"Xem hết."
"Có cái gì muốn hỏi sao?"
"Không có gì muốn hỏi, ngoại trừ phân cảnh phản bội chạy trốn kia, ta cảm thấy
đây chắc hẳn đã sớm chuẩn bị từ trước, cảnh tượng mà ngươi cho ta nhìn đã bị
lược bỏ đi một vài phần.
Ta nghĩ, Compasini vẫn luôn thờ phụng Hoang Mạc Thần Giáo, hắn gia nhập
Trật Tự Thần Giáo hẳn là cũng không phải là vì trợ giúp Trật Tự Thần Giáo
phát triển hệ thống huyễn thuật, chắc chắn có mục đích khác."
"Đây là vì muốn tốt cho ngươi, dù gì ngươi cũng xem như người bên phía Trật
Tự Thần Giáo, ta muốn giảm bớt một chút mâu thuẫn trong lòng của ngươi."
"Thật ra cũng không sao, ta cũng không mâu thuẫn về cái này."
"Mặt khác đó là với tư cách người kể lại, ta chắc chắn phải cân nhắc một chút
cho hình ảnh của bản thể mình, ngươi hẳn là có thể hiểu được."
"Đúng, có thể hiểu được. Cho nên, bây giờ chúng ta có thể chính thức bắt đầu
rồi sao?"
"Đương nhiên, bây giờ có thể bắt đầu."
Ông lão ngà voi áo bào trắng vươn tay ra về trước, Alfred nghe được tiếng nước
chảy ở phía trên, anh ngẩng đầu, trông thấy một dòng nước suối trong vắt đang
chảy xuống từ phía trên.
"Truyền thừa rất lớn, ta không có biện pháp giúp ngươi tiến hành phân chia,
chính ngươi nhìn xem có thể đón lấy bao nhiêu thì nhận lấy bấy nhiêu đi, nó sẽ
không trực tiếp giúp ngươi tăng cường thực lực lên, nhưng cũng giống như trận
pháp, nó sẽ đưa cho ngươi một bộ sách về chủ đề huyễn thuật."
"Vậy ngươi hẳn là nên chọn thiếu gia nhà ta, ngài ấy nhất định có thể nhận lấy
toàn bộ."
"Nếu có thể nhận lấy tất cả, vậy hắn chắc chắn cũng không thiếu thứ này, còn
không bằng cho ngươi, có thu hoạch lại có tiếc nuối, như vậy mới có điều để
hồi ức."
"Sau khi truyền thừa xong, ngươi về nhà cùng ta đi, ngươi có thể vào trong cơ
thể hoặc là linh hồn của ta, nếu như ngươi có thể có thứ khác có thể gửi gắm
bản thân, vậy thì càng tốt hơn."
"Mang về nhà một thứ như ta, ngươi không cảm thấy nguy hiểm sao?"
"Đồ đạc nguy hiểm trong nhà của ta thì ngươi tạm thời còn chưa được xếp hạng
vào."
"A, là như thế này sao."
"Thế nào?"
"Ngươi nói thử xem, dấu ấn tinh thần như ta có linh hồn sao?"
"Thiếu gia nhà ta từng nói qua, có được ý thức và suy nghĩ của mình, cũng
giống như có được linh hồn."
"Vậy là tốt rồi, ta sợ cái tên hàng xóm sát vách sẽ cô độc nên ta muốn đi cùng
hắn."
"Được rồi, ta đã biết."
Nước suối cuối cùng rơi xuống trên người Alfred, Alfred bắt đầu tiến hành hấp
thu, trên mặt không chỉ không lộ ra biểu cảm đau khổ, ngược lại toát ra một sự
vui vẻ hưởng thụ....
"Ai..."
Trên đài cáo, ánh mắt Neo nhìn chằm chằm vị trí Alfred đã biến mất lần nữa,
hắn chống nạnh, rất là bất đắc dĩ mà than thở.
Hắn rất muốn đạt được truyền thừa của Compasini, cũng không phải dùng để
đánh nhau, mà là nghĩ đến việc mình có thể tạo ra huyễn cảnh bất cứ lúc nào,
nhìn xem những cố nhân trước kia, mặc dù hắn rõ ràng những thứ đó là giả,
nhưng trước khi chơi chán chê, hắn chắc chắn sẽ rất hưởng thụ loại không khí
kia.
Cho nên ngay từ đầu lúc hắn tiến vào đầm cát, hận không thể trực tiếp cầm hạt
cát lên rồi nhét vào trong mắt mình, hoặc là nắm cát lại đưa vào miệng mình mà
khen ngon.
Nhưng hết lần này tới lần khác, người ta cũng không thèm để ý đến mình.
