"Ai, bây giờ gấp gáp trở về gặp vị hôn thê, hiển nhiên là sau khi nhìn thấy vị
công chúa điện hạ kia, trong lòng sinh ra cảm giác áy náy, nên muốn quay về
đối xử tốt với vị hôn thể để đền bù."
"Bệnh của ngài có vẻ cũng không nhẹ."
"Vậy cũng được, ta cùng ngươi trở về trang viên, cũng thuận tiện nhận biết vị
hôn thê của ngươi, dù gì thì chúng ta cũng là bạn thân, không phải sao?"
Để một vị Thần tử đi đến trang viên Ellen...
Karen thật đúng là lo lắng hắn sẽ cảm ứng được cái khán thính phòng kia, sau
đó thức tỉnh ra một đoạn ký ức liên quan.
Chuyện này quả là không có gì khác với tự thú nhận.
"Ta không muốn quấy nhiễu cuộc sống vị hôn thê của ta, chờ sau khi ta trở lại
rồi đi dạo ngắm cảnh sau đi."
"Làm sao lại quấy rầy chứ?"
"Thân phận của ngài, bản thân nó chính là một sự quấy rầy."
"A, thì ra là vậy, ta đã hiểu."
Karen và Marvalho đi ra khỏi phòng cất giữ, vừa ra, Deron bưng tách trà trong
tay chủ động mở miệng nói: "Quan hầu vừa mới báo tin cho ta, đêm nay có mở
tiệc chiêu đãi, Đại chủ giáo và những vị Chủ giáo khác sẽ mở tiệc chào đón ngài
đến."
"A..." Marvalho có chút bất đắc dĩ, sau đó quay đầu nhìn về phía Karen, hỏi,
"Ngươi cũng sẽ đi chứ?"
"Ta không thích những cuộc xã giao này, cho nên ta dự định đêm nay sẽ về
trang viên, ừm, đợi chút nữa thì đi, cho nên chờ sau khi ta trở lại rồi sẽ mời ngài
ăn cơm."
"Ai, được rồi."
Richard mở miệng nói: "Thưa ngài, phòng làm việc tạm thời của ngài đã được
sắp xếp xong xuôi, ở sát vách của Bộ trưởng chúng ta, Bộ trưởng điều tra đã
chủ động nhường phòng làm việc của mình lại cho ngài dùng."
"A, vậy thật sự cần phải cảm ơn hắn."
Neo đương nhiên không có khả năng bỗng nhiên trở nên hào phóng như vậy,
nguyên nhân hắn làm như thế là vì kinh phí của Thần tử là được cấp trực tiếp từ
Thần Điện, văn phòng cũng là cơ sở cần bố trí, dù sao chỉ là lâm thời, cũng
không bao lâu, chờ sau khi hắn có phòng làm việc mới thì mình sẽ có thể được
trang trí miễn phí.
"Ta và ngài cùng đi xem phòng làm việc một chút đi." Karen nói.
"Được."
Karen cùng Marvalho đi lên lầu, tới trước văn phòng của Marvalho, chính hắn
vừa đẩy cửa ra vừa nói: "Đúng rồi, Karen, nếu ta không thể đi, vậy ngươi thay
ta tiện thể gửi lễ vật cho vị hôn thê của ngươi để biểu thị lời thăm hỏi ân cần của
ta."
Ở trong văn phòng, Ophelia đang đứng đấy, cô hẳn là vừa biết mình bị điều
động, lập tức đi từ ký túc xá đến tòa nhà tổng bộ để báo cáo với cấp trên mới.
Marvalho hiển nhiên là nhận ra Ophelia, hắn chỉ có thể nhỏ giọng phàn nàn nói:
"A, đáng chết, trận pháp ngăn cách trong phòng làm việc của các ngươi bố trí
tốt như vậy sao?"
Lúc nãy ở bên ngoài đẩy cửa vào, vốn cũng không biết bên trong có người.
Ophelia bước đến trước nói với Marvalho: "Thưa ngài, ta là Ophelia, viên chức
mới trong bộ môn, bây giờ đến báo cáo với ngài, ngài có thể sắp xếp công việc
cho ta."
Marvalho vốn tự nhận mình là "Bạn tốt của Karen", theo bản năng bắt đầu vớt
vát lại vì những lời mình nói ra khi nãy, hắn nói với Ophelia:
"Ta vừa mới nói là để Karen giúp ta chọn lựa một lễ vật đặc sản của thành phố
York, để ta đưa cho vị hôn thê của mình."
Ophelia nghe vậy, lễ phép cười cười.
