Số 13 Phố Mink

Chương 1737

"Cậu nói xem, tiền phúng điếu bao nhiêu thì thích hợp nhỉ?"

Tay trái Neo cầm phiếu điểm, tay phải cầm phong bì thư, có vẻ hơi xoắn xuýt.

Karen bất đắc dĩ nói: "Nếu ngài thật sự không nỡ thì cứ xếp giấy báo mà nhét

vào là được."

"Làm như vậy hình như nghe cũng không ổn lắm?"

"Dù sao ta cảm thấy ngài chủ giáo lúc này cũng không có tâm trạng mà mở

phong bì ra xem đâu."

"Cũng đúng, phiếu điểm vẫn nên ở trong tay người sống mới có giá trị lưu

thông, căn cứ theo « Quy định phát hành Phiếu Trật Tự của Trật Tự Thần Giáo

», bỏ phiếu điểm vào trong quan tài mà chôn cùng là không được phép, cho nên

căn cứ theo quy định, ta có bỏ phiếu điểm hay giấy báo thì cũng không có gì

khác biệt."

"Ừm, ngài nói rất đúng."

"Vậy thì đặt mua lẵng hoa trước đi, mua một cái lớn chút nhỉ?"

"Không thể lớn hơn của cấp trên tặng, chọn lẵng hoa nhỏ một chút."

"Đúng, quả thật phải chú ý đến chuyện này."

Hội nghị lần thứ của Liên hợp ngành chấp pháp đã kết thúc mỹ mãn, tiếp theo,

là thời điểm mà mọi người cùng nhau làm náo động bầu không khí lên.

Nhưng mà náo nhiệt thì náo nhiệt nhưng việc cần làm vẫn phải làm.

"Được rồi, ta đi ra tòa." Karen sửa sang lại ống tay áo của thần bào mình một

chút, "Ngài đi cùng với ta đi."

"Hài, lần thứ nhất cậu không luống cuống, làm sao lần này nhìn có vẻ thẹn

thùng thế, còn cần người đi cùng nữa à?"

"Ta đang lo lắng rằng trong lúc ta ra tòa thì ngài lại chạy ra ngoài mà làm

chuyện gì nữa."

"Chẳng lẽ một chút sự tín nhiệm giữa chúng ta cũng không có sao?"

"Ý của ta là, ta có thể mặc kệ ngài muốn làm gì, nhưng nhất định phải làm dưới

ánh mắt của ta."

"Karen, cậu cũng không có quyền để ra lệnh cho ta đâu, ta là cấp trên của cậu,

ta cảm thấy gần đây cậu càng lúc càng có vẻ vượt quyền rồi, bao gồm cả tên hầu

nam kia của cậu, cậu có biết tối hôm qua ta mới ngủ được bao lâu thì đã bị hắn

đánh thức để nghe báo cáo sao?

Ta cảm thấy quan hệ cấp trên và cấp dưới giữa chúng ta cần phải xác minh lại

một chút mới được."

"Vậy thì tốt, bây giờ ta sẽ đi báo cáo lên phía trên rằng ngài là tàn dư Ánh

Sáng."

"Ha ha, vậy ta sẽ khai cả cậu ra."

"Có thể, ngài sẽ bị treo cổ, mà ta sẽ được cung phụng, thăng chức nói không

chừng còn có thể nhanh hơn một chút."

"Cậu nhìn Wilker xem, cũng không được tốt lắm, cậu thì có gì khác hơn hắn ta

chứ?"

"Không nói tới việc trước đây Rasma còn không ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần

cách, cho dù có ngưng tụ ra, phía trên cũng rõ ràng hắn sẽ không vì một học trò

mà cho nổ Trật Tự Thần Điện, còn ông nội ta, từng làm rồi."

"Mẹ nó!"

"Đi thôi, cùng đi nào."

Karen đi vào phòng thẩm phán, lần này người tới dự thính ít đi rất nhiều, chỉ có

một ít phóng viên.

Chủ yếu là vì đề tài náo nhiệt nhất bên ngoài bây giờ vẫn là di thư của Chủ giáo

Dorford, trong cùng một khoảng thời gian, sức chú ý của đại chúng sẽ chỉ tập

trung vào trên một việc.

Trong lồng sắt đang giam giữ Trison, trên mặt của hắn treo đầy sự lo âu và lo

nghĩ, nếu như hôm nay phiên tòa náo nhiệt, vậy hắn trái lại cũng không cần lo

lắng, nhưng chính là sự quạnh quẽ này, để cho hắn có một loại dự cảm cực kì

bất an.

Một khi phiên tòa vắng lạnh, vậy kết quả thẩm phán của hắn không phải được

phán tùy theo tâm trạng của người ta?

