Số 13 Phố Mink

Chương 1819

Karen để ý rằng, tư duy của Luna mạnh hơn một chút so với những người khác,

ít nhất, lúc cô ta nói chuyện sẽ không ngắt quãng và cà lăm.

Việc này khiến Karen không thể không quan sát cái thi thể không đầu ở bên

cạnh Luna kia, cũng chính là đội trưởng của tiểu đội tinh anh này, Torissa.

Luna không phải là người nữ duy nhất trong tiểu đội, cho nên vì cái gì mà cô ta

có thể nhận được ưu đãi đặc thù trên phương diện "Tư duy"?

Karen không có lựa chọn đi đến trước mặt Luna để trước kiểm tra cô ta trước,

mà là đi tới trước mặt người cầm kiếm mà mình giao chiến ngay từ đầu, nhớ

không lầm mà nói thì tên của hắn hẳn là Kuzan.

Karen giơ tay lên, chuẩn bị chạm vào hắn, Kuzan cũng bất động, mặc cho

Karen đưa tay đặt ở trên ngực của mình.

Cảm giác rất chân thực, đây là một câu nói nhảm;

Đối phương không thể nào là hư ảnh hình chiếu, dù sao thì vừa mới giao chiến

xong, Neo cũng đã dùng mười cái móng tay mà tấn công và cho nổ ngay trước

ngực của người cầm thương.

Tim bọn hắn có nhịp đập, nhưng tần suất đập lại vô cùng vô cùng thấp, quan sát

khoảng cách gần, phát hiện bọn hắn có tất cả biểu hiện của "sự sống", nhưng

không có sức sống, loại trạng thái này, đã đến gần vô hạn với trạng thái Thức

tỉnh.

Lòng bàn tay Karen bắt đầu ngưng tụ ra thuật pháp thăm dò, đồng thời ý thức

của anh cũng chuẩn bị tiến vào cơ thể của đối phương, tiến hành kiểm tra cấp độ

sâu hơn.

Hẳn là dự cảm được động tác kế tiếp của Karen, Kuzan nhắc nhở: "Coi...

chừng... Bị nguyền rủa... liên lụy..."

Nguyền rủa và ô uế có đôi khi là một cặp từ gần nghĩa, nó lại giống như bệnh

truyền nhiễm, một vài hành vi rất dễ khiến bản thân bị lây nhiễm.

Karen có thiện cảm đối với vị tiền bối đã đưa tặng kiếm này hơn,

Lúc này mỉm cười và đáp lại nói:

"Ta cũng giống như các người."

...

"Ta giống như ngươi."

Sau khi Neo tách khỏi Karen mà quay trở về, nhưng khi đi được một hồi, đầm

cát phía trước giống như là trở nên không có giới hạn, đối với điều này, Neo

không có hoảng hốt, ngược lại khóe miệng càng lộ ra ý cười.

Neo dừng bước lại, yên tĩnh chờ đợi.

Khi đầm cát này chiếu cố mình đặc biệt, cũng mang ý nghĩa "Hắn ta" cuối cùng

không tiếp tục ẩn giấu, bắt đầu để lộ ra dấu vết.

Nhưng việc Neo không nghĩ tới chính là, câu nói đầu tiên mà đối phương truyền

ra, lại là "Ta giống như ngươi".

Sau lưng không có người, bên cạnh cũng không có, xem ra "Hắn" vẫn như

không muốn hiện thân ra.

Ở trong quá trình này, Neo trông thấy đám người Alfred ở trên đài cao phía xa,

từ trên vẻ mặt bình tĩnh của họ, có lẽ "Cảnh tượng" mà lúc này bọn họ đang

nhìn thấy, rất có thể vẫn là mình và Karen đứng ở đằng xa cùng mười người kia,

a không, bây giờ là mười hai người đang thương lượng với nhau.

Đợi một hồi, không thấy "Hắn" tiếp tục nói chuyện, Neo không thể không thúc

giục nói:

"Ngươi có thể nói cụ thể hơn một chút, bởi vì có đôi khi chính ta đều sẽ không

nhìn rõ ta rốt cuộc là một người như thế nào, cho nên mặc dù ngươi nói ngươi

giống như ta, nhưng sự hiểu biết của ta đối với ngươi, ngược lại càng trở nên

mơ hồ."

