Số 13 Phố Mink

Chương 2092

Lời thề, thường thường là dùng để nói với người khác, nhưng công hiệu thật sự

của nó lại là để tự ước thúc mình.

Karen rất ít lấy danh nghĩa của mình để thề, anh càng ưa thích tuân theo truyền

thống của giới giáo hội, lấy danh nghĩa của "Thần Trật Tự " để phát lời thề.

Anh không thích loại chủ nghĩa hình thức này nhưng lại tán đồng sự xuất hiện

tất yếu của nó, cũng giống như hiện tại, nếu như không nói gì đó, trong lòng

giống như thật đúng là có một chút băn khoăn.

Đây vẫn chỉ là một con Cốt Long còn nhỏ, nói đúng ra, nó hiện tại đang ở trong

trạng thái trọng thương;

Đợi đến khi vết thương của nó khôi phục và dựa vào tài nguyên của Trật Tự

Thần Giáo dần dần trưởng thành, không đề cập tới tác dụng của những năng lực

khác, chỉ là sự tăng cường trên phương diện phòng thủ cũng đã vô cùng đáng

kinh ngạc.

Mà sự tăng cường trên mặt phòng thủ này, cũng gia tăng sức chiến đấu chỉnh

thể của Karen một khoảng đáng kể.

Mặc dù cho tới nay Karen theo thói quen dùng đại kiếm làm vũ khí, nhưng anh

cũng không phải là một cái chiến sĩ thuần túy, trên phong cách chiến đấu, vẫn

luôn có sự khác nhau với con đường cận chiến của Muri, Philomena bao gồm cả

Neo.

Nguồn sức mạnh linh tính được tích lũy vô cùng phong phú của Karen có thể để

cho anh trong lúc chiến đấu sử dụng các loại thuật pháp vô cùng xa xỉ, mà sự

thấu hiểu và nắm giữ của Karen đối với thuật pháp vốn có ưu thế rất lớn, cho

nên anh càng giống với một Thuật pháp sư hơn;

Đồng thời, Karen còn tu luyện thêm trận pháp, lại có sự gia tăng bởi khối rubic,

nếu lại tốn một chút thời gian để tăng lên một chút kinh nghiệm và độ thuần

thục mà nói, anh sẽ là một cái trận pháp sư ưu tú;

Thậm chí, chờ đến sau này giúp Pall giải quyết vấn đề, có thể trong thời gian

ngắn mượn dùng sức mạnh của Pall, hoặc là để Pall khôi phục trong một

khoảng thời gian ngắn để giúp mình chiến đấu, anh còn có thể được xem như là

một…Triệu hồi sư.

Mặc dù anh không thể giống như Ashley, hai tay đều là hình xăm các vật tổ, có

thể triệu hồi ra một đống lớn hình chiếu yêu thú, nhưng Pall khôi phục thực lực

hoặc là một phần cũng đủ để giết hết đám được Ashley triệu hồi trong thoáng

chút.

Xem như về sau khi Ashley hoàn toàn trưởng thành, nếu không có cơ duyên lớn

bằng trời thì cô cũng rất khó tìm đến yêu thú cấp bậc như Pall.... Ừm, nếu như

cũng tính Pall như là yêu thú.

Những điều kể trên này vẫn chỉ là tính đến năng lực chủ yếu của Karen, anh có

khả năng chuyển hóa của sức mạnh Ánh Sáng, trong không gian linh hồn lại có

hai pháp thân tín ngưỡng của Trật Tự và Ánh Sáng trấn áp, hầu như không có

khả năng sẽ bị sức mạnh tín ngưỡng khác ảnh hưởng quấy nhiễu thậm chí là

mối lo ngại sẽ bị lạc lối, cùng với tính chất "Học tập" đặc thù của hệ thống tín

ngưỡng gia tộc Inmerais tăng cường;

Trên lý luận mà nói, chỉ cần đầy đủ thời gian và công sức, Karen có thể tiếp tục

phát triển theo những hướng khác, ban đầu là tiệm tạp hóa sẽ có khả năng biến

thành siêu thị.

Mà những thứ này, đều xây dựng ở trên điều kiện tiên quyết là bản thân mình có

đầy đủ khả năng chiến đấu để tự vệ, chỉ khi đó, năng lực trên những phương

diện khác mới có thể biểu hiện một cách thoải mái, nếu không thì sẽ giống như

cậu Eisen của mình, rõ ràng là một vị Thuật pháp quan, nhưng năng lực chiến

đấu lại yếu vô cùng.