Trên thực tế, lần trước mới là ngoại lệ, trong tình huống bình thường thì tòa án

Trật Tự, từ trên xuống dưới đều là người của Đòn Roi Kỷ Luật người ta, người

ta đã nắm đầu ngươi ra, làm sao có thể lại tự tát vào mặt mình?

Nhưng mà khiến cho Trison có chút ngoài ý muốn đó là, hắn trông thấy bên

cạnh mình có thêm một cái bàn, chủ nhiệm văn phòng Madeline dưới trướng

của mình mang theo hai cái tên cán sự đang ngồi ở nơi đó.

Một cảnh này không khỏi khiến cho trong lòng của Trison xuất hiện hy vọng,

khiến cho hắn không để mắt đến một cái chi tiết nhỏ đó là từ đầu đến cuối

Madeline cũng không liếc mắt nhìn hắn một cái

Karen đi lên vị trí của mình, gật đầu thăm hỏi lẫn nhau với Madeline, sau đó

ngồi xuống.

Từ hôm nay trở đi, tay của Bộ chấp pháp đại khu tay cũng vươn vào nơi này,

điều này nhìn có chút dở dở ương ương, nhưng lại là sản phẩm tất nhiên của

việc trao đổi chính trị.

Thẩm phán trưởng Gaspol mang theo thẩm phán viên đi vào phòng thẩm phán,

rất nhanh, sau khi tiếng roi vang lên, tuyên bố phiên tòa hôm nay bắt đầu.

Alfred bắt đầu trần thuật lại tình tiết vụ án, sau đó thì Wilker tiến hành đưa ra

chứng cứ, sau khi bọn họ đã xong, Karen đứng người lên, báo cáo tổng kết sau

cùng.

Karen tổng kết rất đơn giản, trực tiếp đẩy bản án của Trison vào trong chuỗi vụ

án của gia tộc Naton, sau đó phát biểu vài câu về giáo nghĩa và trên lập trường

đạo đức.

Hôm nay không có trận pháp phát sóng, số lượng phóng viên ở đây cũng không

phải rất nhiều, Karen cũng không có biểu lộ tâm tình của mình quá mức, lộ ra

vẻ thận trọng và xúc tích.

Sau khi nói xong, còn phối hợp với yêu cầu của một phóng viên phía dưới,

nhích lại gần phía lồng sắt của Trison, để các phóng viên phía dưới chụp một

kiểu ảnh.

Đây là yêu cầu mà Neo nhấn mạnh, cũng là ý từ phía trên, dù sao thì tài nguyên

trên phương diện tuyên truyền hình ảnh sau này đều sẽ hướng về phía Karen,

mà Karen cũng không thể không phối hợp một chút.

Cuối cùng, cùng với việc bên phía tổng bộ chính thức có được quyền hạn, sự

vắng vẻ trước kia trở thành quá khứ, vị trí Bộ trưởng của Bernie chắc chắn cực

kỳ ổn định, nhưng tiếp theo phía dưới chắc chắn sẽ còn mở thêm văn phòng

thanh tra kỷ luật số 2, số 3, còn sẽ có thêm đội hành động trực thuộc khác.

Vì để tránh cho bị sóng sau đè chết ở trên bờ biển, vậy thì cũng chỉ có thể thừa

dịp cơ hội này để kiếm cho bản thân đủ danh vọng và tư lịch chính trị.

Sau khi Karen nói xong, Trison rất lo lắng mà chờ đợi Madeline biện hộ cho

mình, nhưng Madeline chỉ là đứng dậy:

"Bên phía ta không có ý kiến."

Trison ngây ngẩn cả người, hắn lập tức phát ra nụ cười dữ tợn, nếu như không

phải trên người bị mang theo gông xiềng giam cầm nặng nề, thì chắc chắn hắn

sẽ lựa chọn phương thức phản kháng trực tiếp nhất.

Trên thực tế, hắn không phải là không có cơ hội như vậy, nhưng theo thói quen

tư duy của gia tộc, vẫn là để cho hắn lựa chọn quá trình này, chỉ có điều kết quả

sau cùng sẽ vô cùng tàn khốc.

Neo bị Karen ép đến ngồi trên ghế dự thính, nhìn xem Trison trong lồng sắt, ở

trong lòng cũng vì thế mà thở dài thườn thượt.

Hắn đã từng giao thủ với Trison, thực lực của Trison nhưng thật ra cũng không

tệ, cứ như vậy mà bị nhốt ở trong lồng... Ừm, Neo sẽ không đi thương hại hắn,

chỉ là cảm thấy có chút tiếc nuối.

Đồng thời cũng âm thầm tỉnh táo lại chính mình, về sau nếu mình gặp được tình

huống tương tự, nhất định không thể để cho bọn hắn bắt giữ mà đưa đến phiên

tòa, trừ phi người biện hộ cho mình là Karen.
Bình Luận (0)
Comment