Alfred nhắc nhở: "Chúng ta chỉ có quyền hạn mời trở về để hợp tác điều tra
thôi."
"Trên mặt ý nghĩa cũng không khác nhau lắm." Wilker nhún vai, "Tóm lại, hắn
không có khả năng chạy trốn."
Đi vào cao ốc giáo vụ, Karen xuống xe, anh đi ở trước nhất, bọn thuộc hạ toàn
bộ đi theo phía sau.
Lúc bước lên bậc thang, vừa lúc gặp được hai tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật bước từ
bên trong ra, sau khi trông thấy Karen, hai tiểu đội trưởng chủ động bước đến
hành lễ với Karen.
Mặc dù đều là đội trưởng, nhưng chức vị của Karen cao hơn bọn họ một cấp, có
chút giống với sự chênh lệch giữa cục thành phố và cục huyện xã
Không chờ bọn họ tự giới thiệu, Karen trực tiếp đưa tay chỉ về bọn hắn, ra lệnh:
"Cùng vào đi."
"Vâng."
"Vâng."
Từ trên vẻ mặt lúc nãy của bọn họ, Karen đã nhìn ra được bọn họ cũng vừa xem
tiếp sóng, cho nên lúc này cũng không cần khách sáo nữa, trực tiếp ra lệnh cho
bọn họ là được.
Bọn họ có lẽ cũng không phải quá nguyện ý khi việc chào hỏi biến thành đi theo
vào trong cao ốc giáo vụ để bắt người, nhưng bọn họ cũng không dám cự tuyệt
mệnh lệnh của văn phòng thanh tra kỷ luật vào lúc này.
Nếu làm thì sẽ đắc tội với ban quản lý đại khu, nhưng nếu không làm thì sẽ lập
tức biến thành đối tượng bị xử lý trọng điểm trong giai đoạn tiếp theo để làm
gương cho kẻ khác.
Đến bắt cá lớn, cũng không có khả năng buông tha cho mấy con tôm nhỏ, hai vị
đội trưởng rất rõ ràng đạo lý này.
Cứ như vậy, lúc Karen đi vào trong cao ốc giáo vụ, sau lưng có ba mươi mấy
người đi theo, so với lúc trước khi bắt Vicole ở chỗ này thì phô trương hơn rất
nhiều.
Văn phòng của Phó bộ trưởng Trison ở trên tầng 12, Karen đi thang máy lên,
mặt khác thì đội viên của hai tiểu đội khác thì dùng cầu thang bộ, chờ đến khi
cửa thang máy Karen mở ra, người của hai tiểu đội khác đã đứng chờ ở trước
cửa thang máy.
Trước đó không lâu, Karen còn từng đùa với Neo, nói chỉ cần có thể làm tốt
việc này, tạo ra sức ảnh hưởng, như vậy thì sau này lúc điều động những tiểu
đội Đòn Roi Kỷ Luật khác thì cho dù đối phương không đồng ý nhận lệnh, cũng
phải mang một theo ít quà tặng tới cửa để trình bày rõ ràng.
Bây giờ thì hiệu quả còn tốt hơn rất nhiều so với trong suy đoán lúc trước của
Karen.
Khu làm việc của Bộ chấp pháp, bọn thuộc hạ của Karen bước vào trước, bắt
đầu tiến hành khống chế.
Trong Bộ chấp pháp có rất nhiều người, nhưng không có ai ngăn cản, thậm chí,
cũng không ai bước đến để đặt ra nghi vấn, hiền lành ngoan ngoãn phối hợp đến
nỗi có chút khó tin.
Điều này khiến Karen có chút ngoài ý muốn, nhưng khi Karen bước đến cửa
phòng làm việc của Phó bộ trưởng, trông thấy có hơn mười tên nhân viên của
Bộ chấp pháp đứng ở đó, trong lòng Karen đã rõ ràng.
Bởi vì những người đứng trước cửa này là đang hướng mặt nhìn vào bên trong,
đây không phải chuẩn bị bảo vệ Phó bộ trưởng mà dùng bạo lực chống cự, mà
là đang tiến hành tạm giam Phó bộ trưởng của bọn họ.
Ở trong một bộ môn, có thể ra lệnh quản chế như vậy dành cho Phó bộ trưởng,
có lẽ cũng chỉ có mỗi Bộ trưởng mà thôi.
Alfred đi đến trước, lấy ra giấy chứng nhận:
"Căn cứ theo khẩu lệnh điều tra của thẩm phán trưởng Gaspol, hiện tại mời Phó
bộ trưởng Bộ chấp pháp đại khu Trison. Naton đến tòa nhà tổng bộ của Đòn Roi
Kỷ Luật để trợ giúp chúng ta tiến hành điều tra vụ án."
Đám thần quan đứng trước cửa toàn bộ lùi lại.
Muri đi đến trước, đẩy cửa ra.
Văn phòng rất lớn, nội thất bố trí rất có khí phái.
Bên trong có hai người, Bộ trưởng Mohji và Phó bộ trưởng Trison đang mặt đối
mặt ngồi ở trên ghế sa lon.
"Ngươi nhìn xem, người đến đón ngươi đến rồi kìa." Mohji vừa tiếp tục rót trà
vừa nói.
Trison nhìn lướt qua bọn người Karen bước tới, lắc đầu, hỏi: "Ngươi đã không
kịp chờ đợi đến vậy rồi sao?"
Mohji nhún vai, cười nói: "Cho tới nay, người thật sự không chờ đợi được nữa
vốn chính là ngươi mà. Ta đã từng nói, chờ đến khi được điều chuyển đến một
vị trí mới, ta cũng không phải là không thể để lại vị trí này cho ngươi, nhưng
nhà Naton các ngươi sao có thể không tử tế như thế chứ, cứ không chờ nổi nữa
mà muốn kéo ta xuống?
Vậy thì rất xin lỗi, là nhà Naton các ngươi ép ta, đương nhiên, ta cảm thấy
ngươi cũng không cảm giác được chuyện này thì cũng là điều rất bình thường,
bởi vì từ rất sớm ta đã cảm nhận được rằng đầu óc của cả nhà các ngươi hình
như có chút vấn đề."
Ánh mắt của Trison trầm xuống.
Mohji lại tiếp tục nói: "Lúc trước đối với chuyện này ta còn cảm thấy rất tò mò,
bây giờ ta hiểu được, có chút ít gia tộc đặc biệt quả thật sẽ xuất hiện tình trạng
trí thông minh của các thành viên trong gia tộc sẽ có vấn đề.
Nếu cháu của ngươi đã có thể biến thành em trai của ngươi, vậy tại sao, cha của
ngươi không thể biến thành anh em của ngươi cơ chứ?"