Người phụ nữ này không biết là Rasma bây giờ đang ở trong một giáo đường
nhỏ trên phố Mink, thành phố La Giai, Ruilan, trước đây cũng đã từng nghi ngờ
giống như vậy.
Rasma sau khi bước ra từ trong cửa hàng điểm tâm, nhìn thấy một gia đình ở
trong khu ổ chuột, từ nam nữ, già trẻ lớn bé... Bọn họ vốn đã chết mới đúng,
nhưng hết lần này tới lần khác, bọn họ lại còn sống một cách êm đẹp.
Bánh răng vận mệnh vốn nên chèn qua người của họ, lại có người đẩy bọn họ
ra.
Một tấm hình vốn nên ố vàng, lại không giải thích được tiếp tục giữ vững tươi
mát.
Đáng tiếc là, Rasma vào thời điểm đó có chuyện quan trọng hơn phải bận rộn,
nhưng mà sự kiện này cũng không trì hoãn, bởi vì cho dù lúc trước ông ta điều
tra đến trên người Karen, nhưng Karen là cháu trai của Dis, kết quả, cũng giống
nhau.
Nhưng ở trong khoảng thời gian ở phố Mink “trông nom” Dis, bởi vì lần trước
Karen và Auggie cùng xuất hiện, để Rasma thấy được mặt khác của Karen, cho
nên Rasma bây giờ, so với trong quá khứ, càng nóng lòng muốn rời khỏi gông
cùm xiềng xích ở phố Mink, đoạn ký ức ngắn này thật ra cũng có tác dụng nhất
định.
Ông ta muốn đi nhìn cho kỹ cái người trẻ tuổi họ Inmerais này, tuyệt đối không
thể bỏ mặc để nó tiếp tục giống như là một con cá tự do tự tại rong chơi ở trong
biển rộng của Trật Tự Thần Giáo.
Xảy ra vấn đề, nhất định sẽ xảy ra vấn đề.
Người phụ nữ dùng tay chống cằm của mình, mím môi: "Cho nên, Karen, ngươi
thật sự là Thần Trật Tự sao?" Cô ta nhắm mắt lại, bắt đầu suy nghĩ.
"Thần Địa Huyệt vĩ đại, ở trong kỷ nguyên trước đã dự đoán được việc xảy ra
trong kỷ nguyên tiếp theo, cho nên đã chuẩn bị kỹ càng trước, lấy địa huyệt làm
chỗ ẩn náu, từ bỏ một kỷ nguyên, nghênh đón sự trở về ở kỷ nguyên tiếp theo…
Không, nếu như xem khoảng thời gian Chư Thần không xuất hiện này như một
kỷ nguyên mà nói, như vậy Thần Địa Huyệt là từ bỏ một kỷ nguyên, nhảy qua
một kỷ nguyên, chỉ vì chính thức trở về trong một kỷ nguyên khác.
Thế nhưng mà, Trật Tự Thần Giáo tại sao lại có quan hệ tốt như vậy với Địa
Huyệt Thần Giáo đây?
Bảy Thần lập ra Địa Huyệt Thần Giáo, đều từng đứng ở đằng sau cờ hiệu của
Trật Tự mà cùng chiến đấu.
Tiranus, người thành lập Trật Tự Thần Giáo, càng tự mình ký kết quan hệ hợp
tác với Địa Huyệt.
Thần Trật Tự trong thời kỳ cuối kỷ nguyên trước, thành công xưng bá. Nếu như
kỷ nguyên tiếp theo là thời kỳ Chư Thần không xuất hiện, như vậy có phải Thần
Trật Tự phải chăng cũng sẽ cảm giác được trước?
Thần Địa Huyệt nói cho Thần Trật Tự biết, hay là... Thần Trật Tự chủ động tìm
Thần Địa Huyệt để hỏi?
Giữa hai bên có phải đã từng ký kết hiệp nghị với nhau?
Nếu thật là như vậy, như vậy thì Thần Địa Huyệt của ta rất có thể cũng không
phải là vị Thần thứ nhất trở về.
Nếu như Karen thật sự là vị đó, chẳng phải mang ý nghĩa là Thần Trật Tự đã trở
về rồi?
Với thân phận bá chủ của kỷ nguyên trước, là vị Thần trở về đầu tiên, hoàn toàn
có thể giải thích được.
À…
Người thừa kế của Tiranus, Đại tế tự Norton...." Từ chỗ tai mắt mũi miệng của
người phụ nữ bắt đầu có máu tươi trào ra.
"Ta sai rồi, không thể suy tính đến nơi đó, là sẽ chết, là sẽ chết..."
Người phụ nữ đưa tay lau đi chút máu đọng ở trên mặt, sau đó bôi lên trên
gương trang điểm, nhìn xem những điểm đỏ trên gương, cô ta lộ ra nụ cười.
"Không thể nhìn thẳng vào Thần."
".....
Trong hang động dưới đất, đại pháp sư vong linh Morindi nằm trên một quả tim
to lớn, lúc này mở mắt ra, mỉm cười nói:
"Ta cảm giác được khí tức của Cốt Long, gông xiềng trên người nó đã bị giải
trừ sao, cấm chế mà bộ xương kia để lại trên người nó cũng đã được phá giải rồi
sao.
Vì giấu diếm được nó, ta phải phí không ít tâm tư, thậm chí cũng chuẩn bị xong
sẽ bị nó phát hiện, nhưng để cho ta thật sự ngoài ý muốn đó là nó thế mà vẫn
luôn không phát hiện ra.
