Một bên là Thần linh cao cao tại thượng, bên trong thần thoại tự thuật, bọn họ
gần như không gì không làm được, bất cứ thứ gì bọn họ để lại trong kỷ nguyên
trước, đặt trong hiện tại đều có thể được xem như những thứ thần kỳ.
Một bên khác, giống như là những mảnh xương cá mà mọi người vừa dùng bữa
xong còn thừa, bị các tinh linh vận chuyển ném xuống nơi này, nếu như so sánh
hẻm núi này như một cái thùng rác khổng lồ, như vậy thì bọn họ, chính một
đống rác rưởi dư thừa trong nhà bếp.
Khi hai thứ này xuất hiện trùng lên nhau, cảm giác phá tan dữ dội đã xuất hiện.
Nhưng mà, một màn này cũng là nói rõ một điều rằng, cho dù là ở trong Thần
giới, mạnh được yếu thua, vẫn là bản chất đẫm máu như cũ.
Đều là thần, Ranedal bò lổm ngổm trước mặt của Thần Trật Tự mà ngay cả việc
thở mạnh cũng không dám, điều này thật sự không thể trách do Ranedal quá
yếu.
Người thiếu niên trên hòn đảo nhỏ một lòng tận sức báo thù Hải Thần, từng
bước một đi đến Thần vị, làm sao lại là một người có bản chất hèn mọn nịnh
nọt?
Chỉ là bởi vì hắn rõ ràng, khi đối mặt với một vài thứ, mình thật sự chỉ cần sơ
sẩy một chút, cũng sẽ rơi vào trong hoàn cảnh tương tự như trước mắt.
Chênh lệch giữa Thần và Thần, so sánh với sự chênh lệch giữa người và
người... Có lẽ còn phải lớn hơn nhiều.
"Ngươi đã sớm biết nơi này sẽ có những thứ này sao?" Marvalho mở miệng hỏi,
"Cho nên, mới cố ý tới?"
Karen lắc đầu, nói: "Ta không biết."
"À."
Hai người đều yên lặng một hồi.
Thấy Marvalho không tiếp tục hỏi theo, Karen có chút tò mò:
"Ừm?"
"Thế nào?" Marvalho hỏi ngược lại.
"Ta cho rằng ngài sẽ tiếp tục hỏi ta một vài vấn đề."
"Ngươi cũng nói ngươi không biết."
"Sau đó thì ngài cũng tin sao?"
"Nếu không thì sao?"
"Được rồi, cảm tạ ngài đã tin tưởng."
"Sự tín nhiệm của ta đối với ngươi cũng không chân thành giống như khi ngươi
muốn mời ta đến nhà của ngươi để làm khách vậy."
"Ha ha, ta chỉ có thể nói ngài hỏi ta ngày nào có rảnh để tiếp đón ngài, thật khó
để sắp xếp; nhưng nếu như ngày nào đó tan làm về nhà, nhìn thấy ngài ngồi
trong phòng khách nhà ta, ta cũng nguyện ý tự mình xuống bếp nấu bữa tối cho
ngài đấy."
Marvalho là một người đặc biệt, nguồn gốc đặc biệt đến từ thân phận của hắn,
hắn là một phần trong Thần Giáo, nhưng lại siêu thoát khỏi Thần Giáo, hắn
không có sự mẫn cảm mà người khác nên có, bởi vì hoàn cảnh sống từ nhỏ đến
lớn của hắn để cho hắn cũng không cần những sự mẫn cảm kia.
Lúc Karen và Neo làm chuyện gì, đều cần phải suy nghĩ giải quyết hậu quả như
thế nào cho tốt để mình không bị nghi ngờ;
Hắn thì không cần, xem như là hắn thoải mái bước ra từ trong hội nghị nội bộ
của tàn dư Ánh Sáng thì Thần Giáo đều sẽ cảm thấy rằng hắn đến đó để làm nội
gián.
Đây là một sự thong dong tự nhiên đến từ... Người bề trên.
Hắn chỉ biết một chuyện, Karen đến Thần Điện là bởi vì một việc ngoài ý
muốn, Lister ăn cá là một việc ngoài ý muốn, hai chuyện ngoài ý muốn xảy ra
cũng không có khả năng do Karen âm mưu và sắp đặt, cho nên hắn sẽ rất tự
nhiên cho rằng là do vận may và kỳ ngộ của Karen.
