Nhưng vấn đề chính là những quan chỉ huy đã chết kia, mô thức chiến tranh do
bọn họ chỉ huy phức tạp hơn so với lúc này, khí tài chiến tranh mà bọn họ đã
thấy cũng tân tiến và đa dạng hơn bây giờ, thậm chí kẻ địch mà bọn họ đối mặt
lúc trước cũng mạnh hơn bây giờ rất nhiều.
Mặt khác, Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất không chỉ có mỗi nhân viên phục vụ
chiến tranh, nếu như cha mẹ của Ashley về sau có thể trở thành người có quyền
hành trong trung tâm nghiên cứu chăn nuôi yêu thú, sau khi chết thì bọn họ
cũng có tư cách để vào Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất.
Rất nhiều vấn đề nan giải về kỹ thuật hiện tại, nếu như thật sự không thể tìm ra
câu trả lời hoặc nghiên cứu ngược dòng, Trật Tự Thần Giáo cũng sẽ căn cứ theo
tình huống mà thức tỉnh chuyên gia trên phương diện kỹ thuật nào đó trong Kỵ
Sĩ Đoàn, thậm chí là cả một đội để tiến hành chỉ đạo.
Mà nguyên nhân quan trọng nhất tạo thành xu hướng thụt lùi của rất nhiều Thần
Giáo đó là… Chư Thần không có ở đây."
Nghe đến đó, Karen hiểu được, nói: "Thần nắm giữ kỹ thuật cao cấp nhất."
"Đúng vậy, rất nhiều kỹ thuật tồn tại, tất cả mọi cái mà cậu có thể tưởng tượng
đến, rất nhiều đều có nguồn gốc từ Thần, thậm chí chính là tạo ra vì Thần, sau
khi Thần không xuất hiện, kỹ thuật thụt lùi cũng là điều đương nhiên.
Nhưng mà, ngược lại, Thần linh cũng sẽ cần giáo hội của mình, đó cũng là bởi
vì rất nhiều chuyện bọn họ suy nghĩ và cần làm, nhất định phải dựa vào một cái
giáo hội khổng lồ mới có thể thực hiện.
Cánh Cổng Luân Hồi, cũng không phải một mình Thần Luân Hồi cầm búa mà
gõ từng viên gạch xây thành."
"Gâu gâu gâu!" Kevin bắt đầu tiến hành bổ sung.
"Con chó ngu nói đúng, Trật Tự Thần Giáo hiện tại sở dĩ là Thần Giáo đứng đầu
giới giáo hội, có một nguyên nhân không thể coi nhẹ, đó chính là trong trạng
thái bây giờ xem ai nát hơn ai, Trật Tự Thần Giáo còn có nguồn "Dự trữ nhân
tài đang ngủ say".”
"Ta đã hiểu." Karen nhẹ gật đầu, "Không trách trước kia khi đọc Ánh Sáng Trật
Tự, nội dung dính đến phần chiến tranh giáo hội, sẽ có một loại cảm giác không
tương xứng với hiện tại, ta vốn nghĩ đây là vận dụng biện pháp phóng đại, trên
thực tế, là do bây giờ chúng ta đã thụt lùi."
"Đúng vậy, không sai."
"Cả hai đem bộ xương khô này đi cải tạo đi, cô ta đã để nó tự sát, cho nên cũng
khá hoàn hảo."
"A, thật sao?"
"Ừm, không cần giao lên trên, nhưng phải chú ý về mặt hình tượng một chút."
"Ồ, cái này đơn giản, khoác cho nó một lớp da là được."
"A, đúng, vật liệu và nhân công cần thiết để cải tạo, có thể yêu cầu Neo đi giúp
cô chuẩn bị, bây giờ là thời điểm kiếm chác lợi ích từ Địa Huyệt Thần Giáo, để
Kevin đi nói với Neo."
"Đó là chắc chắn rồi, kẻ ham vui đó rất tôn trọng con chó ngu của chúng ta
đấy."
"Gâu!"
Kevin kiêu ngạo mà ngẩng đầu chó lên.
Lúc này, Ashley đi vào phòng, cầm con quạ đen kia trong tay.