Vật liệu mà ngươi cho ta, phong phú đến nỗi không thể phong phú hơn, nhưng
ta vẫn cảm thấy không đủ.
Vừa lúc, ở sâu trong trái tim của ta, vẫn luôn cất giấu một mảnh vảy rồng, nó
đến từ vị Long Thần Phản Nghịch vĩ đại kia, ta cực kỳ rộng lượng mà trực tiếp
đưa cho nó…
Bởi vì ta hi vọng thứ chính mình sáng tạo ra, không phải một phế vật, cũng
không phải một con chó, ta muốn sáng tạo ra, một con rồng thật sự.
Rồng, nên có dáng vẻ của rồng.
Mặt khác, đến cùng lúc nào mới đến giết ta đây, cái người tên Karen kia.
Ta đã rất mệt mỏi, ta muốn nghỉ ngơi, nếu như không phải là vì muốn kéo ngươi
theo, bây giờ ta cũng dự định triệt để nhắm mắt, tránh khỏi người trong giáo đến
làm phiền.
Karen, mau đến đây mà giết ta.
Ta đã chuẩn bị xong một cái quan tài bằng xương ở chỗ này cho ngươi, hi vọng
ngươi có thể thích, xem như để biểu đạt một chút sự áy náy trong lòng của ta,
dù sao, ngươi là tín đồ Trật Tự, mà ta giết ngươi, cũng không đúng, thế nhưng
mà, ai bảo ngươi bị bộ xương khô thưởng thức đây?
Đáng tiếc thời gian không đủ,
Ta không có cách nào để tự tạo ra một cái quan tài cho mình kịp lúc, thật ra, ta
cũng muốn có một cái quan tài để có thể nằm xuống."
…
"Hội nghị kết thúc."
Verden vừa mới kết thúc một hội nghị cấp cao của Đòn Roi Kỷ Luật, ông ta đi
ra khỏi phòng họp bị kết giới phong tỏa hoàn toàn, sau khi ra khỏi phòng, ông ta
khẽ nhíu mày, mở tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một vòng sáng.
Cái vòng sáng này, thoạt nhìn thì giống như là một cái vòng cổ chó. "Biến thành
bản thể rồi?"
"Daan không phải là đã đến đó rồi sao, ở Địa Huyệt Thần Giáo sẽ còn xảy ra
chuyện gì nữa?"
Verden ra lệnh Auggie đi làm bảo vệ cho tiểu thư Dinah, cho nên giải trừ cấm
chế không thể nào biến thành bản thể trên người Auggie.
Nhưng cấm chế trên người Auggie, có thể nói là nhiều vô kể, Verden thường
xuyên tự mình luyện tập, cũng sẽ thỉnh giáo cái đại sự trận pháp trong giáo để
bố trí.
"Ài, không đúng, trên cảm xúc hoàn toàn mất khống chế, không phải là ở đó
xảy ra chuyện, mà là nó xảy ra chuyện, nổi điên rồi sao?"
Đầu ngón tay Verden nhẹ nhàng phủi lên trên vòng sáng: "Yên tĩnh đi."
...
"Cùng nhau chết; hoặc là, thần phục với ta."
Đối mặt với sự uy hiếp của Karen, Auggie giúp Cốt Long đáp lời, nói:
"Nó tuyệt đối sẽ không lựa chọn khuất phục, tình nguyện cùng ngươi cùng nhau
chết, cho nên, ngươi có thể khởi động quyển trục."
Karen: "..."
Phương thức uy hiếp, đã không có hiệu quả, Karen thật sự hết cách.
Cần gì chứ?
Tà Thần cũng không có kiêu ngạo như ngươi, người ta bây giờ cũng rất vui vẻ
mà làm chó đấy!
Lúc này, Karen phát hiện mình không chỉ không có có hù đối phương sợ, ngược
lại có chút bị đối phương hù sợ.
Vậy thì mặc kệ nhau?
Ngươi đi đường ngươi, ta đi đường ta?
Không đúng, sao có thể đi được, một khi rời khỏi phạm vi tác động của Cấm
chú, nó chắc chắn sẽ điều khiển Auggie đi giết mình trả thù!
Đây là một con rồng điên!
"Xoẹt!"
Đúng lúc này, cơ thể rồng khổng lồ của Auggie bỗng nhiên phát ra tiếng ma sát
trầm thấp, giống như là có một sợi dây thừng vô hình đang tiến hành trói cô ta
lại.
Vận mệnh của một vài người, đã sớm được định sẵn, dù không phải là người,
mà là Long tộc cao cao tại thượng, nhưng vẫn không cách nào thoát đi số mệnh
bị điều khiển trong lòng bàn tay.
Sóng khí bắt đầu quay cuồng, thân rồng bắt đầu tiêu tán, cuối cùng, ở trước mặt
Karen, hai tay Auggie bị trói ngược phía sau, quỳ sát trước mặt Karen.
Mà khối băng kia đã mất đi đuôi rồng bảo vệ, "Rầm" một tiếng, nặng nề rơi trên
mặt đất.
Cốt Long kiên cường bất khuất vẫn bị nhốt ở trong như cũ, vấn đề là, cô bây giờ
không có cách nào động đậy, cho nên trên lý thuyết thì ngay cả năng lực tự sát
đều không có, chẳng khác gì là tự mình đóng gói mình lại rồi sau đó đưa đến
trước mặt Karen.
Karen: "…" "
Cốt Long: "…"