"Ha ha ha, Bộ trưởng Karen ngài nói rất có đạo lý." Lucie che miệng nở nụ
cười, "Thế nhưng là ngài rõ ràng còn chưa kết hôn, vì cái gì lại nhìn thấu hôn
nhân như vậy?"
"Nhìn thấy trên kỳ báo nào đó của Nguyên Lý Thần Giáo, bọn họ cái gì cũng sẽ
đi nghiên cứu."
"Đúng vậy, ngài nói không sai."
"Ta đi xem con dị ma kia một chút."
"Ta dẫn ngài đi?"
"Không cần, thật ra cô cũng có thể nghỉ ngơi, ngày mai còn cần đi làm, ta cảm
thấy căn cứ trên quan hệ giữa ta và nhà Guman, cô không cần khách sáo với ta
như vậy."
Lucie lắc đầu, trả lời: "Nhưng nơi này không phải nhà Guman, là nhà Menet."
Menet là họ của Duck.
Karen nhún vai, nói: "Cô cũng rất đáng để hạnh phúc."
Đi vào tầng hầm, hai tên thần bộc canh giữ ở đây giúp Karen mở cửa phòng
thẩm vấn ra, sau đó cực kỳ tự giác lui ra ngoài.
Điều kiện trong phòng thẩm vấn không tệ, trận pháp được bố trí được rất tinh tế,
những sở thẩm phán khác cũng không có đãi ngộ này, nhưng ai bảo Thẩm phán
quan của nơi này có một người vợ là Thuật pháp quan đây.
Nữ dị ma đang ngồi ở trên ghế thẩm vấn, há miệng ăn sandwich phết tương
Wien, ăn có vẻ rất gấp gáp.
Sau khi Karen đi vào, cô ta vừa tiếp tục há lớn miệng ăn, hai mắt vừa nhìn chằm
chằm Karen, giống như là một con... Cừu non đáng thương.
"Từ từ ăn, không vội."
Nữ dị ma lập tức buông xuống miếng sandwich chưa ăn xong xuống, uống một
ngụm lớn nước để cố nuốt trôi đồ ăn trong miệng, cô ta biết, bảo ngươi từ từ ăn
có ý là: Đừng ăn, bây giờ ta có lời muốn nói với ngươi!
"Tự giới thiệu một chút, ta tên là Karen. Silva..."
"Là ngài!"
"Ngươi biết ta?"
"Tên của ngài, rất khó để người khác không biết đến, nhưng ta không biết bộ
dáng của ngài, bởi vì... Báo chí mà giáo hội phát hành, đối với ta mà nói, quá
đắt."
"Vậy thì đơn giản một chút đi, ta và ngươi làm một cái giao dịch."
"Ta nào dám làm giao dịch với ngài, xin ngài cứ việc dặn dò, ta chấp hành vô
điều kiện!"
"Ngày mai, ngươi tiếp tục công việc thường ngày của mình, đã rõ chưa?"
"Đã rõ, ngài không muốn bởi vì ta mà đánh động bọn hắn, thế nhưng mà tình
huống thực tế ta đã nói cho ngài, tầng dưới chót như ta, thật ra có mất tích một
hai ngày, bọn hắn cũng sẽ không thấy hoài nghi, bởi vì ta quá nhỏ bé không
đáng chú ý."
Xem ra là nhà thầu phụ của phụ nhỉ.
"Nhưng ta không muốn xảy ra bất kì sơ suất gì, cho dù tỉ lệ có nhỏ hơn."
"Vâng ta đã rõ, ta biết, mặt khác, nếu như ngài cần ta giúp các ngài bắt người
lúc bàn giao công việc, ta cũng không thành vấn đề!"
Cô ta nói trước lời mà Karen muốn nói.
"Ta sẽ hạ độc ngươi."
"Không có vấn đề, ngài cứ việc, ta tin tưởng, sự trung thành của ta có thể đổi
được thuốc giải!"
"Ha ha."
"Tên của ngài, trong mắt ta, giống như là bầu trời trên đầu, xin ngài không cần
hoài nghi sự trung thành của ta."
"Đây là cơ hội ta cho ngươi lập công chuộc tội, nếu như chuyện này tiến hành
thuận lợi, ngươi bởi vì đã lập công cho Trật Tự, được miễn xử phạt lúc đầu."