"Hắn" trả lời: "Ta nhìn thấy ngươi sử dụng ra sức mạnh Ánh Sáng."

"A, chỉ là vì điều này sao."

Neo "Chợt tỉnh ngộ", sau đó dưới đáy lòng nhớ lại nói câu nói kia của Karen:

Ba trăm năm trôi qua, nếu như uy hiếp vẫn tồn tại, bây giờ nó cũng đã trông

thấy chúng ta.

"Hắn" nói: "Đây là một cái cơ hội tốt."

"Cơ hội tốt?" Neo có chút bất mãn nói, "Nếu như ngươi lựa chọn nói chuyện

riêng với ta, vậy cũng mang ý nghĩa ngươi cũng cảm thấy gấp gáp, cho nên, có

thể đừng nói chuyện giản lược như vậy được không, làm cho ta nghe thôi cũng

thấy mệt mỏi."

"Thật có lỗi, đã quá lâu ta không trao đổi với người khác, có chút mờ nhạt; ta

cần ngươi giúp ta, giúp ta phá vỡ nguyền rủa của nơi này."

"Vậy ngươi giữ ta lại ở đây làm gì, bây giờ ta quay trở về là để tìm Trận pháp sư

trong đội ngũ của chúng ta chuẩn bị bố trí trận pháp, phá hỏng sự vận hành của

trận pháp nơi đây."

"Không, ngươi sẽ không làm như thế, ngươi và “Người trông giữ” của mình đã

sớm hoài nghi nơi này, “Người trông giữ” của ngươi ở đằng đó còn hỏi một câu:

Hắn ta hỏi, các ngươi đến đây chấp hành nhiệm vụ có đủ quân số không?"

"Cái này có gì không thích hợp sao?" Neo nhún vai, "Vấn đề này, cũng giống

như hỏi vở kịch hôm nay trình diễn có nội dung gì và chiều tối hôm qua đám

mây là màu gì thôi, là từ dùng để giao lưu hàng ngày, a, có lẽ ngươi không phải

là người xứ Wien, có lẽ không hiểu rõ những câu từ này."

"Nhìn đi, ngươi đang thử thăm dò ta có phải là người của Đại khu Dinger hay

không."

"Ha ha." Neo cười, "Vậy câu này của ngươi có tính là một câu trả lời biến tướng

hay không? Ta không tin rằng con Ác linh cát kia, có thể phân biệt rõ ràng tập

tục của địa phương."

Vị trí địa lý của đại khu Dinger và đại khu Wien không giống nhau, cái trước là

đô thành lãng mạng, ba trăm năm trước còn chưa có phim ảnh, thì đại khu

Dinger đã sớm là nơi hội tụ của những người đam mê nghệ thuật văn nghệ, cho

nên khiến cho cư dân nơi đó trong nếp giao lưu sinh hoạt thường ngày cũng sẽ

mang theo một chút giọng điệu của văn nghệ.

Về phần cư dân Wien, bọn họ sẽ chỉ hỏi thời tiết như thế nào và tối hôm qua ăn

loại tương gì, bởi vì thời tiết của Wien thật là vô cùng tồi tệ và trên người của

dân bản xứ luôn ám mùi bởi những loại tương mà họ dùng.

"Ta có thể giúp ngươi khống chế lại Người trông giữ của ngươi, ta có thể giúp

ngươi được giải thoát khỏi tay của hắn, ta có thể giúp ngươi lấy lại được tự do."

Người trông giữ?

Đang có ý chỉ Karen sao?

"Hắn" đang xem mình trở thành "Nô lệ” của Karen?"

Neo chưa từng nghe nói qua về cái xưng hô "Người trông giữ" này, nhưng có

thể thử lý giải một chút, ý nghĩa cơ bản đó là, ở trong mắt đối phương mình vốn

là một tên tàn dư Ánh Sáng mà lại đi cùng với Karen, dẫn đến tại đối phương

xem mình thành nô lệ của Karen.

Nhìn người kiểu gì thế!

Đáng chết, mình rõ ràng là cấp trên của Karen!
Bình Luận (0)
Comment