Số 13 Phố Mink

Chương 2174

Cho tới bây giờ đều là sấm sét giáng xuống từ trên trời, lần này, thì là sấm sét

trồi lên từ mặt đất.

Con dao phay mà phu nhân Đường Lệ cầm trong tay thật sự là con dao phay lấy

từ trong nhà bếp, không phải là món Thánh khí gì, lúc trước mài tới mài lui,

thay vì nói là đang mài đao, chẳng bằng nói là mình đang mượn lấy phương

thức này đến để rèn luyện lại trạng thái rỉ sét của bản thân.

Dù sao thì cũng đã rất nhiều năm không có thật sự ra tay một lần.

Hiệu quả khi chặt một đao kia xuống, quả thực kinh người.

Cổ tay to lớn, bị trực tiếp chặt đứt, rơi ra khỏi bàn tay bản thể, sau khi tiếp tục

rơi xuống một khoảng thì bắt đầu tan biến.

Suy cho cùng thì cái thứ phóng to ra như pháp thân cũng không giống như thân

thể thật sự của người khổng lồ, nó cũng không có một giá trị định lượng nhất

định, có đôi khi nó có thể không bị phá vỡ, nhưng vào một số thời điểm thì nó

có thể cực kỳ yếu đuối;

Điểm khác nhau là ở chỗ sức mạnh của ngươi có thể đột phá qua giới hạn chịu

đựng của nó hay không, một khi vượt qua được, vậy thì nó cũng chỉ là bã đậu.

Một tiếng kêu đau truyền ra từ sâu trong đám mây, hiển nhiên vị ở bên trong kia

cũng không dự liệu được lại có người xuất hiện vào thời điểm này chặt đứt bàn

tay để ngăn chặn ý đồ thay đổi cục diện của mình.

"Bọn trẻ đánh nhau, đứng xa một chút nhìn một chút, kêu vài tiếng thôi là được,

ngươi thế mà thật sự dám tự mình ra mặt, ngươi không ngại mất mặt sao!

Còn có,

Là làm khó vì bên phía chúng ta không có người lớn sao!"

Âm thanh của phu nhân Đường Lệ truyền tới rất là hùng hậu, không phải giọng

nữ, lúc bà ấy bay lên từ dưới mặt đất, quanh thân đã bị sấm sét màu đỏ bao phủ,

tạo thành sự che giấu hoàn mỹ nhất khi xuất hiện công khai.

Nói trắng ra là, trong cuộc nội đấu bỗng chốc nổ ra này của Trật Tự Thần Giáo,

cả hai bên đều duy trì sự khắc chế nhất định, rõ ràng đang dùng đao, thấy máu

nhưng vẫn không thật sự vạch mặt.

Nhưng Người Bảo Vệ này trong tình huống thế cục đã được định đoạt lại gượng

ép ra tay, đã phá vỡ cái quy tắc này.

Một điều mà phu nhân Đường Lệ không thể chịu được đó là, bà ấy không hi

vọng Karen thoạt nhìn có vẻ như là sau lưng không có ai, ông nội của nó mặc

dù đang ngủ say nhưng còn có đãi ngộ được Đại tế tự tiền nhiệm chăm sóc

trông coi gần giường, bà ngoại của nó, từ trước đến nay đều ở chung trong một

thành phố.

Vị kia tất nhiên không định từ bỏ vào lúc này, sau khi bị chặt đứt một bàn tay,

rất nhanh thì một con mắt cũng hiện ra từ đám mây đen, nhìn chằm chằm phu

nhân Đường Lệ.

Cùng lúc đó, một khu vực lớn xung quanh phu nhân Đường Lệ bắt đầu sôi sục

lên trong vô hình, bản thân không nhúc nhích, nhưng hoàn cảnh bên cạnh lập

tức biến thành một cái nồi khổng lồ được làm nóng lên, đây là muốn cưỡng ép

xem ngươi như là một con kiến.

"Rốt cuộc là cái gì đã cho ngươi dũng khí để ngạo mạn đối đầu ta như vậy!"

Phu nhân Đường Lệ thật sự là tức giận đến nỗi bật cười, dao phay trong tay

nhanh chóng xoay tròn, sau đó giơ hai tay lên.

Sau một khắc,

Một đạo ảnh màu đỏ sậm to lớn xuất hiện ở sau lưng bà ấy, xung quanh lưỡi

đao, thì tràn ngập các loại tâm trạng tiêu cực bi thương, giày vò, phẫn nộ, tuyệt

vọng cứ như có vô số lệ quỷ vô hình đang bồi hồi và gào thét ở xung quanh,

giải tỏa nỗi thống khổ mà không ai biết.

Đao Ác Mộng từng là vũ khí của phu nhân Đường Lệ đã tăng cho Philomena,

bà ấy đã đem vận mệnh bi thảm của gia tộc mình dung nhập trong đó, vốn là gia

tộc được Thần Vĩnh Hằng ban phúc, lại gần như trở thành bầy heo đáng thương

trong cả kỷ nguyên.

