Suy nghĩ của người lãnh đạo trực tiếp khiến Karen có chút ngoài ý muốn.
Sous thì tiếp tục đắm chìm vào trong bố trí của mình, tiếp tục nói: "Ngươi nhìn
xem, chúng ta phải chăng có thể biến nơi này của chúng ta thành một môi
trường đào tạo nhân tài du học nước ngoài hay không?"
"Ý nghĩ này của ngài..."
"Bây giờ có không ít Thần Giáo có suy nghĩ này, cái chuyện này còn phải để
cậu đi xử lý, bởi vì thân phận của cậu đặc biệt, có thể nói, bọn hắn sở dĩ nguyện
ý đưa người sắp xếp đến chỗ này, là xem trên tính chất đặc thù của cậu.
Cậu có thể lại kiếm thêm một nhóm thì chúng ta sẽ có thể lại cắt xén một nhóm,
chỉ cần chúng ta có thể rửa phiếu điểm thành tiền trợ cấp, cũng không tính là
làm sai với nguyên tắc, phía trên xem như có đi điều tra cũng không trị tội của
chúng ta.
Đây quả thực là nằm yên mà kiếm phiếu điểm đấy!"
"Thế nhưng là thưa ngài, nếu làm như vậy, thanh danh của chúng ta..."
Lừa gạt được ai, giết người đó, quả thật cực kỳ thoải mái; mà lại không chỉ có
thể ăn "Phí mở rộng quan hệ" ngay từ đầu, "Phí nuôi dưỡng" tiếp theo sau cũng
là một nguồn thu nhập ổn định, nếu không chịu đưa thì sẽ đưa người của ngươi
đến những nhiệm vụ tỉ lệ nguy hiểm cao, tiêu tốn nhân lực, để bọn hắn trải
nghiệm sự rèn luyện của "Máu và lửa", cái này cũng giống như bắt con tin, nếu
không có tiền thì sẽ giết người bất cứ lúc nào, tát cạn ao để bắt cá.
Nhưng thanh danh, cũng sẽ theo đó mà hoàn toàn xấu đi.
"A, chuyện này không liên quan gì đến ta, dù sao ta cũng chỉ làm ở đây mấy
năm mà thôi, với năng lực của ngươi, công lao được chia trong mấy năm sẽ đủ
để cho ta bay lên đại khu Dinger."
"Cho nên..."
"Cò kè mặc cả đi." Sous chà xát tay nhỏ, "Danh tiếng xấu, ngươi gánh vác, cái
lợi ích này, chúng ta chia, sau đó ngươi lại xem xét, cái tổng bộ này của chúng
ta có cái gì mà ngươi để ý và ta có thể cho ngươi."
"Cái này..."
"Dù sao thì ta cũng chỉ làm mấy năm rồi đi, ngay từ đầu từ lúc chúng ta gặp mặt
ta đã nói, ta sẽ không đứng đối lập với ngươi, còn sau khi ta rời đi, ở trên phái
một người mới xuống để kế nhiệm, phát hiện quyền lực của tổng bộ đều bị
ngươi lấy hết, thì cũng chẳng còn gì liên quan đến ta, ta cũng không sắp xếp cho
con trai mình thừa kế vị trí này, haha."
Rất nhiều người đều có một sự nhầm lẫn trong nhận thức, đó chính là quyền lực
là từ trên xuống dưới, một lệnh bổ nhiệm do phía trên phát xuống, thì lãnh đạo
tân nhiệm có thể lập tức nắm giữ quyền lực của cái bộ ngành này;
Nhưng trên thực tế thì phần lớn quyền lực là đi từ đuôi lên đầu, dù trên danh
nghĩa ngươi là lãnh đạo cao nhất, cũng có thể để cho mệnh lệnh của ngươi
không đi ra khỏi văn phòng của mình được.
Quyền lực là một động từ, trên bản chất vẫn là sự đấu tranh giữa người và
người.
Sau khi Đại tế tự thượng vị, cũng cần thông qua một loạt đấu tranh phái hệ mới
có thể thật sự nắm giữ Thần Giáo, nếu không cũng chỉ có thể giống với Rasma,
trở thành một cái linh vật cao quý.