"Tương Wien đi." Karen nói, "Không phải ngài nói ngươi khẩu vị của hôn thê
ngài rất nặng, thích ăn tương Wien nhất sao, ngài còn nói ngài cực kỳ thích mùi
tương trong miệng cô ấy."
"A, đúng vậy, không sai, cô ấy quả thật si mê tương Wien đến mức khó có thể
tưởng tượng, Karen, đề nghị này của ngươi rất tốt."
"Vậy ta chuẩn bị cho ngài một cái vạc lớn, ngài dùng danh nghĩa của mình mở
một cái trận pháp vận chuyển nó về nhé?"
"Đương nhiên, không có vấn đề." Marvalho phất tay một chút, "Phải nhanh,
phải nhanh!"
Karen nhìn về phía Ophelia, nói: "Bộ môn của ngài ấy vừa thành lập, hiện tại
không có việc gì có thể làm, đợi chút nữa ta về trang viên, cô đi cùng ta đi,
Eunice nhớ cô."
Marvalho: "Chậc..."
Ophelia nhẹ gật đầu: "Được rồi, lễ vật và bản thiết kế ta mang cho cô ấy đặt ở
trong ký túc xá, bây giờ để ta đi lấy?"
Marvalho: "..."
"Ừm, ngươi đi đi, đợi chút nữa chờ ở bãi đỗ xe."
Ophelia nhìn về phía Marvalho, Marvalho mặc dù mở to hai mắt nhìn nhưng
cũng chưa quên nói: "Được rồi, phê chuẩn."
"Tạ ơn ngài."
Ophelia đi ra khỏi văn phòng, hỗ trợ gài cửa lại.
"Bộp!"
Marvalho vỗ tay một cái, tự giễu nói: "Được rồi, rốt cuộc thằng hề lại là chính
bản thân ta."
"Có cần mua tương nữa không?"
"Mua chứ." Marvalho ngồi xuống trên ghế sa lon trong văn phòng, thở dài, nói,
"Ai, ta thật sự có vị hôn thê."
"Có nghe nói, là thông gia chính trị?"
"Ừm."
"Vậy chắc không phải là ngoại giáo, là trong giáo."
"Làm sao ngươi biết?"
"Người từng nuôi heo đều biết, thuần huyết sao có thể đưa ra ngoài."
"Ha ha ha." Marvalho không những không tức giận, ngược lại nở nụ cười,
"Ngươi nói không sai, phía trên lúc lựa chọn cho ta, thật đúng là vì phục vụ cho
thân phận của ta, vị hôn thê của ta lớn hơn ta mười hai tuổi."
"Ta cảm thấy trong hôn nhân, cái này cũng không tính là vấn đề lớn gì."
"Cô ta là người trong Đòn Roi Kỷ Luật."
"Ta cảm thấy hôn nhân vẫn phải nên thận trọng một chút mới tốt."
"Phía trên nhìn trúng sự trung thành và năng lực của cô ấy, cô ấy là vợ của ta,
nhưng cùng lúc cũng là bảo vệ của ta, hoặc là nói, cô ấy phụ trách trông giữ ta,
mặt khác, chức vị của cô ấy còn cao hơn ngươi.
Karen, loại đau khổ khi hôn nhân bị người ở trên điều khiển, ngươi cũng sẽ
không hiểu."
"Ta vốn cũng như vậy, nhưng ta rất hài lòng."
"A." Marvalho duỗi lưng một cái, "Bây giờ điều đáng được ăn mừng, ta chuyển
xuống đến đại khu thành phố York, chức vị cô ấy cao cũng có bất tiện, đó là rất
khó chuyển đi, hôn sự có thể trì hoãn về sau."
"Vậy thì có chuyện ta cảm thấy cần phải nhắc nhở ngài trước."
"Ừm? Chuyện gì?"
"Trưởng khu của chúng, Sous, ngài đã từng gặp, thật ra hắn cũng sắp được
chuyển đến đại khu Dinger."
Mặt Marvalho lúc này cứng đờ, sau đó cực kì khó khăn nuốt ngụm nước bọt.
Thật lâu, Marvalho mở miệng nói: "Vì cái gì ta sẽ có loại cảm giác, cô ta sẽ
xuống đây?"
Karen nhẹ gật đầu, nói: "Ta cũng có cảm giác giống vậy, vị hôn thê của ngài, có
thể sẽ trở thành Trưởng khu tân nhiệm của đại khu thành phố York."
Marvalho bỗng nhiên ngồi dậy, nhìn xem Karen, hỏi: "Karen, ta nên làm cái gì
bây giờ?"
"Làm sao ta biết được."
"Ngươi đứng tại trên lập trường của ta suy nghĩ giúp ta một chút, ta nên làm cái
gì."
"Ta đứng trên lập trường cấp trên mới của mình."