Số 13 Phố Mink

Chương 2046

"Đúng vậy, Raio. Nhưng nói như thế nào đây, có chút khác biệt với ý nghĩ của

ngài, nếu như ngài tiếp tục dựa theo tư duy của mình mà suy nghĩ, ngài sẽ cảm

thấy Raio đầu nhập vào Trật Tự Thần Giáo, mà mục đích chúng ta ám sát Raio

là vì để Địa Huyệt Thần Giáo càng độc lập hơn…

Thế nhưng mà sự thật cũng không phải là như thế.

Điều Raio muốn, là sau khi trở thành người lãnh tụ của mạch Long tộc trong

Địa Huyệt Thần Giáo, sau đó thống lĩnh Long tộc ly khai Địa Huyệt Thần Giáo,

xây dựng một khu sinh sống mới của Long tộc.

Mà điều chúng ta muốn, là tiếp tục duy trì trạng thái hoàn chỉnh hiện nay của

Địa Huyệt Thần Giáo, vì thế, ta cho rằng tiếp tục làm giáo hội tay sai của Trật

Tự Thần Giáo mới là lựa chọn thích hợp nhất.

Nhưng Raio cũng không phải là nghĩ như vậy, nói cho đúng thì hắn càng hi

vọng trông thấy Địa Huyệt Thần Giáo và Trật Tự Thần Giáo phân liệt, ngược lại

là hắn bởi vì trung thành với Trật Tự nhất, bởi vì chỉ khi hai Thần Giáo này

phân liệt, hắn mới có cơ hội mang theo Long tộc thoát khỏi đây.

Hắn là một kẻ có dã tâm, xem xét trên góc độ sự tồn tại của hắn sẽ gây bất lợi

cho chính sách ràng buộc của Trật Tự đối với Địa Huyệt.

Hôm nay ta giết hắn, thật ra là có lợi cho Trật Tự."

"Ngươi cảm thấy bây giờ ta sẽ tin tưởng lời của ngươi sao?"

"Ngài không cần phải tin tưởng." Bộ xương giơ ngón tay lên, gảy một cái lên

phía trên, lúc này phía trên xuất hiện gợn sóng, "Ngài và nhà Guman rất thân

thiết, ta suy đoán ngài chắc chắn cũng hiểu rất rõ về trận pháp, bởi vì ngài là

một thiên tài. Cho nên bây giờ chắc ngài cũng thấy được, đây rốt cuộc là trận

pháp phòng ngự cấp bậc gì."

"Không phải cùng một bậc với trước đó."

"Đúng vậy, rất xin lỗi, lúc trước không thể biểu hiện ra kiên cố như vậy cho

ngài biết, nếu không ngài sẽ không lựa chọn tạm thời yên lặng mà ứng phó, trên

thực tế, sau khi trải qua sự cải tạo cố gắng của chúng ta, cường độ của trận pháp

phòng ngự nơi này... Cũng không thua gì với tòa nhà tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật

của ngài.

Chúng ta đã chuẩn bị cho sự kiện này rất lâu, chuẩn bị cực kỳ đầy đủ. Ta cũng

không cảm thấy bây giờ ngài có thể đánh bại ta, nhưng cho dù ngài có thể đánh

bại ta, cũng không cách nào thoát khỏi sự giam cầm ở nơi này, ngài sẽ không có

cách nào ngăn cản ta."

Karen vọt người đến trước, chém một nhát kiếm về phía bộ xương kia.

Bộ xương đưa tay ra, trước người xuất hiện một vòng xoáy màu đen, sau đó rút

một cây đao ra từ bên trong, vừa đúng lúc đỡ lấy một nhát chém này.

Ngay sau đó, nó phóng người về phía trước, bốn phía xung quanh bắt đầu điên

cuồng nén lại.

Karen lui lại nửa bước đồng thời đâm thanh kiếm Diamance xuống đất, sau một

khắc, từng sợi Xiềng Xích Trật Tự bắn ra, đẩy lại về phía không gian đang nén

xuống.

Bộ xương mở miệng nói: "Triệu hồi: Thụy Mộng Sư vong linh."

Một người phụ nữ tóc dài, thân hình gầy gò đến nỗi không giống hình người,

ngâm khúc hát ru về phía Karen, sức mạnh thôi miên tinh thần mạnh mẽ bắt đầu

tràn đến tựa như thủy triều.

