trẻ tuổi các ngươi
tự đi xử lý, cháu cũng không cần đâm thọc cho ta biết, nếu như cháu muốn cùng
bọn hắn chơi cùng."
"Ý của ông nội là..."
"Ý của ta, còn không rõ ràng sao? Ta nên làm như thế nào, nhất định sẽ làm như
thế đấy, đây là quyết định đưa ra từ vị trí của ta, nhưng không liên quan gì đến
cháu."
"Vâng, ông nội, cháu đã hiểu."
Waffron cười cười: "Ta cũng bị thằng nhóc này lừa gạt, hắn đùa nghịch đám lão
già chúng ta. Hắn mới bao nhiêu lớn a, những thủ đoạn này đã thành thạo đến
như vậy."
"Thế nhưng mà cho dù hôm nay bọn họ có dẫn Vicole đi, nhưng qua hôm nay,
bên phía của Chủ giáo Dorford, và bên phía ông nội, vẫn có thể..."
"Hắn dám mang theo mục đích rõ ràng tới bắt người, đã nói rõ hắn hoàn toàn đã
chuẩn bị và có lực lượng, hẳn không phải là vì cái chuyện đánh nhau này, mà là
vì một chuyện khác nghiêm trọng hơn. Ta cũng rất tò mò, nhà Guman am hiểu
là trận pháp, không phải chiến đấu, người trẻ tuổi Richard này là thế nào mà
đánh một tên Phán quyết quan thành ra như vậy, đám chó dại của nhà Naton kia,
đến cùng là đang làm chuyện gì.
Ta thậm chí đang hoài nghi... Cái văn phòng kỷ luật vừa khôi phục hoạt động
này, mục tiêu của bọn hắn, không chỉ là một tên Vicole."
"Ông nội..."
"Được rồi, tiếp theo, hi vọng có kịch để xem."
...
"Cha, việc này..."
Phó bộ trưởng Bộ chấp pháp đang đứng ở bên người Chủ giáo Dorford, hắn ta
không biết nên nói cái gì, bởi vì hắn biết rõ, bây giờ đi xuống cản trở việc bắt
người là chuyện không thể nào.
Nội bộ đại khu hình thành phe phái thế lực ở địa phương, đây gần như là quy
tắc ngầm bày ra ở ngoài sáng, cho nên việc hệ thống bậc trung và hạ của Đòn
Roi Kỷ Luật muốn khôi phục mới sẽ gian nan như thế, bởi vì việc này là đang
tranh đoạt quyền lịch trực diện với phe phái ở đại khu.
Nhưng Trật Tự Thần Giáo dù sao cũng không phải trong trạng thái mà thế lực
của gia tộc đã chiếm giữ quyền chủ đạo hoàn toàn, minh chứng tốt nhất đó là
liên tục các đời Đại tế tự cũng không phải xuất thân từ trong các gia tộc, lại
thêm Giáo Đình vẫn luôn nắm giữ Kỵ Sĩ Đoàn, cho nên mặc dù trên chi tiết,
Giáo Đình không thể không đối mặt với sự giằng co quyền lực địa phương ở các
đại khu, nhưng dựa trên lực lượng tuyệt đối, Giáo Đình có thực lực nghiền ép
hoàn toàn đối với đại khu.
Cho nên loại trò chơi đấu tranh quyền hành này chỉ có thể tiến hành ở sau lưng,
đây là một sự ăn ý mà cả hai bên đều ngầm hiểu.
Nhưng nếu như phái hệ và thế lực nào dám đứng ra, trực tiếp vạch mặt, đứng
đối lập với Giáo nghĩa, chủ động đưa ra một điểm để làm nơi đột phá, vậy thì
đám người của Giáo Đình kia sợ là nằm mơ đều phải cười tỉnh.
Ngực của Dorford không ngừng chập trùng, gân xanh trên mặt lộ ra, nhưng ông
ta lại không dám lên tiếng, lại không dám trực tiếp nhảy xuống để đạp bay cái
đám người đang còng tay cháu của ông ta.
Ông ta biết hôm nay chỉ cần ông ta dám làm như thế, vậy ngày mai, Người Cầm
Roi sẽ trực tiếp điều động tổ điều tra chuyên ngành tiến đến chiếm giữ đại khu
thành phố York, tiến hành thanh toán toàn bộ nhà Naton của ông ta.
Trong đấu tranh chính trị, một cá thể trong một phe phái rơi vào thế yếu, tất
nhiên sẽ bị toàn bộ phe phái của mình vứt bỏ... Càng đừng đề cập đến việc
Dorford cũng vô cùng rõ ràng rằng quan hệ của mình trong giới Chủ giáo đại
khu tệ đến mức nào.