So với chủ nhiệm đang thổn thức, ba người khác ở trên đài thì bị những biến
hóa xảy ra liên tiếp làm cho trở tay không kịp.
Nhưng mà lần này ba người ngược lại cũng không vượt lên trước mà lao xuống
dưới, mà là đều nhìn về chủ nhiệm.
"Bốp!"
Neo vỗ tay phát ra tiếng, hắn cảm thấy rất mất mát, cũng cực kỳ trống rỗng, cho
nên cần bù đắp, mà thuốc lá đặc biệt của Lôi Đình Thần Giáo tất nhiên đã
không cách nào đảm nhiệm công việc này.
Đã đến lúc nên đi tìm một chút vui vẻ, lại tiếp tục hậm hực như thế sẽ có vấn đề
xảy ra thôi.
Neo chỉ tay về vị trí Alfred biến mất phía dưới, ra lệnh:
"Các ngươi tiếp tục ở lại nơi này, quan sát khu vực này, nếu như khu vực này
không có gì bất thường, các ngươi ai cũng không được phép nhảy xuống, mặt
khác, mặc kệ ta và đội trưởng của các ngươi có xảy ra chuyện gì đi nữa thì các
ngươi cũng không được phép tiến đến cứu viện, nhớ kỹ, các ngươi ở lại nơi này,
là trợ giúp lớn nhất rồi, đã nghe rõ chưa!"
Chủ nhiệm hôm nay ra lệnh đều có chút khó hiểu, nhưng mọi người vẫn gật
đầu, chủ yếu vẫn là do mọi người tin tưởng quan hệ giữa chủ nhiệm và đội
trưởng của mình.
Neo bẻ bẻ cổ, cơ thể vọt về trước, nhảy xuống khỏi đài, ngược lại hóa thành
một bầy dơi nhỏ bay xuống đầm cát.
Không bao lâu, hắn đã đi tới vị trí của Karen và Torissa.
Torissa quỳ gối trước mặt Karen, sắc mặt cung kính;
Karen thì vẻ mặt đạm mạc, mang theo một sự lạnh lẽo thuộc về người bề trên.
Mặc dù trải qua một chút khó khăn trắc trở, nhưng vách cát vẫn tiêu tán, Karen
cũng có thể huỷ bỏ giam cầm, tiếp đó là cảnh tượng trước mắt.
Bầy dơi rơi xuống, một lần nữa ngưng tụ ra bóng dáng của Neo.
Torissa và Karen đều chuyển ánh mắt lên người của Neo.
"Ha ha, Karen, cậu nhìn ta có lợi hại không, dễ dàng lừa gạt tên này, ngươi biết
hắn gọi ta là gì của cậu không? Hắn lại còn bảo rằng ta là nô lệ của cậu, quả
thực là làm cho ta cười chết mất, ha ha ha.
Ta đoán một chút, nhìn bộ dạng này, cậu chắc chắn cũng là dựa theo sự dẫn dắt
của ta, tiếp tục lừa gạt hắn, cậu giả trang thành cấp bậc nào thế?
Để ta đoán một chút, cậu sẽ không nói cho hắn rằng bây giờ cậu chỉ là một bộ
phân thân đâu chứ nhỉ? Cậu hẳn là còn nói cho hắn biết, một khi phân thân của
cậu xảy ra vấn đề, bản thể của cậu chắc chắn sẽ đích thân đến tìm hắn tính sổ?
Ha ha ha ha ha.
Vậy thì hắn chắn chắn sẽ tin, bởi vì hắn thật sự rất ngu xuẩn, ta thật sự rất khó
có thể tưởng tượng, một người ngu xuẩn như thế thế mà cùng chung hệ thống
với chúng ta vào ba trăm năm trước, thật là mất mặt đấy, ai, đột nhiên cảm giác
được chức vị của mình bây giờ không có chút hấp dẫn gì.
Vậy để ta nói cho ngươi biết đi, vị này là thuộc hạ của ta, cậu ta chính là một
đội trưởng đại đội hành động dưới quyền của ta, ngươi bị hai chúng ta xem như
trẻ con mà lừa gạt đấy, đồ đần!
Ai, thật sự là khiến người ta không chịu được mà, nằm ở chỗ này ba trăm năm,
tỉnh lại vẫn là một tên ngớ ngẩn bị lừa gạt."
Torissa: "..."
Karen: "..."
Neo vừa cười lớn vừa đi đến bên cạnh Karen, duỗi ra một cánh tay khoác lên
trên bờ vai Karen, sau đó nâng lên một cái tay khác, giơ lên một ngón tay với
Torissa, dùng một loại giọng điệu trào phúng đến cực độ:
"Này này, còn quỳ làm gì, có bản lĩnh thì đến đánh ta này!"