"Ta nghĩ..."
"Ngươi còn có điều kiện?"
"Đúng vậy, ta muốn trở thành dị ma ngoài biên chế."
"Ngươi không có tư cách ra điều kiện."
"Đúng vậy, ta sai rồi, nhưng ta chỉ là muốn để ngài biết, sau đó khi ngài trông
thấy cống hiến và sự trung thành hoàn toàn của ta, nghĩ đến thỉnh cầu này."
"Tiếp tục dùng cơm đi."
"Được rồi, cảm ơn ngài, rất ngon, ta thích tương Wien nhất, thật đấy."
Lần này ngươi đoán sai, ta ghét tương Wien.
Karen đi ra phòng thẩm vấn, lúc đi lên, sờ lên cằm của mình, thì ra tên của mình
trong giới dị ma, có tác dụng như vậy.
Đi vào phòng khách, Lucie đứng trước điện thoại nói với Karen: "Cao ốc giáo
vụ gọi điện thoại tới, là văn phòng Đại chủ giáo, tìm ngài."
"Được rồi."
Karen đưa tay tiếp ống nghe đặt ở bên tai: "Alo, ta là Karen."
"Xin ngài chờ một chút, Bộ trưởng Karen."
Phía bên kia đầu dây, hẳn là quan hầu đưa ống nghe cho Bern.
"Karen à, có việc gì rồi?"
"Đầu mối tạm thời còn chưa nhiều."
"Ta nói này, ngươi cũng không thể nghỉ ngơi một chút sao?"
"Đều đã giờ này, sao ngài còn ở trong văn phòng."
"Để liên lạc bất cứ lúc nào, lỡ như là chuyện lớn thì sao."
"Xin ngài yên tâm, ta biết, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để
ngài thay ta gánh trách nhiệm đâu."
Lucie đứng ở bên cạnh nghe nói như thế, khẽ hít một hơi, cô biết đầu bên kia
điện thoại là Đại chủ giáo.
Mặc dù cha mình hiện tại cũng là Chủ giáo, nhưng chênh lệch giữa Chủ giáo và
Chủ giáo là rất lớn, về phần Đại chủ giáo... Càng tuyệt đối là có địa vị siêu
nhiên.
Sau khi cúp điện thoại, Karen biết đây là lúc Duck cầm văn kiện mình đưa cho
đi lấy hồ sơ đã kinh động đến Bern, Bern nghĩ bản thân anh muốn làm chuyện
lớn nào đó, mà lại liên quan đến ngoại giao.
Cái này, vừa cúp máy điện thoại lại vang lên, Karen thuận tay lại tiếp.
"Alo, ta là Richard."
"Ta là Karen."
"Bộ trưởng, ta đã lấy được cái báo cáo điều tra tương quan, đang tập hợp,
Wilker đã đi, hẳn là rất nhanh sẽ đến."
"Ừm. Được rồi, Richard, ta còn cần cậu giúp ta làm một chuyện, dinh thự kia có
lẽ là theo chế độ hội viên nhỉ?"
"Đúng vậy, là chế độ hội viên, hội viên mới cần ba hội viên cũ đề cử mới có thể
có tư cách gia nhập."
"Đi giúp ta làm hai tấm thẻ hội viên đi, nhớ kỹ, không được kinh động bọn hắn,
mà tốc độ càng nhanh càng tốt."
"Cái này... Karen à, vừa mới ở nhà dượng ta, cô, dượng và em họ của ta đều có
mặt, ta không tiện để nói..."
"Ý của cậu là?"
"Thẻ hội viên của dinh thự kia, ta có, là lấy danh nghĩa nhà làm, gọi là
Richard."
"A... Thế nhưng mà ta cần hai tấm."
"À, ta có hai tấm."
"Ừm?"
"Sau khi dùng tên của mình làm thẻ, ta cảm thấy không được tiện lắm, anh biết
mà, đi đến chỗ như vậy dùng tên thật, vẫn luôn không được tốt lắm.
Cho nên ta làm một tấm thẻ hội viên với danh nghĩa một nghệ sĩ dương cầm...
Tên là Eisen."