Số 13 Phố Mink

Chương 2037

"Meo." (cậu ta thế mà dùng tương Wien để làm ví von.)

"Gâu." (cậu ta ghét tương Wien nhất.)

"Meo." (nhưng cậu ta có vẻ am hiểu cách dùng lọ tương để tạo ra ngạn ngữ hơn

so với người Wien, ta dám đánh cược, cái này là do cậu ta vừa chế ra.)

"Gâu." (Ở chỗ của Alfred còn rất nhiều, bọn họ có một bộ ngôn ngữ độc lập

chuyên môn nhưng lại rất cứng cáp.)

"Meo." (Được rồi, nhưng mà cái thằng nhóc tóc vàng này chắc là thành phần

antifan của Karen.)

"Gâu." (đúng vậy.)

...

"Đúng, chính là có ý như vậy, Robo. Moresesson ta, nguyện ý tán thành người

bạn này như ngài, đồng thời lúc trời tối muốn mang một thùng rượu nho đến gõ

cửa phòng để cùng uống với ngài!"

"Đây là vinh hạnh của ta."

Robo vừa cười vừa bước về phía trước một bước, giang hai cánh tay, Karen

cũng không có từ chối, chủ động bước lên trước nửa bước, cùng hắn ôm một cái

ôm tương đối thô kệch giữa võ sĩ.

"Đương nhiên, nếu như có thể mà nói, ta hi vọng về sau chúng ta có cơ hội đánh

một trận sau khi uống rượu xong, chỉ đơn giản là đánh nhau mà thôi."

"Hừ." Tiểu thư Dinah phát ra một tiếng hừ lạnh.

Robo chú ý tới cô, nhưng hắn cũng không biết thân phận của tiểu thư Dinah,

cho nên nghĩ rằng cô gái này là tùy tùng của Karen.

Loại cảm giác bị xem nhẹ này để tiểu thư Dinah thấy cực kỳ khó chịu, cô rất

muốn lớn tiếng nói cho người trẻ tuổi này mình là ai, sau đó... Cô nhướng mày,

cô phát hiện mình không có thân phận “chính phủ”, mà nếu như ở chỗ này nói

ra mình là con gái nuôi của ai... Cô sẽ cảm thấy rất xấu hổ.

Bất cứ một người có tôn nghiêm nào đều sẽ không hất mặt lớn tiếng nói ra ta là

một tên phế vật dựa vào quan hệ đi cửa sau để có đãi ngộ.

Robo nói với Essinla: "Chúng ta đi thôi thầy."

"Được rồi, Bộ trưởng Karen, vậy chúng ta không quấy rầy ngài nữa."

"Chờ mong lần gặp mặt tiếp theo." Karen đáp lại nói.

Đi ra khỏi phòng, Robo làm một cái động tác uống rượu với Karen, Karen gật

đầu đáp lại.

Người phục vụ xà yêu kia đóng cửa lại.

Ashley cười nói: "Thì ra bây giờ Bộ trưởng của chúng ta nổi tiếng đến như

vậy."

Đi ra ngoài, người của Thần Giáo khác chủ động đến chào hỏi, mà lại thẳng

thắn nói ra hai chữ "Sùng bái", đây quả thật là một chuyện rất có mặt mũi.

Ashley hưng phấn giống như idol mà mình thần tượng, cuối cùng cũng trở nên

“hot”.

Sự thật cũng đúng là như thế, nếu như nói rằng vụ án của Vicole để người trẻ

tuổi tên Karen tương đối nổi tiếng ở trong Thần Giáo, như vậy thì vụ án "Sáu

Chủ giáo", xem như triệt để khiến sự nổi tiếng của Karen lan ra bên ngoài Trật

Tự Thần Giáo.

Những phóng viên "Khát máu" kia, tuyệt đối không phải dạng vừa, sức ảnh

hưởng của báo chí giáo hội ở thời đại này thật sự vô cùng kinh khủng.

Ngài Auggie mở miệng nói: "Bộ áo giáp trên người tên Robo kia rất không bình

thường, chắc là Áo Giáp Anh Linh."

Cự Phủ Thần Giáo sở dĩ là một giáo hội cỡ trung, một nguyên nhân rất lớn là

bởi vì tín đồ và phạm vi bao trùm của nó khá hẹp, Thần Cự Phủ mặc dù là Thần

linh mà Cự Phủ Thần Giáo thờ phụng, nhưng vị Thần này tuyên bố mình tiếp

nhận truyền thừa của Thần Sức Mạnh, cũng bởi vậy, cái Thần Giáo này từ lúc

mới bắt đầu sáng lập, nó đã khác biệt.

Có chút tương tự với Thần Giáo sau khi bị hủy diệt, xây dựng ra một giáo hội

mới từ trên đống tro tàn.