"Bộ trưởng, ta đã thu hồi nó lại."
Karen nhận lấy, mở ra xem, khẽ nhíu mày.
"Thế nào rồi, meo?"
"Con Cốt Long kia, bỏ chạy."
"Ồ, vậy thì thật sự là thiệt thòi lớn rồi, có thể bắt nó về sao?"
"Muri đang đuổi theo."
Karen nhìn về phía Ashley, dặn dò nói: "Cô đi thông báo cho nhóm người
Alfred, ta sẽ tự mình đuổi theo con Cốt Long, để bọn họ tiếp tục làm việc của
mình."
"Thế nhưng mà bộ trưởng, một mình ngài đi thôi sao? Ý của ta là, trên người
ngài hình như còn đang bị thương mà, Blanche lập tức quay lại giúp ngài trị
liệu..."
"Không có gì đáng ngại, ta chỉ cảm thấy mệt một chút mà thôi."
...
Pall kích động nói: "Nhớ kỹ, để yêu tinh radio đừng có sắp xếp hơn những
người khác đến. Cốt Long chạy trốn có lẽ cũng là một chuyện tốt, sau khi mang
về tổ chuyên án thì khi Karen muốn chiếm nó làm của riêng sẽ cực kỳ phiền
phức, dù gì thì mục tiêu của tiểu thư Dinah cũng là nó, mà lần này cô ta còn bị
thương, nói không chừng thì con Cốt Long sẽ bị coi như quà an ủi cho cô ta.
Karen tự mình đi bắt, nếu có thể bắt được ở ngoài thì cũng có thể không cần báo
lên giống như bộ xương này vậy...
Pall ngừng lại, bởi vì cô ý thức được mình không để ý đến một chuyện.
"Ôi, còn không thể lén lút bắt trở về, nhất định phải đi qua quá trình của Trật Tự
Thần Giáo... Nếu không thì cho dù bắt được nó về thì nhà chúng ta cũng nuôi
không nổi một con rồng!"
Đúng vậy, không thông qua Trật Tự Thần Giáo nhận định quan hệ cộng tác, cho
dù mang con Cốt Long này về, cũng không nuôi nổi, đến lúc đó nếu thật sự nuôi
thành một thứ vớ va vớ vẩn, đó cũng là một sự lãng phí, không có chút ý nghĩa
nào.
Karen nói: "Biện pháp không phải là không có, trước tiên có thể làm một vài
chuyện, ví như cưỡng ép để con Cốt Long đó khóa chặt liên hệ với ta, mặt khác
tiểu thư Dinah bây giờ còn đang hôn mê, lần đại hội lựa chọn này, ta lại là
người có thân phận cao nhất ở mặt ngoài, phía trên để ý đến thể diện nên chắc
hẳn là cũng ban con Cốt Long này cho ta."
Pall lập tức siết chặt vuốt mèo: "Đúng, meo, trước tiên thì ướp gia vị cho đậu
nành để lên men thành tương!"
Karen đi ra khỏi phòng, dùng thang máy hình rắn đi xuống lầu, khi đi ngang
qua sảnh khách sạn, anh nhìn thấy Auggie đang ngồi ở trong sảnh.
Auggie dựa lưng vào ghế dài, ánh mắt nhìn ngang vào đài phun nước trước mặt,
vẻ mặt có chút cô đơn.
Lần này, ngài Auggie cũng trực tiếp nhìn thấy Karen, cô có chút ngoài ý muốn
đứng người lên, không có hỏi mà tự đáp lời: "Ta vốn định về phòng khách sạn
nghỉ ngơi, ta ở đây không phải để chờ ngươi."
"Ngươi tìm mẹ mình rồi sao?"
"Đã tìm."
"Nói chuyện chưa?"
"Đã nói chuyện."
"Còn có gì tiếc nuối sao?"
"Vốn là không có hi vọng gì, đừng nói đến nuối tiếc."
Kết thúc phần thăm hỏi cực kỳ không có thành ý và ân cần, Karen vẫy tay với
Auggie: "Ta vừa lúc muốn ra ngoài." Auggie lập lại: "Ta không phải ở đây để
chờ ngươi."