Quả nhiên, không bao lâu, tiếng đập cửa đã truyền đến.
Tiểu thư Dinah cũng rõ ràng sẽ có chuyện gì xảy ra, sửa sang lại trang phục của
mình một chút, mở miệng nói: "Vào đi."
Cửa bị mở ra, thế mà còn là do hầu gái xà yêu kia mở, vẻ mặt của cô ta tự nhiên
nói: "Các vị, thủ lĩnh Raio muốn gặp các vị."
"Mời hắn vào đi." Tiểu thư Dinah nói.
"Vâng, tiểu thư."
Hầu gái xà yêu lui ra ngoài, chỉ chốc lát, Raio đi đến.
Khác với những người bước vào thì chú ý đến Karen khi nãy, hắn vừa bước vào
thì sự chú ý đã đặt ở trên người của tiểu thư Dinah, thậm chí không chút do dự
mà quỳ một chân xuống với tiểu thư Dinah:
"Tiểu thư tôn quý, xin ngài lượng thứ ta không thể đến đây trước để vấn an, lúc
biết được tin tức này bản thân ta đang ở doanh trại ngoại vực, vừa mới chạy về
chủ thành."
"Xin ngài đứng dậy, ngài thật sự đã quá khách khí."
Tiểu thư Dinah bước đến trước, thoáng đỡ Raio, Raio cũng thuận thế đứng lên,
sau đó hắn nhìn về phía Karen, nhưng không chủ động nói chuyện.
"Vị này là Bộ trưởng Đòn Roi Kỷ Luật của Trật Tự Thần Giáo chúng ta." Dinah
giới thiệu nói.
"Ca ngợi Thần Địa Huyệt, ta đã sớm nghe nói đến những chuyện liên quan tới
Bộ trưởng Karen, hôm nay có thể gặp mặt ở đây, thật sự là vô cùng may mắn."
"Ca ngợi Trật Tự, ta cũng giống như vậy."
Theo lý thuyết, Dinah không có chức vị trong Trật Tự Thần Giáo, trong trường
hợp chính thức thì cô xếp ở phía sau cùng, thậm chí ngay cả Ashley đều đứng ở
trước cô.
Nhưng Raio hành lễ với Dinah, cho thấy sự "Tôn trọng" quá mức, làm vậy hiển
nhiên là làm cho cha nuôi của tiểu thư Dinah, cũng chính là Đại tế tự xem.
Liên tưởng đến năm đó, Raio "Giao" con gái của mình cho người đi theo
Norton là Verden, phải biết lúc ấy Norton còn không phải là Đại tế tự, Verden
cũng không phải Người Cầm Roi, đủ để chứng minh hắn đã sớm đứng vào trên
đường dây của Norton.
Hắn bây giờ chuẩn bị cạnh tranh vị trí thủ lĩnh mạch Long tộc của Địa Huyệt
Thần Giáo Long, tự nhiên càng cần sự ủng hộ từ Đại tế tự của chủ giáo.
Sau khi "Gặp mặt" chính thức với Karen, vị thủ lĩnh này vậy mà hoàn toàn
không để mắt đến con gái ruột Auggie của mình, tiếp tục nói với tiểu thư Dinah:
"Thật ra, việc về con Cốt Long này chính là ta thông báo cho Thần Giáo, ta biết
ngài thiếu một người bạn để chơi cùng, cho nên ta cảm thấy con Cốt Long này
xứng với thân phận bạn chơi cùng ngài."
Kevin nằm mọp ở trong góc lè đầu lưỡi ra, cái tên Raio này liếm*, ngay cả chó
đều liếm không bằng.
* Từ lóng mang nghĩa nịnh hót.
Karen chỉ cảm thấy có chút buồn cười, vị thủ lĩnh Lôi Long này, đưa con gái
mình đi còn chưa đủ, còn muốn tiếp tục đưa rồng cho đời sau.
Sự kiên trì và hy sinh như Thẩm phán quan Pavaro thì Karen có thể hiểu được,
đó là cao thượng và vĩ đại; nhưng vị trước mặt này hiển nhiên không phải là vì
phục hưng bộ tộc gì cả, hắn chỉ đơn giản là khát vọng quyền lực.
Có mình ví dụ giống như ông Hoven và ông nội mình, Karen thật sự không vừa
mắt loại người này.
Anh và Neo mặc dù cũng đang luồn cúi mà bò lên, nhưng tuyệt sẽ không hy
sinh người thân của mình để trả giá.
