"Chứng cứ phạm tội của tất cả Bộ trưởng và hai vị Phó khu trưởng của cái tổng
bộ Đòn Roi Kỷ Luật này, phần lớn là thật, một phần nhỏ thì không tìm được
chứng cứ, chỉ có thể ngụy tạo ra một chút."
"Do ngài làm?"
"Bernie làm, hắn được điều từ đại khu Dinger đến nơi đây cũng đã rất lâu, ngày
bình thường ngoại trừ ký tên vào hóa đơn mua mực in và giấy ra thì chắc hẳn
cũng nhàn rỗi nhàm chán nên chuyên môn đi điều tra đồng liêu của mình.
Chỉ có điều mặc dù trên thực tế hắn là sếp của chúng ta, nhưng bây giờ hắn dù
sao cũng là Bộ trưởng trông coi hậu cần, cho nên những hồ sơ chứng cứ này chỉ
có thể giao cho ta, ta lại để Fanny lấy danh nghĩa văn phòng chúng ta để lập bản
án điều tra"
"Ngài và Bernie là đang nghi ngờ trong nội bộ chúng ta có nội gián."
"Không có nội gian thì mới là lạ đấy, nơi này lúc trước là cái bộ dạng gì cậu
cũng không phải không biết, chỉ cần là người có chút lòng cầu tiến thì hầu như
đều sẽ đi làm nội gián, ha ha ha."
"Cũng đúng."
"Cho nên, bây giờ thì tìm xem ngọn nguồn là ai đang phối hợp với đối phương,
chúng ta trước hết lập hồ sơ điều tra, dời thời gian hồ sơ về lúc trước, chờ đến
khi xảy ra chuyện, chúng ta có thể trước tiên ra tay, lấy cái phần hồ sơ đã chuẩn
bị trước ra, nói chúng ta đã sớm chú ý tới hắn, bí mật lập hồ sơ điều tra hắn.
Sau đó, chúng ta không vội đi nhặt bom, mà trước hết sẽ gỡ bom.
Sau khi gỡ bom xong, lại ném lại cho bọn hắn.
Thật ra đấu tranh chính trị vốn là như vậy, ai không giữ được bình tĩnh trước mà
dùng quy tắc bên ngoài trò chơi, sẽ dễ dàng lộ ra sơ hở thật sự, bọn hắn đang rất
vội."
Lúc này, điện thoại trên bàn Karen vang lên, anh cầm ống nói lên, đầu dây bên
phía đối diện truyền đến âm thanh tức giận của Pall:
"Karen, cái quả cầu bông đáng chết kia vào nhà chúng ta rồi."
"Ừm?"
"Là cái sinh vật khế ước công sinh với cái người phụ nữ tộc Thủ Mộ tên Anita
kia, cái nhúm cầu lông mềm mềm ấy, lăn đi ra, cách xa ta một chút, ta dị ứng
với lông tóc!"
"Nó tới làm cái gì?"
"Nó đến nói cho ta biết, nói chị của nó nhận được một đơn hàng ủy thác, muốn
ra tay với người của Đòn Roi Kỷ Luật, chị của bảo nó đến nói chuyện này cho
chúng ta biết."
"Được rồi, tôi đã biết."
"Vậy ta cúp máy đây, lăn đi ra xa ta, ngươi lại đến gần ta thì ta sẽ đốt trụi lông
của ngươi đấy, đốt đến nỗi trọc lọc không mọc ra được lông!"
"Gâu!"
Cúp điện thoại, Karen nói với Neo: "Anita truyền đến tin tức, cô ta nhận được
ủy thác, là một cuộc tập kích nhằm vào Đòn Roi Kỷ Luật."
Neo trừng mắt nhìn, cười nói: "Chuyện này thật thú vị, người khác muốn ra tay
với chúng ta, kết quả thế mà tìm tới chính người của chúng ta, xem ra, công tác
tình báo của chúng ta triển khai cực kỳ đúng chỗ."
"Ừm, cảnh sát và trộm cướp đều là chính chúng ta."
"Ha ha ha." Neo bị lời nói này làm vui vẻ, "Vậy chuyện này sẽ thú vị rồi, thế
nào, nếu bọn hắn đã muốn chơi trò này, vậy chúng ta sẽ thuận theo ý nghĩ của
bọn hắn mà làm thôi."
"Chủ nhiệm là đang muốn bỏ thêm củi vào?"
"Vừa nãy không phải là ta đã nói rồi sao, bọn hắn không giữ được bình tĩnh,
thoát ra khỏi quy tắc trong trò chơi chính trị, vậy cũng đừng trách bị phản
ngược, chúng ta thật sự đang lo tìm không thấy điểm hợp lý để khởi xướng giai
đoạn tiếp theo đấy."
"Cốc cốc..."
Lão Colla đi đến, ông ta không khách khí chút nào mà kéo một cái ghế ra, để
mình ngồi ở giữa Karen và Neo.
"Chủ nhiệm, đội trưởng, Bộ trưởng chúng ta Bộ chấp pháp của chúng ta là ngài
Enzo, chuẩn bị tự mình đến ngục giam để thẩm vấn một tên phạm nhân, còn cố
ý yêu cầu khoa bảo vệ của chúng ta đi cùng."
Neo mở miệng nói: "Lão Colla, ông rất tốt."
"Chuyện này cũng không tính là gì, lúc trước tổng bộ chúng ta vẫn luôn rất
nhàn rỗi, phạm nhân cũng là thứ hiếm gặp, đều giao cho bên phía Bộ chấp pháp
của đại khu quản lý, hiện tại chúng ta đang chuyên chú vào bản án của Vicole,
ông ta tại sao lại tự nhiên chạy tới thẩm vấn phạm nhân."