Đây chính là sự tăng cường rất lớn mà Cốt Long mang lại cho Karen, sau khi

nhược điểm được bổ sung, giới hạn cũng được nâng cao, tiếp đó thì có thể tập

trung truy tìm giới hạn cao nhất.

A,

Chờ đến sau khi mình khỏi bệnh, tìm Neo giao đấu trao đổi một chút đi, thật sự

có cảm giác mong chờ, cho dù mình đứng yên ở đó, đợi cho răng nanh của Neo

cắn không nổi mình, hắn sẽ có biểu cảm như thế nào.

Ký kết khế ước, trải nghiệm cũng kết thúc;

Karen mở miệng nói: "Được rồi, ngươi cũng mệt mỏi, nghỉ ngơi đi."

Bốn phía, kết giới được dựng lên bởi xương sườn Cự Long tiêu tán, áo giáp trên

người Karen cũng bắt đầu thu hồi lại, cô bé lại quay về trên lưng Karen, khi

mười ngón tay của cô bé rút ra khỏi cổ Karen, tỏa ra một loại dịch nhờn chữa

lành đặc biệt, vết thương vậy mà đã khép lại, mặc dù còn có để lại sẹo, nhưng

tìm Blanche điều chỉnh lại một chút, hẳn cũng sẽ dễ dàng loại bỏ vết sẹo.

"Không nhất định là phải chọn vị trí ở trên cổ như lần này, lần tiếp có thể đâm

vào từ phía sau lưng hoặc là bả vai, ngươi biết đấy, có vài thời điểm khẩn cấp,

không có cách nào dung hợp ở trong trạng thái đứng yên như khi nãy, mà vị trí

cổ của loài người chúng ta rất yếu ớt, ta lo lắng ngày nào đó ngươi không cẩn

thận sẽ bóp chết ta hoặc là cắt đứt đầu của ta, ha ha."

Karen cười lạnh, nhưng cô bé ở phía sau lại chỉ từ từ nhắm hai mắt dựa vào trên

lưng mình giống như là đã ngủ thiếp đi, không có đáp lại chút này, cái cười lạnh

này chỉ tự bản thân Karen cười mình.

"Bây giờ ta có thể hiểu ra vì sao mẹ ta và bộ xương kia lại thưởng thức ngươi

đến như vậy." Auggie cắn răng nói.

"Chúng ta không phải đang diễn kịch bản, ngươi không cần nói lời thoại của

nhân vật." Karen ngắm nhìn bốn phía, anh cảm thấy rất có thể đã bỏ sót vài thứ

gì, suy tư một chút, anh nghĩ tới.

Đi đến một nơi, Karen phủ đi lớp tuyết đọng, nhìn thấy Muri nằm ở bên trong,

đoản đao còn cắm ở trong lồng ngực, cơ thể của cậu ta đã bị đông cứng, nhưng

dấu hiệu sự sống xem như bình thường.

Karen kéo Muri ra, sử dụng thuật pháp trị liệu cho Muri. Rất nhanh, Muri tỉnh

lại, mở mắt ra.

"Rút đao ra đi." Karen nói. "Vâng, bộ trưởng."

Lúc trước không để cho Muri rút đao ra, là vì tình huống kia nếu rút đao ra sẽ

làm cho trạng thái tồi tệ hơn, hoàn toàn có thể đợi đến khi về tới chủ thành rồi

tiến hành xử lý miệng vết thương, bây giờ thì không quan trọng, bởi vì Karen đã

cảm thấy rất mệt mỏi.

"Phốc....."

Rút đoản đao ra, máu tươi văng khắp nơi, sắc mặt của Muri vốn đã tái nhợt trở

nên càng trắng bệch hơn.

Karen thì ôm cô bé trên lưng vào trong ngực, ngồi xuống, nói với Muri:

"Thông báo một chút, để cho bọn họ tới đón người đi."

Nói xong, Karen lại cố ý nhìn thoáng qua Auggie đang quỳ ở đằng kia, xem như

một lời cảnh cáo, sau đó, Karen nhắm hai mắt, cúi đầu.

Cô bé nằm trong ngực của anh, đã ngủ thiếp đi.
Bình Luận (0)
Comment