Hai mắt Dorford nhắm nghiền: "Hôm nay cứ để bọn hắn mang Vicole đi đi,
nhưng qua mấy ngày, ta muốn để bọn hắn tự mình đem cháu trai của ta, cung
cung kính kính trả lại."
...
Karen chờ đợi hồi lâu, cảm thấy cũng đã đủ rồi, lúc này mới ra hiệu Wilker và
Muri nâng cán cứu thương của Vicole lên.
Vicole còn đang kêu "Ông nội" "ông nội", nhưng rất hiển nhiên, cái ông nội chó
dại kia của hắn, hôm nay không dám che chở cho con chó con này.
Richard đi ở phía trước mở đường, cậu ta trên người đang bị thương, bây giờ
học theo Karen mang theo một vẻ cười thận trọng.
Nhưng vui sướng trong lòng, lại đang lan tràn trên khắp mặt đất.
Trong chuyện cổ tích đã đọc lúc trước thấy rất nhiều anh hùng lúc tuổi còn trẻ
đã chịu tủi nhục cuối cùng nghịch chuyển tình thế mà giành lấy được thắng lợi,
Richard cảm thấy mình bây giờ chính là nhân vật chính trong những câu chuyện
cổ tích kia;
A không, nhân vật chính hẳn phải là Karen đang đứng sau mình, nhưng mình ít
nhất cũng là vai phụ thứ nhất!
Đám người tản ra, nhường đường.
Đã bao nhiêu năm, Đòn Roi Kỷ Luật mặc dù vẫn luôn hoạt động, nhưng đều là
do Ban quản lý đại khu xác nhận nhiệm vụ hoặc được điều động trực tiếp từ
Ban quản lý, phần lớn người còn là lần đầu tiên tận mắt thấy Đòn Roi Kỷ Luật
tự mình làm chủ mà tiến hành bắt giữ.
Trong đám người cũng có một chút thành viên của Đòn Roi Kỷ Luật, còn có
không ít tiểu đội đến để xác nhận nhiệm vụ, lúc bọn họ nhìn thấy một màn này,
vẻ mặt cũng vô cùng kích động.
Lòng yêu mến tập thể cần sự tự hào làm chất keo để kết dính, nói cách khác thì
ai cũng hi vọng mình có một cái đơn vị có quyền lực để có thể dựa vào.
Karen tin tưởng, trải qua lần biểu diễn chính thức này và chuyện diễn biến tiếp
theo đều thuận lợi, về sau nếu muốn điều động tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật ở đại
khu tiến hành phối hợp sẽ nhẹ nhõm rất nhiều.
Cho dù những tiểu đội kia không nguyện ý tới, cũng không dám từ chối thẳng
mặt, mà là sẽ chuẩn bị quà tặng, nơm nớp lo sợ chạy tới nói rõ.
Đi ra khỏi cao ốc giáo vụ, ánh nắng giữa trưa chiếu vào mặt, Karen có một cảm
giác hoảng hốt.
Anh không khỏi dừng bước.
Sau đó, Muri và Wilker giơ lên cáng cứu thương cũng dừng bước, Richard thấy
thế, cũng ngừng.
Karen đứng một hồi, không nói gì, cũng không có làm cái động tác tay gì, tiếp
tục cất bước đi xuống dưới bậc thang, đám người đi theo bước tiến của anh mà
tiến lên.
Vicole được đưa vào trong xe limousine, có thể đoán được, quãng đường chiếc
xe này đến tòa nhà của tổng bộ, sẽ rất an toàn... Ban quản lý đại khu không ai
dám chặn đường, thậm chí, nhà Naton còn có thể phái người đến bảo hộ để sợ
bị kẻ thù vu oan.
Karen ngồi vào trong xe, Vicole còn đang mơ hồ kêu gọi gì đấy.
"Ba!"
Wilker khó chịu, trực tiếp cho Vicole một bạt tay.
"Ngươi ngậm miệng lại!"
Richard ngồi xuống bên người Karen, cơ thể cậu ta vì hưng phấn mà còn đang
vặn vẹo, không cẩn thận chạm đến vết thương, hít sâu vài cái.
Karen nhìn xem cậu ta, hỏi:
"Ta rất tò mò, có phải Neo tăng thêm vài vết thương trên người của cậu hay
không?"
Richard lập tức lắc đầu nói:
"Chủ nhiệm bảo tôi giữ bí mật với anh."