"Ông đi đi, lão Colla, chúng ta đã biết."
"Vậy thì, biên chế..."
Karen mở miệng nói: "Ta còn thừa lại một cái biên chế, bị cháu trai của Đại chủ
giáo giành trước rồi."
"Cái này..."
Neo nói: "Phòng làm việc của ta còn có biên chế cho một người bí thư."
"Thật ra thì Bộ trưởng Bộ chấp pháp Enzo bộ đáp ứng sắp xếp cho cháu gái của
ta đến phòng làm việc của ông ta làm thư ký." Lão Colla nói.
Neo giang tay ra, hỏi: "Ông lựa chọn thế nào?"
"Việc này có cần phải chọn sao, vị trí Bộ trưởng Bộ chấp pháp, không bao lâu
sau chắc chắn là ngài Bernie, bây giờ ta sắp xếp cho cháu gái mình vào đó,
không phải là đang muốn nghỉ hưu sớm sao.
Tám giờ tối xuất phát, ta tự mình dẫn đoàn đi bảo vệ ông ta."
Lão Colla nói xong cũng đứng dậy rời đi.
Neo cười nói: "Đợi chút nữa ta đi thông báo cho Bernie, hắn chắc chắn sẽ vui
gần chết."
Nội gián là Bộ trưởng chấp pháp, vị trí này đưa ra ngoài, chờ khi Bernie chuyển
nhiệm qua từ vị trí Bộ trưởng hậu cần, đó chính là trên một đường thẳng, đều là
người một nhà.
"Cậu có đi cùng ta không?"
Karen nhẹ gật đầu, nói: "Được."
"Thuộc hạ không cần mang theo quá nhiều, sợ làm cho người khác hoài nghi."
"Đã rõ."
"Chúng ta nắm bắt cơ hội lần này cho thật chắc."
"Tay chân của bọn hắn chắc chắn sẽ rất sạch sẽ, ta cảm thấy ngoại trừ cần người
một nhà để làm chứng giả, những người khác, đều là lính đánh thuê."
"Hắn đã dám làm, thì việc này cũng chẳng phải do hắn quyết định nữa, đã muốn
vu oan cho chúng ta, vậy chúng ta sẽ để hắn trở nên bẩn thật sự."
"Xem tình huống cụ thể đi."
"Ừm, vậy chuẩn bị kỹ càng, đến lúc đó hai người chúng ta cùng xuất phát,
chuyện bên phía ta đã xử lý tốt, mà bên phía cậu vốn cũng chẳng có việc gì..."
Karen nhìn chằm chằm Neo.
Neo sửa lời nói: "Dù sao thì hiệu suất làm việc bên phía của cậu cũng rất cao,
việc cũng đã xử lý xong."
"Ha ha."
"Vậy ta về đi tắm trước, thay quần áo khác, cậu có biết không, lần trước lúc ta ở
cùng một chỗ với thằng ngu Richard kia trên quần đảo Meppers, đã rất nhớ cảm
giác hai người chúng ta cùng nhau hành động trong đêm."
"Cảm ơn."
"Không cần khách khí."
Chờ đến khi Neo rời phòng làm việc, Karen lại ngồi thêm một hồi, sau đó đứng
người lên, đi đến bên ngoài phòng làm việc.
Trên ghế dài trong hành lang, Philomena đang ngồi nghe Richard kể lại câu
chuyện "Cuộc chiến đỉnh cảo" của mình lần thứ 12.
Không phải đầu óc Richard có bệnh, nhất định phải bắt lấy chuyện này mà kể đi
kể, mà là hai người ngồi không cũng không hợp, lại có vẻ mình không có tác
dụng gì, trong tình huống này trò chuyện về vấn đề khác cũng không hợp, dễ
dàng khiến cho người khác hiểu lầm.
Cho nên, Richard chỉ có thể chọn lựa câu chuyện này để kể, vẫn vừa kể vừa trau
chuốt lại câu chuyện, câu chuyện trong lúc kể bắt đầu không ngừng mà biến
đổi.
Karen hoài nghi, chờ đén lúc Richard kể đến lần thứ hai, có lẽ sẽ đến mức cậu
ta và Vicole xài đến cấm chú.
"Philomena."
"Đội trưởng." Philomena đứng người lên.
Karen hỏi một câu nói nhảm: "Bây giờ cô có rảnh không?"
"Có."
"Tốt, ngồi ở chỗ này chờ lệnh, đợi chút nữa ta gọi cô."
"Vâng, đội trưởng."
Philomena ngồi xuống, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng tự nhiên, bởi vì
bây giờ cô không phải là không có chuyện để làm, cô có việc cần hoàn thành, cả
người lập tức trở nên "Tập trung".
Richard chỉ chỉ mình, nói với Karen nói: "Vậy thì đội trưởng, thật ra tôi cũng
không bận rộn việc gì lắm."
"Ừm, cậu đi giúp ta thông báo cho Muri một chút, để cậu ta cũng tới chờ lệnh."
"Được rồi... Đội trưởng."
Richard nhận nhiệm vụ làm một động tác tay bất đắc dĩ với Philomena, đang lúc
Philomena nghĩ rằng cậu ta sẽ phàn nàn với mình, Richard lại nói:
"Chú ý an toàn, dù gì thì tôi vẫn chờ đi tham gia tang lễ của bà nội cô."
Philomena sửng sốt một chút, đáp lại nói:
"Cảm ơn."