"A, thì ra là như thế."
"Ta không phải tới tìm ngươi, Meyer, ta muốn gặp Người lắc xúc xắc, ta biết lần
này trong đoàn của các người có Người lắc xúc xắc đến."
"Buổi sáng hôm nay, Người lắc lắc xúc của chúng ta mới đi cầu kiến một vị Bộ
trưởng ở chỗ ban quản lý đại khu, bây giờ vừa mới nghỉ ngơi, ta có thể sắp xếp
thời gian cho ngài vào ngày mai, ngài thấy..."
"Đương nhiên có thể, chúng ta là bạn cũ mà."
"Neo, cảm tạ ngài đã hiểu..."
"Ta vừa được báo cáo, nói chỗ này của các ngươi có hành vi làm trái quy tắc
của Trật Tự, ta lập tức ra lệnh để Đòn Roi Kỷ Luật tới phong tỏa điều tra, nhất
định phải trả lại sự trong sạch cho người bạn như ngươi."
"Ngài chờ một chút, ta tin tưởng rằng Người lắc xúc xắc hẳn sẽ rất vui mừng
khi có thể gặp được ngài, để ta đi thông báo cho người sắp xếp."
"Ừm, tốt."
Meyer đứng người lên, mở một cánh cửa trong văn phòng ra rồi bước vào.
Neo cũng đứng người lên, mở tủ rượu đặt trong văn phòng, đẩy mấy thứ rượu rẻ
tiền qua một bên, cầm chai đắt nhất, lại lật lật ngăn kéo bàn làm việc Meyer,
kẹp một chiếc bút máy có khảm bảo thạch trận pháp lên trên túi áo của mình, lại
lấy ra một cây thuốc giáo hội, rút một gói, đem số còn lại trực tiếp quăng về
phía Leon.
"Cầm giúp ta."
"Được."
Một ngụm rượu, một hơi thuốc, Neo rất là thoải mái mà nấc một cái, cười nói:
"Nói đạo lý cho lắm vào, tài sản của giáo hội bọn hắn cũng là được xây dựng ở
trên máu và nước mắt của vô số tín đồ, cho nên thích cái gì thì cứ lấy, đừng có
áp lực tâm lý gì."
"Ta đã hiểu, nhưng ta không muốn gì cả."
"Con người thì phải có dục vọng." Neo nhắc nhở.
"Ngài Alfred sẽ dẫn lối cho ta."
"A." Neo tức giận lại làm một ngụm rượu, "Vậy cậu chắc hẳn sẽ không thất
vọng."
Chỉ chốc lát, Meyer trở về, hắn mở cửa, làm một động tác "Mời" với Neo:
"Người lắc xúc xắc đang đợi gặp mặt ngài."
Trong miệng Neo ngậm điếu thuốc, cầm bình rượu trong tay cứ thế mà đi vào,
Leon do dự một chút, cũng đi vào theo.
Bên trong căn phòng ánh sáng có chút lờ mờ, mang sắc điệu màu đỏ đậm, chính
giữa có một cái chiếu bạc rất thấp, dưới chiếu bạc có một cái rèm vải, giống như
là một chỗ sưởi ấm, trong mùa đông, không ít gia đình bình thường ở Wien sưởi
ấm như vậy.
Một người phụ nữ gần bốn mươi ngồi ở trong kia, hai chân đặt ở dưới chiếu
bạc, nửa gương mặt được che bằng lụa đen, gương mặt trứng ngỗng, từ đó cũng
có thể thấy được lúc tuổi còn trẻ cũng rất xinh đẹp, hai cái xúc xắc là khuyên
tai.
"Ngài Bộ trưởng, chào ngài, xin ngài thứ tội, cơ thể ta tàn tật, không cách nào
đứng dậy nghênh đón."
"Không có việc gì, không có việc gì, ngươi ngồi là được."
Neo nhìn lại, Meyer ở phía sau lập tức lui ra ngoài đồng thời đóng cửa, trong
chớp mắt khi cửa bị đóng lại, kết giới ngăn cách khởi động, bảo đảm người nói
chuyện bên trong sẽ không bị phía ngoài nghe lén.
"Ngài Bộ trưởng, mời ngài ngồi."
"Được rồi, tốt." Neo không ngồi xuống, mà là chỉ chỉ Leon, "Ngồi đi."
"Ta? Được rồi."
Leon ngồi xuống, cũng vén rèm lên, vươn hai chân đặt trên chiếu bạc.
Vừa ngồi xuống, Leon đã phát giác được có một đôi chân cực kỳ linh động leo
lên đầu gối của mình, thuận theo bắp đùi của mình hướng lên trên, cuối cùng,
chạm tới vị trí kia.
"Cái này..."