Nhưng thái độ của Sous để Karen cảm thấy có chút ngoài ý muốn, bởi vì hắn ta
nhượng bộ có chút quá nhiều, cũng quá mức dứt khoát, giống như là muốn
tránh né một cái hố phân sắp nổ tung vậy.
"Để ta nói thật với ngươi đi, ta là nhìn thấy một chút manh mối." Sous thở dài,
"Biết ý nghĩa của bao tay trắng không?"
Karen nhẹ gật đầu, trong nhà mình vốn có một cái bao tay trắng rất cao quý.
Sous liếm môi một cái: "Ta phát hiện, bởi vì thanh danh trước đây của ngươi,
cùng với tuổi tác của ngươi, bao gồm cả chức vị hiện tại, từ đủ loại nguyên
nhân, trong lòng của ngươi chắc cũng rõ ràng, đời này của ngươi có lẽ là không
thể nào có thể thăng chức nữa, điều này ngươi cũng không phản đối nhỉ?"
"Ừm."
"Lại thêm chuyện lần này của Địa Huyệt Thần Giáo, ngươi làm rất không tệ.
Sau đó là chuyện của Sa Mạc Thần Giáo, phía trên rõ ràng vậy mà…Tóm lại,
bất cứ chuyện gì đều là tương đối, phía trên không có khả năng nhìn xem ngươi
và Bern vẫn ngồi như vậy ở chỗ này, bọn hắn sẽ kiếm chuyện cho các ngươi.
Loại cuộc sống như nhảy múa trên lưỡi đao này, về sau tuyệt đối sẽ không ít,
công việc bẩn thỉu mệt nhọc khó mà xử lý, chuyện xử lý không tốt xảy ra vấn
đề sẽ phải gánh trách nhiệm, sẽ chỉ càng ngày càng nhiều hơn."
"Ngài đang sợ?"
"Đúng vậy, còn không bằng ta kiếm nhiều kinh phí một chút, khôi phục tổng bộ,
xử lý những chuyện bên ngoài tốt đẹp một chút, sau đó ngươi cố gắng làm việc,
thừa dịp ngươi còn chưa ngã sấp xuống, kiếm đủ rồi rời đi.
Ta thật sự cũng không muốn tranh giành, dù gì thì ta còn có đường ra, không
cần thiết phải tranh giành vị trí với ngươi trong cái vòng xoáy này, không có ý
nghĩa.
Đây là lời trong lòng của ta."
"Ta hiểu được, thưa ngài."
"Cho nên, loại chuyện Du học sinh này, ngươi chủ động hỏi thăm nhiều một
chút, hiện tại chúng ta và ban quản lý đại khu đã tách biệt, nhưng chỉ dựa vào
kinh phí mà phía trên cấp xuống thì không đủ để nhét kẽ răng, tóm lại, tổng
bộ... Thiếu kinh phí lắm đấy!"
"Xin ngài yên tâm, ta sẽ đi sắp xếp."
"Ta tin tưởng vào năng lực của ngươi, dù sao thì ngươi phụ trách làm việc, ta
phụ trách nằm, ha ha."
...
Một cơn tuyết rơi, chính thức mở màn cho mùa đông bắt đầu ở Wien.
Karen duỗi nhẹ tay ra nắm một chút bông tuyết đặt ở trong lòng bàn tay của
mình rồi nhìn bọn chúng từ từ hòa tan, sau khi đến Wien, anh đã cực kỳ phản
cảm với thời tiết ở nơi này, có thể nói rằng người sống ở nơi này mỗi khi gặp
được trời nắng, đều có loại cảm giác mối tình đầu xuất hiện ở trước mặt mình
một lần nữa.
Trách không được dân bản xứ Wien trước kia đều xuất thân từ cướp biển, cố
gắng ở đây chịu đựng nó, còn không bằng lái thuyền ra ngoài biển để cướp bóc.
Ừm, bây giờ cũng giống như vậy, các thuộc địa của Đế quốc Wien cộng lại còn
lớn hơn rất nhiều so với mẫu quốc rất rất nhiều, nó vẫn không có thay đổi bản
tính của mình, chỉ có điều dưới sự ảnh hưởng của "Nền văn minh cận đại", học
được việc phủ lên trên người một tấm áo thân sĩ.
Xe limousine dừng ở phía trước, Leon xuống xe mở cửa ra, Karen ngồi vào.