Số 13 Phố Mink

Chương 1856

Xuống xe taxi, đóng cửa lại, Karen nhìn về phía biệt thự trông có vẻ rất bình

thường trước mặt, cảm khái nói: "Xem ra cuộc sống của những nhân vật lớn,

đều rất khiêm tốn nhỉ."

Lần trước đến nhà Naton cũng thế, biệt thự nhà bọn họ ở trong thành phố York

cũng không tính là xa xỉ, nhà của Đại chủ giáo Waffron thì càng hàm xúc hơn.

Đương nhiên, đến cấp bậc này của bọn họ, Trật Tự Thần Giáo sẽ phụ trách sắp

xếp "Ăn ở đi lại" và bảo an cho bọn họ, nhưng phần lớn lãnh đạo của Thần Giáo

đều cũng không nguyện ý mình bị bó buộc ở một chỗ, vẫn ưa thích việc ở lại

trong nhà cũ của mình, đây cũng là một sự tùy hứng đi.

"Bọn họ cũng không để ý đến việc hưởng thụ." Philomena thử nói tiếp lời.

"Không, bọn họ để ý, chỉ có điều không phải sự hưởng thụ trong nhận biết của

người bình thường mà thôi, đối với bọn họ mà nói thì như vậy quá cấp thấp."

Nói xong, Karen đưa tờ tiền mệnh giá 100 Rael cho Philomena.

Philomena nhận tiền, trong mắt lộ ra vẻ nghi ngờ.

"Chả nhẽ cô đi taxi không tốn tiền à?"

"À."

Philomena đưa tiền cho tài xế xe taxi:

"Cảm tạ ngài, quý cô, chúc ngài khỏe mạnh."

Nói xong, tài xế xe taxi một chân đạp chân ga nhanh chóng rời đi.

"Ách."

Karen chẹp miệng một cái, nhắc nhở Philomena:

"Lần sau nhớ kỹ phải lấy tiền thừa."

"Thật có lỗi, ta nghĩ đội trưởng ngài không quan tâm đến thứ như Rael."

"Thứ ta quan tâm là không khí của cuộc sống."

"Ta đã biết, lần sau ta sẽ yêu cầu trả tiền thừa."

"Không phải."

"Vậy thì..."

"Trước khi lên xe phải trả giá."

"Vâng... Ta đã hiểu."

"Đi rồi, đi vào đi."

Karen dẫn theo Philomena đi vào bên trong, đi vào một hồi, Karen nghi ngờ

nói: "Không phải chứ, mặc dù tin nhắn bảo rằng cuộc ám sát nhằm vào Đại chủ

giáo Waffron cũng không thành công, nhưng ít ra để cho ra vẻ thì quân đồn trú

hẳn cũng nên điều động một chút để bố trí canh giữ ở đây mới đúng."

Dù gì ở bên ngoài thì Waffron cũng xem như là người đứng đầu ở đại khu thành

phố York của Trật Tự Thần Giáo.

Trong dĩ vãng khi những chuyện hơi lớn một chút phát sinh, trú quân lập tức

được điều động, trên trời cũng có kỵ sĩ chim ưng lượn lờ ở quanh, nhưng lúc

này đây, rõ ràng đã trở nên quá yên tĩnh.

Càng đi về phía trước một hồi, Karen dừng bước, Philomena thì đưa tay đặt ở

trên Đao Ác Mộng, bọn họ đều đã nhận ra bốn phía có ánh mắt đang nhìn chằm

chằm vào bọn họ.

Lúc này, một âm thanh truyền đến từ trong bóng tối phía trước:

"Thân phận."

Karen vừa lấy ra thẻ chứng minh thân phận của mình vừa nói: "Đội trưởng đại

đội hành động văn phòng tranh tra kỷ luật của Đòn Roi Kỷ Luật đại khu Karen.

Silva."

Một người đàn ông mặc thần bào Trật Tự bước đi ra từ trong bóng tối, phất phất

tay với hai bên, nói:

"Ngài đội trưởng."

Nói xong, người này cũng nhường đường.

Karen không vội vã đi vào trong mà là hỏi: "Các ngươi là người của bộ môn

nào?"

"Thưa ngài đội trưởng, ngài không có quyền hạn để hỏi thăm về bộ môn của

chúng ta."