Mặt khác, trước khi ông nội của hắn mất, có lẽ người khác không nhìn ra,
nhưng hắn có thể cảm nhận được sự dẫn dắt của ông nội cho cuộc nói chuyện
cuối cùng với Đại tế tự và Người Cầm Roi, cuối cùng là vì ai.
Karen, là người mà ông nội hắn xem trọng.
Đương nhiên, không cách nào loại trừ một điểm ảnh hưởng đó chính là bản thân
hắn có ấn tượng tốt đối với Karen.
Cả ngày ở cùng với đám ông bà già kia thì có thể làm gì, vẫn luôn được người
nhà nịnh nọt xem như là người bề trên thì lại có ý nghĩa gì?
Hắn cực kỳ hưởng thụ sự đối xử bình đẳng này của Karen, loại cảm giác xem
hắn như là một người bạn này.
Chỉ có điều mà Marvalho không biết là, trên một mức độ nào đó, nguyên nhân
mà Karen bình đẳng với hắn... Có lẽ hai người bọn họ từ trên các phương diện
gia thế và truyền thừa mà nói là thật sự bình đẳng.
"Ngài biết nơi này sao?" Karen hỏi.
"Không biết, ta chỉ kế thừa một phần ký ức rất nhỏ của ngài Macchetini, mà
lại..." Marvalho chọc chọc vào trán của mình, "Ta lật xem về rất nhiều người
thừa kế trong lịch sử, theo cách nói bên ngoài thì là ghi chép về những Thần tử,
cũng tiếp xúc qua một vài vị Thần tử đương thời, ta phát hiện chúng ta đều có
một điểm giống nhau, ngươi đoán xem là cái gì?"
Karen trả lời: "Nên biết thì sẽ biết, không nên biết thì không biết."
Đây là một câu nói nhảm, nhưng Marvalho lại gật đầu cười:
"Đúng, rất chuẩn xác."
Nói theo một cách thẳng thắn hơn, những Thần tử này chính là công cụ hình
người, giống như là Marvalho, có thể điều động sức mạnh của Lưỡi Hái Chiến
Tranh, cũng có thể lĩnh ngộ rất nhiều nguyên lý về thuật pháp và khí tài chiến
tranh khác, dù sao thì hắn cũng có chuyện đứng đắn để làm, sau khi hắn hoàn
toàn trưởng thành thì Thần Giáo cũng sẽ phối hợp trên phương diện này, để hắn
vì sự phát triển và giữ gìn Thần Giáo mà phát huy ra tác dụng của mình.
Nhưng bí mật của thời đại kia, quan hệ giữa Thần và Thần, những ký ức này,
bọn họ được thừa kế vô cùng ít ỏi, thậm chí có thể nói là gần như không có.
Điều này cũng rất dễ để giải thích, thần tử sinh ra chắc chắn có sự phối hợp của
Thần Giáo, không thể nào là ngẫu nhiên lựa chọn, nếu không cũng sẽ không
chọn đến trên đầu của cháu trai Tahisen, ít nhất thì vấn đề trên phương diện “tư
tưởng chính trị” là phải tuyệt đối vượt qua.
Tiếp theo đó là để ngươi tiếp nhận truyền thừa vì để ngươi phát huy ra tác dụng
chứ không phải để ngươi mang theo những "Bí mật" kia rồi châm ngòi ly gián
lung tung tạo ra sóng gió.
Bên trong Thần Giáo có nhiều hệ thống, bộ môn và gia tộc, nếu thật sự bị ngươi
để lộ ra những bí mật thù hằn, khiến những người trong hệ thống này và hậu
duệ của gia tộc khác làm sao hòa hợp với nhau, có cần phải vì người sáng lập hệ
thống và tổ tiên của mình báo thù của kỷ nguyên trước?
Hoặc là căn cứ theo tình hình mà đề ra chính sách nội bộ và đối ngoại hiện tại,
vị Thần tử nào trực tiếp đứng ra nói rằng vị nhân vật lớn kia trong một cuộc hội
nghị bí mật trước đây từng nói rằng tuyệt đối không thể làm như vậy, vậy bây
giờ ban lãnh đạo cao tầng của Thần Giáo phải làm sao?