Ánh mắt Karen kiên nghị, bên trong đôi mắt có hào quang màu đen chuyển

động, trực tiếp ngăn cách những tinh thần lực đang muốn xâm nhập vào mình,

đồng thời rút đại kiếm ra, cơ thể lách ra, vòng qua Thụy Mộng Sư vong linh mà

chém thêm một kiếm về phía bộ xương kia.

"Keng!"

Bộ xương dùng đao tiếp tục chặn lại đòn tấn công từ đại kiếm.

"Ngài không có cố ý giả bộ như mình đang bị ảnh hưởng do tinh thần lực xâm

nhập để mê hoặc ta, ta có thể xem như đây là một sự tôn trọng mà ngài dành

cho ta không nhỉ?"

"Ngươi nói rất nhiều."

"Ha ha ha, thật có lỗi, gặp thần tượng tương lai của mình, chắc chắn sẽ không

nhịn được mà nói nhiều một chút, ta thật sự không cách nào để khống chế chính

mình."

Sau khi dùng lực va chạm thì đao kiếm tách nhau ra, bộ xương bắt đầu chủ

động tấn công, mỗi một đao chém xuống, đều mang theo sức mạnh cực kỳ đáng

sợ, nếu như không phải hai người bây giờ đang ở trong trận pháp phòng ngự,

sàn nhà của hành lang lầu hai cũng đã bị phá sạch.

Karen bắt đầu phòng ngự, mặc dù nhìn hơi có cố sức, nhưng mỗi lần đều có thể

hóa giải đòn tấn công của đối phương.

"Đây mới là phương thức chiến đấu mà ngài thích, trước hết lợi dụng phòng

ngự để tiêu hao đồng thời tiến hành quan sát, sau đó đợi đến lúc sức lực của đối

phương hạ xuống thì ra tay để giành chiến thắng, bởi vì năng lượng linh tính dự

trữ của ngài vô cùng dồi dào.

Thật ra ta cũng tích trữ rất dồi dào, ta cũng có lòng tự tin tuyệt đối... Nhưng ta,

cũng không muốn so cái này với ngài, ha ha, ta sợ phát sinh chuyện gì ngoài ý

muốn."

Sau khi tấn công liên tiếp một hồi, bộ xương bắt đầu chủ động thu về.

Sau đó, hai bên quyết đấu chìm vào một trạng thái yên tĩnh lúng túng, khi hai

bên đầu giao quyền chủ động tấn công cho đối phương còn bản thân mình

phòng thủ…Cũng không ai tấn công.

"Karen bộ trưởng, ngài không có dùng toàn lực."

"Ngươi cũng không có."

"Nhưng tính chất không giống, ta không muốn giết ngài, hoặc là nói, là ta

không muốn thử giết ngài, mà ngài, là không muốn để lộ sao, hay vẫn là… Lười

để lộ?

Được rồi, vì để cho ngài không đến mức cảm thấy quá buồn chán, ta có thể

cung cấp cho ngài một chủ đề mới, cái đề tài này ta nghĩ ngài chắc hẳn sẽ cảm

thấy hứng thú.

Người thừa kế của Thần Vẫn Lạc, cái tên thích dùng cát để tạo ra tác phẩm

nghệ thuật, sau lưng của hắn, nhưng thật ra là có quan hệ với Hoang Mạc Thần

Giáo.

A không, nói cho đúng thì bây giờ là tín đồ của Sa Mạc đang muốn phân liệt.

Hoang Mạc Thần Giáo đã sắp phân liệt, không bao lâu, có lẽ sẽ biến thành tân

Sa Mạc Thần Giáo và Hoang Mạc Thần Giáo có từ lâu.

Mà Trật Tự Thần Giáo, thật ra vẫn luôn ở sau lưng ủng hộ Sa Mạc Thần Giáo,

trật Tự hi vọng thông qua sự phân liệt của Hoang Mạc để đạt được mục đích

suy yếu Hoang Mạc nghiêm trọng, sau đó... Tiến hành chiếm đoạt Hoang Mạc,

ta nghĩ, Trật Tự cũng đã chuẩn bị xong dụng cụ ăn, chỉ còn chờ khai tiệc."

"Tại sao ngươi biết nhiều đến như vậy?"
Bình Luận (0)
Comment