Karen nghe vậy, nhẹ gật đầu, đối phương không trả lời, nhưng lại xem như trả

lời, vị trước mắt này cùng với những người nấp trong bóng tối canh giữ quanh

khu nhà của Đại chủ giáo, hẳn là một lực lượng đặc biệt của đại khu.

Nghi ngờ lúc trước của mình xem đi cũng đã được giải đáp, cũng không phải

nói rằng quân đồn trú không có canh giữ ở nơi này là lười biếng, mà là hiện tại

nơi này được bảo vệ và giữ bí mật với một cấp bậc vô cùng cao.

Dù sao cấp độ bảo mật cũng là thứ quan trọng nhất.

Karen thậm chí nghi ngờ, nếu như không phải là bởi vì Neo đang nằm bệnh

viện, có lẽ Bernie cũng sẽ không thông báo cho mình đến đây.

Tin tức liên quan đến việc Đại chủ giáo bị ám sát bây giờ chắc chắn đã bị phong

tỏa một cách gắt gao.

Lúc này sau lưng có một người đang chạy đến, chính là Leon.

Đêm nay cậu ta bị Richard dẫn đến Phố Hồng Diệp, ôm nhau trò chuyện với

một người phụ nữ đủ tuổi làm dì của cậu ta, trò chuyện một chút thì cậu ta đã

ngủ mất, ngủ rất say, nên chưa kịp về nhà.

Cho nên, cậu ta gần như nhận được tin tức cùng lúc với Karen, bởi vì khoảng

cách khác nhau cho nên đến chậm hơn Karen một chút.

"Xe của ta." Philomena mở miệng nói, "Là xe Richard tặng cho ta."

Ở đằng xa có một chiếc xe con kiểu nữ dừng lại, Leon lao tới.

Karen lập tức hiểu ra, đêm nay Leon đi cùng ai đến nơi nào, chỉ có điều là

Richard bị bắt về nhà trường.

"Đội trưởng."

Sau khi Leon hô lên một tiếng đội trưởng, bắt đầu thở, đây không phải do mệt,

mà là gấp gáp và sợ hãi.

Karen an ủi: "Không có việc gì, ám sát không thành công, Đại chủ giáo Waffron

đã an toàn."

Leon dùng sức nhẹ gật đầu.

"Chúng ta đi vào trước đi."

Karen vẫy vẫy tay, sau đó dẫn theo Leon và Philomena cùng đi vào, lúc bước

vào trong khoảnh sân nhỏ, cảm giác được trận pháp chuyển động, hẳn là vì để

cho đám người Karen tiến vào trong nên trận pháp chủ động xê dịch.

Trong sân, Karen nhìn thấy Bernie và mấy bộ trưởng khác của Đòn Roi Kỷ

Luật.

Bernie đi về phía Karen, hỏi: "Neo đã xảy ra chuyện gì?"

"Báo cáo với bộ trưởng, chủ nhiệm trong lúc đuổi bắt một tên tàn dư Ánh Sáng

nhưng lại bị đánh lén, Thánh khí của đối phương có tác dụng khá đặc biệt khi

tấn công, trở ngại việc huyết thống của ngài ấy tự khôi phục."

Đây là lý do mà Neo và Karen đã cùng thương lượng với nhau từ trước.

Bernie nhẹ gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn vào Leon đang đứng ở sau lưng Karen,

vẻ mặt chút phức tạp.

"Ngươi mang theo bọn họ đi vào trước đi, chú ý không được phá hư hiện trường

ở trong, tổ chuyên án hành động của đại khu Dinger sẽ lập tức tới đây."

Đại khu Dinger trực tiếp phái tổ chuyên án tới?

Đại chủ giáo bị ám sát, Giáo đình phái người của đại khu Dinger tới tìm hiểu

tình huống đây là việc nên làm, nhưng tới nhanh như vậy, mà lại là hình thức

của tổ chuyên án, rõ ràng có chút quá dồn dập.

Karen cất bước đi vào, bức vào cửa trước, quẹo vào phòng khách, đã nhìn thấy

đèn treo phía trên phòng khách bị che kín bởi một lớp cát rất dày, hiện lên hình

dạng tổ ong vò vẽ.

Bên trong có người đàn ông trung niên bị dính chặt vào, toàn bộ tai mắt miệng

mũi của hắn đều bị hạt cát lấp đầy, kiểu chết rất thảm.

"Cha!"

Leon phát ra một tiếng rít lên, vô thức muốn nhào về phía trước.
Bình Luận (0)
Comment