Ghi chép của ông Hoven về Cự Phủ Thần Giáo ở trong bút ký đưa cho Karen đã

miêu tả: Nó là một cái Thần Giáo xây dựng ở trên nền móng của một quân

đoàn.

Bởi vì tiền thân của nó, chính là một đám lính đánh thuê, nhưng bọn lính đánh

thuê này có tín ngưỡng có tổ chức và còn cực kỳ hùng mạnh, điều quan trọng

nhất chính là sự đoàn kết của nó còn mạnh hơn so với Địa Huyệt Thần Giáo.

So sánh một cách không thích hợp, thì như việc Trật Tự có 12 Kỵ Sĩ Đoàn,

ngày nào đó khi Trật Tự Thần Giáo bị hủy diệt rồi một Kỵ Sĩ Đoàn trong đó

thành lập một giáo hội mới ở một nơi khác.

Cho nên, thế lực của Cự Phủ Thần Giáo không lớn, nhưng sức mạnh... Không

thể coi thường.

Về phần Áo Giáp Anh Linh, thì là áo giáp của một vị dũng sĩ nào đó trong lịch

sử của Thần Giáo truyền thừa lại, nó cực kỳ quý giá và hiếm có.

Karen tin tưởng ánh mắt của ngài Auggie, đồng thời thì từ trên thái độ của Robo

đối với thầy của mình là Essinla cũng có thể nhìn ra được, hai người bọn họ,

đến cùng ai mới thật sự là người chủ đạo.

Lúc này, cửa lại bị gõ vang một lần nữa.

Tiểu thư Dinah lại quên đi mình không phải chủ nhân của căn phòng này thêm

một lần nữa, hô lên: "Vào đi."

Vẫn là người phục vụ xà yêu kia mở cửa ra, đứng phía sau là một bà lão và một

cái cô gái trẻ tuổi.

Bà lão mặc một bộ thần báo màu xám, phía trên treo đầy lục lạc, cô gái trẻ tuổi

kia thì ăn mặc rất mát mẻ, nói cho đúng thì giống như là mặc bikini che lại một

vài bộ phận quan trọng, cộng thêm mấy cái mảnh vải ngắn tô điểm một chút.

Nhưng mà cô ta rất gầy, hàm dưới cực kỳ nhọn, phần lớn diện tích da lộ ở bên

ngoài, có rất nhiều họa tiết vật tổ được xăm lên.

Trên hai tay Ashley cũng có rất nhiều họa tiết tương tự, cho nên, cô gái này là

Triệu hồi sư.

Bà lão cúi đầu hành lễ với Karen: "Ca ngợi Thần Thông Linh, Bộ trưởng Karen,

quấy rầy ngài, ta là Người Tuần Du của Thông Linh Thần Giáo, Người Triệu

Hồi Aimei mà ta theo hầu vẫn luôn vô cùng sùng bái ngài, muốn tới chào hỏi

ngài một chút."

"Ca ngợi trật tự, chào ngài." Karen lập tức nhìn về phía Aimei, "Chào cô."

Aimei giống như là đang cố lấy dũng khí, đi đến trước mặt Karen, hai tay

khoanh lại, muốn nói điều gì, lại nói không ra miệng, cuối cùng, chỉ có thể dùng

tốc độ nhanh vô cùng mà nói:

"Thật vui mừng khi có thể nhìn thấy ngài ở chỗ này, Bộ trưởng Karen, ta vẫn

luôn chú ý tin tức của ngài, từ lần đầu tiên thấy ngài ngồi xe tang để đến cuộc

tuyển chọn bước vào thí luyện trong Cánh Cổng Luân Hồi, chỉ cần là bài báo có

liên quan đến ngài ở trên Tuần Báo Trật Tự, ta đều sẽ cắt ảnh của ngài xuống.

Tóm lại, ta cực kỳ thích ngài, xin ngài tha thứ cho sự mạo muội của ta!"

...

"Meo." (Đây tuyệt đối là fan sắc đẹp.)

"Gâu." (Cô nói đúng.)

"Meo." (Đây chính là nguyên nhân ta muốn đi theo cậu ta, cậu ta thật sự rất

được những cô gái chào đón, chính cậu ta cũng rõ ràng biết mình rất nhận được

sự hoan nghênh của bọn họ.)

"Gâu." (Còn vị tiểu thư Dinah này thì sao?)

"Meo." (Cái này còn dữ dội hơn, vốn dĩ lúc gặp hận cậu ta, sau khi bị cậu ta

đánh một trận, thái độ rõ ràng trở nên tốt hơn.)

"Uông?" (Khó có thể hiểu được.)

"Miêu." (Ngươi không cần cố hiểu, bởi vì hai người là hai thái cực khác nhau)
Bình Luận (0)
Comment