Karen nói câu này chỉ là đáp lại một cách khách khí, không mang theo ý gì
khác, người ta nói muốn chuẩn bị cho mình một cái quan tài, mình đáp lời có
thể chừa lại một cái khác cho đối phương.
Chỉ có điều lúc nói câu này ra, một người hầu nam vốn đang giấu ở trong bóng
tối chờ đợi thời cơ ra tay, mở mắt ra.
Đấng vĩ đại đã đưa ra lời mời cho ngươi, việc tiếp theo mà ngươi phải làm, đó
chính là lấy tư thế thành kính để lắng nghe lời chỉ dẫn của vận mệnh.
Alfred lập tức lại bắt đầu đếm kỹ trong lòng, 3/12;
Nếu như lần này có thể thành công nhận lấy vị này mà nói, đó chính là 4/12;
ừm, từ một phần tư biến thành một phần ba.
Cho tới nay, đến bao giờ 12 cái quan tài của thiếu gia có thể lấp đầy vẫn mãi là
một tâm bệnh trong lòng Alfred, đến mức có một khoảng thời gian, hắn nhìn
thấy người hơi phù hợp tiêu chuẩn, đã bắt đầu mong ước đối phương nhanh chết
rồi nằm vào trong quan tài cho thoải mái.
Chỉ có điều cùng với thực lực của thiếu gia được tăng lên, cánh cửa nằm vào
trong quan tài, tất nhiên cũng theo đó mà tăng lên, phạm vi càng lựa chọn tài
liệu ngày càng bị giảm bớt.
Đáng tiếc là bây giờ Neo còn sót một hơi, nếu như hắn chết, ngược lại là cũng
có thể bổ sung thêm một chỗ trống.
Mặc dù Neo có vẻ đã từng nói với thiếu gia nhà mình, nếu như sau khi hắn chết
mà thiếu gia nhà mình dám can đảm thức tỉnh hắn, chuyện thứ nhất mà hắn làm
sau khi tỉnh lại đó là tự sát.
Nhưng đây đối với Alfred mà nói không tính là uy hiếp gì, cùng lắm thì sau khi
tỉnh dậy thì trực tiếp phong ấn hắn là được, để hắn rơi vào trạng thái ngủ say.
Đợi đến lúc cần đến hắn, lại mở phong ấn của hắn ra.
Alfred cũng không tin tưởng khi Neo thức tỉnh phát hiện thiếu gia nhà mình
đang gặp nguy hiểm hoặc là cần hắn, sẽ còn tùy hứng nhắm mắt lại tiếp tục
hoàn thành lời hứa tự sát của mình, nên hỗ trợ vẫn là sẽ hỗ trợ, điểm này không
cần nghi ngờ.
Giống như lúc trước ở phía trên, sau khi thiếu gia nói ra câu "Bán thôi", những
người khác đi theo phụ họa, chỉ có hắn ngậm miệng không nói lời nào.
Bởi vì hắn biết rõ, thiếu gia là sẽ không bỏ rơi Bộ trưởng điều tra, đó là bạn bè,
một cái “bạn bè” thật sự có thể thỏa mãn tiêu chuẩn ý nghĩa của bạn bè.
Điều chỉnh cảm xúc một chút, Alfred nhắm mắt lại một lần nữa, thông qua cầu
nối tinh thần mà truyền tin tức cho những người khác. Tiếp theo, bên phía của
thiếu gia là chiến trường chính, phía bên mình thì cần nên nắm chắc thời cơ
tham gia cuộc chiến.
Nhờ vào trận nổ lớn kia, phá hư tất cả bố trí ở nơi này, khiến cho vị đại pháp sư
vong linh kinh vốn đang chiến đấu trong sân nhà của mình, trở nên mù mất một
mắt "Trong nhà" của mình.
Khóe miệng Alfred bỗng nhiên nhịn không được mà lộ ra một nụ cười mỉm, bởi
vì hắn lại nghĩ tới một chuyện, nếu như nói kết cục của vị đại pháp sư vong linh
này đã được định đoạt, như vậy cuộc chiến đấu kế tiếp xem như xét duyệt để
nhận chức sao?
Cái này cần phải đối đãi một cách nghiêm túc, quan hệ và đãi ngộ sau này.
Người có tín ngưỡng kiên định, vĩnh viễn có thể duy trì một tâm thế tích cực và
lạc quan.
