Số 13 Phố Mink

Chương 1940

Ánh mắt của bộ trưởng Bernie dòm ngó về vị trí Trưởng khu từ lâu cũng đã

không còn là chuyện gì bí mật, Trưởng khu đương nhiệm là Harry cũng đã sớm

chuẩn bị xong để bàn giao vị trí.

Đứng trên lập trường của Karen, anh cũng rất vui lòng nhìn thấy Bernie tiếp tục

lên cao, bởi vì anh và Neo đều xem như là người ngồi trên con thuyền của

Bernie, mặc kệ bản thân mình thấy thế nào, dù sao người ngoài cũng đều cho

rằng như vậy;

Mà sau khi Bernie thăng chức, hắn sẽ để lại cái bình tương trống, dĩ nhiên chính

là để cho mình và Neo lần lượt bổ sung vào, sẽ không xuất hiện tình huống xấu

hổ khi mình chen chúc đẩy Neo sang bên cạnh.

Lúc đi vào tòa nhà, một đám thần quan của khoa Bảo vệ do lão Colla dẫn đầu

tập thể hành lễ với Karen:

"Chào chủ nhiệm!"

"Chào chủ nhiệm!"

Mặc dù đại hội biểu dương còn chưa được tổ chức, nhưng bảng tên phòng Đại

đội trưởng của văn phòng Karen đã bị đổi thành Chủ nhiệm, những ngườì hơi

để ý một chút thì sẽ biết có chuyện gì xảy ra.

Karen cười cười với lão Colla, sau đó phối hợp lên lầu.

Lão Colla nhìn xem bóng lưng Karen, thở dài một hơi, trong lòng hồi tưởng lại

cảnh tượng ngày đó khi Karen tới đây nhậm chức;

Chậc chậc, cho đến bây giờ mới được bao lâu thì đã lên làm chủ nhiệm, còn đẩy

cấp trên trước đây sang bên cạnh, thủ đoạn này, cái tâm cơ này, thật là để người

khác bội phục.

Mình, tại sao không có số mệnh tốt như vậy chứ?

Lão Colla cũng không phải ghen ghét với Karen, phần nhiều vẫn là cảm khái

mình không thể gặp được cái thời đại mà Đòn Roi Kỷ Luật khôi phục.

"Chào chủ nhiệm."

"Chào chủ nhiệm."

Lúc cất bước đi trong hành lang nhỏ, những thần quan ngành khác đều hành lễ

hỏi thăm Karen ân cần, Karen đều gật đầu đáp lại, sau đó anh đi vào phòng làm

việc của mình, về phần đám thuộc hạ, bọn họ có nơi làm việc của riêng mình,

trước khi đại hội biểu dương bắt đầu, mọi người vẫn là tự mình làm việc của

bản thân, dù là trong tay không công việc gì cần làm, cũng phải ra vẻ đang bận

rộn.

Cho nên, điểm tốt của việc làm lãnh đạo lúc này cũng được thể hiện ra, đóng

cửa phòng làm việc lại, Karen đi vào trong phòng, trước hết rửa tay một cái, sau

đó đi tới bên giường rồi nằm lên.

Lúc vừa có được căn phòng làm việc này, Karen sẽ còn ngồi ở phía sau bàn làm

việc mà cực kì bận rộn uống trà xem báo;

Về sau, anh đã mất đi hứng thú để lừa gạt bản thân mình, rất dứt khoát xem

phòng nghỉ bên trong là văn phòng, mà văn phòng phía ngoài thì càng giống

như phòng bổ sung.

Thật sự cũng không phải anh cố ý lười biếng, thật sự là năng lực của Alfred và

Wilker quá mạnh, để người làm lãnh đạo như Karen, kiếm chuyện làm còn khó

là làm việc gì đó.

Mặt khác, trong tầng lầu này, hoặc trong tòa nhà này, người có địa vị cao hơn

mình khi muốn gặp mình sẽ để cho thư ký đến thông báo cho mình trước, địa vị

thấp hơn thì không được vào để thông báo, cho nên tính riêng tư của căn phòng

làm việc này vẫn luôn tương đối cao, cũng chỉ có Neo lúc trước sẽ không gõ

cửa mà trực tiếp tiến vào phòng để hít hít không khí trong phòng cho đỡ cơn

nghiện.

