Piro nhịn không được mắng: "Ngớ ngẩn, ngươi không thấy cái bàn được lật
hướng về phía của hắn sao?"
"A, đúng, đúng vậy."
Piro lại nhìn về phía Marvalho, hỏi: "Thưa ngài, ngài có phải đang cảm thấy
rằng thân phận của Karen có chút vấn đề"
Bởi vì nếu như là người bề trên ra hiệu yêu cầu nhằm vào Karen, mà Bernie chỉ
là tuân theo mệnh lệnh mà nói, vậy thì rất có thể có nghĩa rằng thân phận của
Karen có vấn đề.
Marvalho lắc đầu, nói: "Thân phận của Karen không có vấn đề gì, chỉ là thiên
phú của hắn ta quá ưu tú."
"Vậy thì..." Piro không hiểu, cấp trên rốt cuộc là ai rảnh rỗi không có chuyện gì
làm, lại cố ý đưa người trẻ tuổi có chuyên môn vào trong gió bão?
Trong cách nói của đám người của bọn họ, nói "Cấp trên", đó chính là vị trí thật
cao, ngầm thừa nhận một vài phe phái nắm giữ quyền lực thật sự.
Bản thân Marvalho là Thần tử, đồng thời còn là cháu trai của Tahisen, cho nên
hắn có thể có một khứu giác đặc biệt của người ở trên cao:
"Ha ha, cũng khó nói, có lẽ cũng không phải là vì nhằm vào Karen."
"Thưa ngài, ngài ý là..."
"Thần linh đánh nhau, bình thường thì người chung quanh sẽ gặp nạn."
...
"Dặn dò xuống dưới, lần này đại khu thành phố York rất có thể sắp biến chuyển,
đến lúc đó sẽ có rất nhiều vị trí để trống, các ngươi trước hết làm ra một danh
sách liệt kê, nhìn xem vị trí nào chúng ta có thể tranh thủ lấy cho người của
mình.
Không thể chờ đến khi bình tương thật sự trống không rồi mới suy nghĩ tiếp
theo nên ướp loại tương gì, nên chuẩn bị nguyên liệu kỹ càng trước."
"Vâng, thưa thầy."
"Vâng, thưa thầy."
Davins nhẹ gật đầu, phất tay ra hiệu bọn hắn lui xuống dưới, mình thì tiếp tục
quay đầu, nhìn về phía cảnh tượng trong hình chiếu.
Sau đó, hắn ta phát ra thở dài một tiếng:
"Đáng tiếc, thế mà còn có người nguyện ý đi bảo vệ cho ngươi như vậy, vốn dĩ
ta còn hy vọng tiếp xúc với ngươi sau khi bị Đòn Roi Kỷ Luật trục xuất, sau khi
ngươi bị Đòn Roi Kỷ Luật biến chất áp bách, hẳn là càng có thể hiểu được giáo
nghĩa thuần túy của Trật Tự."
Davins vẫn nhớ, lúc kiểm tra trong bệnh viện của Kỵ Sĩ Đoàn, người trẻ tuổi
bên trong hình chiếu này được điểm tối đa ở chỗ của mình.
Đây là một người trẻ tuổi rất có tiềm lực, đồng thời, hắn còn vô cùng thành kính
đối với Thần Trật Tự.
Chỉ có điều mà Davins sẽ không biết là, thật ra Karen cũng đã sớm biết bọn hắn
tồn tại, cái bút lông ngỗng dùng để kiểm tra kia, thậm chí Karen đã tự mình
thưởng thức, đồng thời còn trải qua một khóa truyền giáo của bọn hắn.
Chỉ có điều khi đó mặc dù biết bọn hắn tồn tại, nhưng Karen cũng không có chủ
động đi tiếp xúc và điều tra bọn hắn, dù sao thì ai lại rảnh rỗi không có chuyện
gì làm đi trêu chọc một đám người theo chủ nghĩa giáo nghĩa nguyên thủy?
Mà bọn hắn còn tự xưng là "Tổ chức của kẻ phản loạn", Karen điên rồi thì mới
có thể đứng chung với bọn hắn.
Đương nhiên, cũng không phải chỉ đơn thuần là bởi vì sợ cương lĩnh hoạt động
cực đoan của bọn hắn, nói trên một mức độ nhất định, sự cực đoan của bọn hắn
so với con đường mà Karen đi, ngược lại có vẻ ôn hòa, thậm chí là... Bình yên.
...
Bộ môn duy trì trận pháp phòng ngự của tòa nhà tổng bộ vào lúc này đã gấp gáp
đến nỗi giống như đám kiến bò trên chảo nóng, bọn hắn không thể nào hiểu
được, rốt cuộc là ai có thể trộm đi quyền kiểm soát khống chế trận pháp phòng
ngự ở khu vực lễ đường kia nhanh như vậy.
Mà lúc này, Memphis ngồi ở trong lễ đường, hai tay đều đặt ở bên trong thần
bào, khối rubic nho nhỏ đang nhẹ nhàng chuyển động.