Nhưng tâm tình bây giờ của Karen, cũng không có tốt đẹp giống như Alfred
như vậy. Bởi vì Đoàn trưởng Daan trước mắt, mở bàn tay ra hạ xuống dưới, lúc
này đất đá dưới chân bắt đầu hòa tan rồi kéo lên, một thanh kiếm dung nham
được tạo ra.
Càng nhiều dung nham bắt đầu tràn ra trên làn da của hắn.
Một làn khói đen đồng thời xuất hiện ở phía sau hắn, bên trong khói đen xuất
hiện một người phụ nữ khoác áo giáp màu đen, không nhìn thấy khuôn mặt, có
một mái tóc rất tung bay....
Hai cánh tay của cô ta ôm lấy Đoàn trưởng Daan từ phía sau, phủ lên trên người
đoàn trưởng một lớp sương. Sau đó, đoàn trưởng hành động.
Tốc độ của hắn cũng không phải là rất nhanh, không có lại cảm giác như gió
cuốn qua, thậm chí, trước khi hắn đi từ vị trí của mình đến trước mặt Karen,
Karen đều có thể ở trong lòng cân nhắc mấy phương thức để đối phó.
Cuối cùng, Karen vẫn là không có lựa chọn va chạm cứng chọi cứng với đối
phương, mặc dù anh rất muốn cảm nhận hiệu quả phòng ngự chân thực của Áo
Giáp Long Thần, nhưng cái này cũng không phải là lý do để mình đứng tại chỗ
mà liều mạng với một chiến sĩ truyền thống.
Nhưng mà, Karen vừa lui lại thì đã phát hiện lựa chọn của mình sai.
Cùng với thanh kiếm dung nham được vung tới, thanh kiếm này mặc dù không
có chém trúng Karen, nhưng sau khi mũi kiếm vung xuống, Karen lập tức cảm
giác được không khí phía sau mình giống như trong nháy mắt đã bị hút đi, một
nguồn khí nén đáng sợ đang đè ép hành động của mình.
Đoàn trưởng tiếp tục hướng về trước, vung kiếm chém Karen, vẫn không chặt
trúng, nhưng sau khi nhát kiếm thứ hai này chém xuống, Karen cảm giác được
cảm giác đè nén kia trở nên mãnh liệt hơn, trong vô hình cứ như có một đôi tay
đang đẩy mình đến gần Đoàn trưởng.
Đây thật là một phương thức chiến đấu không thể tưởng tượng, ở trước mặt nó,
những đối thủ có tốc độ và thân pháp nhanh kia, tương đương với bị bẻ gãy
cánh chim nhỏ.
Karen muốn thoát khỏi loại trạng thái bị đè nén này, nhưng đoàn trưởng bắt đầu
vung kiếm càng nhanh, mặc dù vẫn không chém trúng nhát nào, nhưng Karen
giống như là bị ném vào trong một cái bình bịt kín, sau đó nơi này còn đang
không ngừng hút không khí ra bên ngoài.
Cánh Thiên Mị mọc ra, bắt đầu trợ giúp Karen tiếp tục chống cự loại áp lực này,
cùng lúc đó, trước người Karen xuất hiện một khối rubic, khi nó bắt đầu nhanh
chóng xoay tròn, Karen bắt đầu bố trí trận pháp phòng ngự.
Rốt cục, sau khi lần lượt vung chém, Thiên Mị cũng không chịu nổi, Karen
không thể không chủ động lao về trước, tay phải vung thanh kiếm Diamance lên
cùng liều mạng với Đoàn trưởng.
"Keng!"
Đại kiếm của hai bên va vào nhau, tia lửa tung tóe.
Một nhát kiếm này, Karen ngay từ đầu là đỡ lại được, anh tự nhận xem như sức
mạnh miễn cưỡng ngang nhau, nhưng sau đợt đấu lực thứ nhất, bên phía Karen
chuẩn bị đổi lực, mà bên Đoàn trưởng thì truyền lại sức mạnh tăng cường gấp
đôi lần thứ nhất;
Ngay sau đó, là bốn lần, cuối cùng, là tám lần!
Sức mạnh nhanh chóng chồng lên nhau, giống như là sóng biển đập, sóng trước
còn không tan, sóng sau đã tiếp sức, tạo thành một sự tăng cường đáng sợ