"A, phải không, cảm ơn ngài, chú Raio, ta nhất định sẽ nói lại với cha ta về sự
quan tâm của ngài."
Trên mặt của tiểu thư Dinah lúc này cũng không nhìn thấy một chút vẻ kiêu
căng nào, vừa lúc tương phản, bây giờ biểu hiện của cô ta rất lễ phép, thậm chí
biết mục đích của đối phương, lại đưa ra lời hứa với đối phương.
Thì ra cô ta không phải hoàn toàn không não, cô ta cũng không phải là không
hiểu được xã giao, có lẽ từ trong đáy lòng, cô ta cũng giống với Verden, không
xem Auggie là người.
Cho nên, mãi mãi cũng không nên xem nhẹ sự lạnh nhạt và tổn thương đến từ
bên lời nói của bạn bè bên cạnh mình, xem nó như là thẳng thắng không che
giấu nên vô tội, có lẽ vốn có khả năng đối phương căn bản là không có đặt mình
ở trong lòng.
"Tiểu thư Dinah, ta có một ít chuyện muốn báo riêng với ngài, không biết ngài
có thể tạm thời đi qua phòng bên... A không, là đến một căn phòng khác."
"Đương nhiên không có vấn đề, chú Raio."
Auggie nghe vậy, bước tới trước hai bước, mở miệng nói: "Ta phụ trách bảo hộ
sự an toàn cho tiểu thư Dinah, ta nhất định phải đi theo cùng."
Raio thì nhìn về phía Auggie, nói: "Auggie, ngươi cứ ở lại đây đi."
Hắn là biết con gái của mình.
"Không được, ta nhất định phải đi cùng."
Trong lòng Karen lập tức cảnh giác, cô nhất định phải đi theo cùng?
"Chị Auggie cứ ở lại đây trước đi, ta và chú Raio nói chuyện một lúc sẽ quay
trở lại."
"Vậy Karen thì sao?" Auggie hỏi.
Hả? Đâu có gì liên quan đến ta?
"Ừm?" Tiểu thư Dinah trừng mắt nhìn, "Bộ trưởng Karen đương nhiên cũng sẽ
ở lại nơi này, ha ha."
"Được rồi, mời tiểu thư mau chóng trở về."
"Ta biết rồi, chị Auggie yên tâm, chẳng phải chú Raio ở bên cạnh ta sao."
"Ừm, được rồi."
Ngài Auggie đáp ứng, sau đó ánh mắt tập trung vào Karen.
Sao vậy, ngươi nhìn ta làm cái gì?
"Tiểu thư Dinah, mời tới bên này."
"Được rồi, chú Raio."
Khi tiểu thư Dinah và Raio đi ra khỏi căn phòng này, Karen đưa tay cầm lấy ly
nước đá vừa được Ashley bỏ thêm đá vào, cảm giác lạnh buốt trong tay để anh
bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện.
Cái bộ xương kia nói muốn ám sát một người, vậy có thể là Raio hay không?
Lúc trước vì sao mà mình không nghĩ tới khả năng này, là bởi vì mình nghĩ rằng
thân phận của hắn là một con Lôi Long trưởng thành cho nên nghĩ đương nhiên
rằng hắn không thể bị ám sát sao?
Thế nhưng mà nếu như sự việc vốn là sẽ phát sinh theo hướng khó có thể tưởng
tượng nhất này thì sao?
Trên trán Karen trong nháy mắt đổ mồ hôi, vô thức cất bước về phía trước
muốn đuổi theo ra ngoài, nhưng ngài Auggie lại lóe người lên, cản ở trước mặt
Karen, mở miệng nói: "Ngươi không thể đi ra ngoài."
"Vì sao?"
"Ngươi tự biết."
Bỗng nhiên, Karen ngẩng đầu, nhìn chằm chằm ngài Auggie cao hơn mình
nhiều, hỏi:
"Nó có phải cũng nói với ngươi câu nói tương tự hay không?"
"Cái gì?"
Karen đưa tay chọc chọc lồng ngực của mình, hỏi:
"Trong mắt ngươi, ta là cái gì?"
"Trong lòng của ngươi biết rõ!"
Karen cười, hỏi: "Ta hỏi ngươi, trong mắt ngươi, ta có phải là nội gian hay
không?"
Trong mắt Auggie lộ ra vẻ nghi ngờ, hỏi ngược lại:
"Chẳng lẽ không phải?