Sự đau khổ này cho tới bây giờ cũng chưa từng biến mất, con trai ruột của mình

cũng bởi vì sự "Nguyền rủa" của huyết mạch mà tự kỷ nhiều năm như vậy.

Bởi vì đã từng trải qua, cho nên bây giờ mới vô cùng quý trọng.

Phu nhân Đường Lệ trợn to hai con ngươi, miệng há mở, một tiếng kêu to phát

ra từ trong cổ họng của bà, trong chốc lát, vốn dĩ những thứ đang sôi sục bên

cạnh đều bị phá tan.

Một đao kia, cũng lập tức được bổ xuống.

Kết giới kiên cố đã hình thành, bảo vệ con mắt ở bên trong, nhưng khi một đao

kia chém xuống, kết giới này trực tiếp vặn vẹo méo mó, nó đang ngăn cản lưỡi

đao chém vào, nhưng khả năng ngăn cản cực kỳ có hạn.

"Ầm!"

Lưỡi đao, vẫn là chém vào trên con mắt.

Con mắt bắt đầu nhanh chóng chảy máu, ngay lập tức trên màn trời, màu đỏ,

màu đen bắt đầu nhanh chóng dung hợp rồi xoay tròn, sau đó nổ tung, tạo thành

đốm sáng rồi rơi xuống.

Phu nhân Đường Lệ hơi thở hổn hển, nhưng lại không nhìn ra mệt mỏi bao

nhiêu, càng giống như là sau khi làm nóng người xong, trạng thái cơ thể vẫn

còn đang nhanh chóng khôi phục.

Tuổi tác, là một vấn đề không cách nào tránh khỏi, cơ thể và linh hồn suy bại

cũng là một cái tiến trình tự nhiên;

Lúc tuổi còn trẻ, một đám người ngồi bên cạnh đống lửa, bà ấy từng cảm khái

rằng mình hâm mộ Trưởng Lão Thần Điện như thế nào, có thể cố hết khả năng

kéo dài đến khi sự suy tàn tiếp cận.

Dis trả lời thì là: Trưởng Lão Thần Điện sẽ chết, nhưng bọn hắn sẽ không chết

già.

Tahisen vẫn luôn nghe hiểu lời Dis, sau khi nghe nói như thế, rõ ràng dọa đến

nỗi sợ run cả người.

Bởi vì trong lời này, vén lên tấm màn bản chất tồn tại của Trưởng Lão Thần

Điện, không có quá trình già yếu, nhưng lại sẽ chết, sự tử vong này đó là bỗng

nhiên một ngày nào đó đến giá trị giới hạn, tựa như là bị rút khô mà trực tiếp

bốc hơi.

Lúc trước phu nhân Đường Lệ nghe không hiểu, hiện tại cũng không hiểu,

nhưng bà ấy lại từ một phương diện khác mà công nhận điều Dis nói tới.

Nếu như không có hồi ức lúc cao tuổi, thanh xuân tiêu dao của tuổi trẻ, cũng sẽ

không trở nên quý giá như vậy.

Đây mới là dáng vẻ thật sự mà sự sống nên có.

"Đến đây, tiếp tục đi, chơi pháp thân cái gì, trực tiếp để bản thể của ngươi tới đi,

nhìn xem ta sẽ sợ ngươi hay không!"

Trên sân thượng, ông Deron đã nhìn mê mẩn.

Tính cách của ông ấy từ thuở thiếu thời gần như đã trầm ổn và cứng nhắc, giống

như là đường vân trận pháp điêu khắc trên tấm đá, không chấp nhận một chút

sai lệch nào.

Chuyện khác người nhất mà đời này ông ấy từng làm, chính là liều lĩnh theo

đuổi sau khi gặp được vợ mình.

Yêu từ lúc nhìn thấy lần đầu, yêu đến nỗi không thể kiềm chế.

Loại yêu này, thậm chí đến một loại mức độ cực kỳ cường điệu, khi ông ấy

nguyện ý thoát ly khỏi Trật Tự Thần Giáo để cùng trở thành bạn lữ tự do tự tại,

bà ấy chủ động ném Đao Ác Mộng cho mình để cho mình phong ấn, bà ấy nói

rằng đã mệt mỏi, muốn an ổn.

Thế giới tình cảm, khi ngươi bắt đầu so đo về sự nỗ lực và thứ mình phải đánh

đổi, thật ra vào lúc đó cũng đã thua rồi.

Nếu như tìm được một người chính xác, hắn thường thường sẽ nhớ kỹ về sự nỗ

lực của ngươi, cho nên trong nửa đời chung sống, Deron chưa hề nổi giận với

vợ mình, ở trong nhà, vợ mình có địa vị thứ nhất.
Bình Luận (0)
Comment