Ai có thể nghĩ tới, Thuật pháp quan trước đây của bộ môn trận pháp đặc biệt
của đại khu thành phố York đồng thời cũng là con trai của Bộ trưởng bộ môn,
vậy mà còn có thân phận đội viên bên trong một tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật.
Nhưng mà, đối với Memphis mà nói, ai dám ức hiếp cháu trai của ông ta, vậy
thì người làm cậu như ông ta dám liều mạng với kẻ đó!
Nhưng thật ra ngay từ lúc đầu thiết kế, Memphis không có ý định động chân tay
gì, vẫn là do Neo cố ý tìm tới, dặn đi dặn lại yêu cầu ông ta nhất định phải để lại
một cánh cửa sau trên trận pháp phòng ngự được thiết kế mới.
Kết quả, bây giờ thật đúng là dùng tới.
Nếu như không phải rõ ràng rằng chỉ một khu vực trận pháp phòng ngự này
không thể nào làm được, Memphis thật muốn thử dùng trận pháp trực tiếp đánh
nát mấy vị lãnh đạo kia, ông ta là thật làm được, dù gì thì ông ta cũng là một
người "Bệnh tâm thần".
...
Wilker nghiêng người về phía trước, nhỏ giọng nói: "Chuyện bây giờ triệt để
làm lớn ra rồi, hoàn mỹ."
Alfred nhẹ gật đầu, nói: "Bộ trưởng đã xuống nước, ta nghĩ, hắn không có khả
năng học theo bộ dáng của chủ nhiệm để chạy tới chỗ của Trưởng khu mà gật
đầu lắc đầu."
"Ha ha." Wilker hít sâu một hơi, nghiêng người nhìn thoáng qua Leon đang ngồi
ở tít ngoài rìa, "Bây giờ chúng ta nên thay đổi ý nghĩ, nếu như Đại chủ giáo có
thể đứng ở bên phía của chúng ta, vậy lần này chúng ta hoàn toàn có thể biến bị
động thành thế chủ động."
"Ông ta hẳn là sẽ đứng ở bên phía của chúng ta." Alfred nói.
Wilker có chút lo lắng nói: "Thế nhưng mà cậu ta chỉ là một đứa cháu trai mà
thôi."
Alfred sửa lời: "Thế nhưng là, chỉ có duy nhất một đứa cháu."
"Ngươi nói đúng, Alfred." Wilker có chút hưng phấn mà xoa nắn ngón tay của
mình, "Vốn dĩ bọn hắn dự định lợi dụng chủ nhiệm của chúng ta, ép khô giá trị
rồi vứt bỏ, hiện tại, chúng ta có thể thử dùng con đường của bọn hắn."
"Đúng vậy, vừa vẽ mặt trắng vừa vẽ mặt đỏ mà ra sân khấu."
"À, lời này là có ý gì?"
"Một hình thức ca kịch không phổ biến, bôi màu lên trên mặt, mặt đỏ để chỉ
người được quý mến, mặt trắng để chỉ kẻ bị ghét bỏ."
"Tóm lại, lần này tất cả cũng đi theo quy trình, nhất định phải kéo theo Leon,
chỉ có ông nội của cậu ta thật sự nắm giữ chứng cứ phạm tội của đám Chủ giáo
kia, ta không cho rằng Đại chủ giáo sẽ khờ dại mà giao hết tất cả ra.
Nếu nói như vậy, chúng ta thúc đẩy từ bên trong, nể tình người ta, làm người
tốt, thì sẽ đơn giản và nhẹ nhõm hơn nhiều."
"Ừm." Alfred lên tiếng, "Để Đại chủ giáo ra mặt, dìu dắt toàn bộ cơn giận và áp
lực của Ban quản lý đại khu đến trên người Trưởng khu và Bộ trưởng."
"Đúng, chính là như vậy."
"Nhưng mà, ta cần nhắc nhở ngươi một chút."
"Ừm?"
"Đừng nghĩ đến việc giảm tội, bao che, lấp liếm, Đại chủ giáo sẽ không đáp
ứng, thiếu gia cũng sẽ không đáp ứng, nên có tội, thì nên căn cứ theo Điều Lệ
Trật Tự mà kết tội, lúc trước không có điều kiện này thì xem như thôi, nhưng
bây giờ, rốt cục có cơ hội để kết tội bọn hắn."
"Như vậy thì sẽ có vấn đề, nếu như đều theo lẽ công bằng mà chấp pháp, bán ân
tình cho người khác kiểu gì, rồi làm sao để diễn người tốt?"
"Cái này rất đơn giản." Alfred sửa sang lại ống tay áo của mình, "Bắt nhiều
người vô tội một chút rồi sau đó lại thả đi."
Wilker sửng sốt một hồi lâu, cuối cùng miệng nói ra một từ trong đáy lòng:
"Bội phục."