Nhưng mà, hiện tại Neo đã không phải là lãnh đạo mà là đồng nghiệp của mình.

May mắn ở trước cổng không chỉ có một mình Philomena ngồi, còn có Richard

cùng với cô ngồi trên băng ghế trước cửa phòng làm việc để làm “Thần gác

cửa” lâu dài.

Nếu không với tính cách của Philomena, bây giờ nếu Neo muốn bước vào mà

nói, cô ta thật sự sẽ đưa tay ngăn cản Neo sau đó nói một câu:

"Xin chờ một chút, để ta đi bẩm báo trước với chủ nhiệm của chúng ta."

...

"Xin chờ một chút, để ta đi bẩm báo trước với chủ nhiệm của chúng ta."

Neo: "..."

"A ha ha ha, chủ nhiệm, chủ nhiệm, cô ấy chỉ là đang nói đùa, nói đùa thôi mà."

Richard lập tức đưa tay đè cái tay đang nâng lên kia của Philomena xuống.

Nhưng sức lực của Philomena so với Richard thì mạnh hơn nhiều, dù gì thì bữa

sáng vừa ăn xong 12 bát hoành thánh để lót dạ;

Cho nên, Richard vừa đè cánh tay của cô xuống, Philomena gần như theo bản

năng mà vô thức giơ trở lại, cánh tay lại trở về chỗ cũ, Richard thì giống như là

chơi xà đơn mà hai chân rời khỏi mặt đất, bị nhấc lên.

"Ha ha ha, chủ nhiệm, ngài nhìn xem, dáng vẻ lúc cô ấy nói đùa có phải trông

rất đáng yêu không."

Mặt của Neo đã đen đến nỗi chảy ra mực.

Hắn có thể chịu đựng những lời trêu chọc từ Karen, nhưng cũng không có nghĩa

là hắn có thể tiếp nhận "Lời chế nhạo" từ những người khác dành cho mình.

Richard đưa tay mở cửa phòng làm việc ra: "Chủ nhiệm, đội trưởng của chúng

ta đang ở bên trong đấy."

Neo không vội vã đi vào, mà là nhìn xem Philomena, nói: "Ngươi hấp thụ đồ

đạc của bà nội mình sao rồi? Có cơ hội tỉ thí một chút, ta muốn mở mang kiến

thức chiêm ngưỡng truyền thừa của nhà Filsher một chút."

"Được rồi."

Neo nhẹ gật đầu, thế nhưng mà, mặc dù có cơ hội có thể đánh cô gái này một

trận, nhưng trong lòng Neo cũng chẳng cảm thấy thoải mái hơn chút nào.

Bởi vì hắn biết, cô gái trước mắt này trong lòng sợ hãi Karen, nhưng cũng

không phải là bởi vì Karen đánh thắng cô ta.

Mẹ nó, lúc trước cảm thấy thủ đoạn điều khiển thuộc hạ của mình đã cực kỳ ưu

tú và rất cao siêu, ai biết được thằng nhóc Karen này lại dùng thủ đoạn bẩn thỉu

như thế.

Neo đi vào văn phòng, Richard thở một hơi dài nhẹ nhõm, nói với Philomena:

"Này, lần sau nếu có người đến, ta phụ trách tiếp đãi, được chứ?"

Philomena nhẹ gật đầu, ngồi về trên ghế dài, nói:

"Ta muốn tìm người đánh nhau."

Richard sửng sốt một chút, hỏi: "Cho nên, cô là đang cố ý?"

"Ừm."

"Ai, nhưng ta cảm thấy cô không phải đối thủ của chủ nhiệm."

"Ừm, ta đánh không lại hắn."

Karen từng nói với Philomena, phương thức chiến đấu của Neo và cô có rất

nhiều chỗ tương tự, cô có thể đến tìm Neo để thỉnh giáo.

"Thật ra, muốn tìm người tỉ thí mà nói, có thể đổi một phương thức khác thích

hợp hơn, ta nghĩ, chủ nhiệm sẽ đáp ứng yêu cầu này của cô."

Philomena lắc đầu, nói:

"Không, hắn sẽ chỉ đồng ý đánh nhau cùng với chủ nhiệm của chúng ta."
Bình Luận (0)
Comment