Leon muốn đứng lên, lại trông thấy Neo ngồi xuống, nói với người phụ nữ này:
"Ngươi giữ bí mật thật tốt nhỉ ngay cả Meyer cũng không biết."
"Dù gì thì dính đến chuyện nghiêm trọng như vậy, hắn không tư cách biết."
Người phụ nữ vừa trả lời Neo vừa nhìn về phía Leon đầy thâm ý.
Leon chỉ cảm thấy mình giống như là một con chim nhỏ bị gió thổi lên tận trên
trời.
“Nói chuyện chính đi”. Neo lại hút một hơi thuốc, “Cậu ta cũng không duy trì
được bao lâu.”
Leon: “...”
“Được rồi. Ngài hẳn cũng rõ ràng, đánh cược một lần với ngài, ta cần trả giá ra
sao.”
“Cái giá này, Gananrad Giáo không phải vẫn luôn đang tiếp nhận sao?” Neo
cười lạnh một tiếng, “Bây giờ, có cũng chỉ là trả một cái giá bình thường mà
thôi.”
“Ha ha.”
Người phụ nữ rút ra ba lá A, trước hết bày ra, rồi lật úp lại.
Tiếp đó tìm ra ba lá K, đặt ở trước mặt Neo, cũng lật úp lại.
“Thật ra một vài lão già trong giáo chúng ta đều cảm thấy trước kia vì để dẫn
dắt Ánh Sáng khai chiến với các giáo hội cỡ lớn như chúng ta, giúp Trật Tự
giảm bớt áp lực để chiến thắng cuộc giằng co trong kỷ nguyên trước, chúng ta
đã trả giá và đánh đổi rất lớn để lập công lao cho Trật Tự, chúng ta nên lấy được
càng nhiều ưu đãi hơn, nhưng Trật Tự cũng không cho.”
Neo uống một ngụm rượu, đáp lời: “Để sinh tồn, vốn là cần trả giá đắt, những
lão già kia chắc đã quên mất, quyền sinh tồn, cũng không phải bẩm sinh mà có.”
“Ba lá bài, có hơi nhiều rồi không?” Người phụ nữ hỏi.
“Ta vẫn còn chê ít đấy.”
“Được rồi.” Người phụ nữ lấy ra ba viên kim cương màu đỏ sậm, mỗi viên đặt
lên một lá bài, “Ta vốn cho rằng tình cảnh này hẳn là sẽ phải nghiêm cẩn và thật
trang trọng, nhưng không nghĩ đến, lại thô ráp như thế, thật là hơi có lỗi với ba
viên Kim Cương May Mắn này của ta.”
“Chẳng lẽ muốn ta mời ngươi đến tòa nhà tổng bộ của Đòn Roi Kỷ Luật để đi
làm cái nghi thức này sao?”
“Thế thì không cần.”
Người phụ nữ đặt ngón tay lên trên lá bài thứ nhất, móng tay của cô ta tự động
tróc ra, máu tươi ào ạt chảy, ngay sau đó, từ tai mắt mũi miệng đều có máu tươi
tràn ra, cuối cùng hội tụ lại ở phía trên lá bài, liên kết với viên kim cương phía
trên.
Đây là cảnh vô cùng kinh khủng, kinh khủng đến nỗi Leon lập tức nguội lạnh
xuống.
"Ai."
Người phụ nữ phát ra một tiếng thở dài, thu chân về, Leon thì thở ra một hơi dài
nhẹ nhõm.
"Hay là đổi thành ngài?" Người phụ nữ nói với Neo.
"Ta ngược lại cũng không ngại, dù gì ta cũng biết ngươi có loại đam mê này."
"Đúng rồi, ta sẽ để ngài dễ chịu một chút."
"Sau khi dễ chịu thì ta sẽ giết ngươi."
"Được rồi, xem ra ngài thật sự rất yêu vợ của mình, ngài cũng biết, kiểu dân cờ
bạc tình cảm chân thành tha thiết này rất khó gặp trong sòng bạc, không, là gần
như không có, ngược lại thì cái loại bán vợ để đánh bạc kia thì vô kể."
"Tập trung một chút đi."
"Vì giúp ngài, ta cố ý xin một món Thánh Khí cực phẩm, yên tâm đi, lần này
không có vấn đề, chỉ là chân ta có chút rảnh rỗi, thật sự là hơi không quen, sẽ
ảnh hưởng đến khả năng phát huy của ta."
"Nếu có lần sau, ta mang cho ngươi một tên toàn thân đều là côn trùng, khẳng
định có thể để ngươi thỏa mãn."
"Ta rất chờ mong."
Viên kim cương bắt đầu hòa tan.
Neo đặt một ngón tay ở trên một lá bài trước mặt.
"Ngài hãy chọn một." Người phụ nữ nói