Từ giá sách đến bàn làm việc, từ sàn nhà đến đèn treo, từ bồn hoa đến giá bút,
trong cái văn phòng này, chỉ cần là chỗ có thể đậu vào, đều bị quạ đen lấp đầy.
Còn có càng nhiều quạ đen bay vào, khi thật sự không còn chỗ nào để có thể
đáp xuống, cũng chỉ có thể lượn vòng quanh ở trên, vô số tiếng đập cánh hình
thành sóng âm, trong khoảnh khắc Bern mở cửa ra, giống như đập nước xả lũ.
Mỗi một con quạ, có nghĩa là một thần quan báo danh tình nguyện.
Dù rằng Đại chủ giáo đã thông báo rất rõ ràng, người tình nguyện gần như
không có khả năng sống sót, bên trong phòng làm việc của ông ta, quạ đen
truyền tin đã đậu kín.
"Ha ha ha..... Ha ha ha... Ha ha ha....."
Đại chủ giáo Bern giơ hai cánh tay, phát ra tiếng cười cởi mở.
Ông ta đã từng sống trong bóng tối, gia tộc của ông ta thiết lập bố cục, để
Pamirez Giáo "Trộm long tráo phụng", triệt để phụ thuộc vào Trật Tự Thần
Giáo.
Đây là một đoạn năm tháng dài đằng đẵng và đau khổ, mà thứ chống đỡ để ông
ta vẫn luôn cất bước trong bóng tối, chính là những cánh chim chưa từng được
"Triệu tập", nhưng nhất định sẽ xuất hiện vô số tiếng kêu "Líu ríu".
Bern từ từ quay đầu, nhìn xem Karen, nói:
"Có số ít người, trông thấy một chuyện tiêu cực trong giáo thì sẽ kích động, sẽ
phấn khởi, sẽ quơ hai tay, la to mà cho rằng, toàn bộ Thần Giáo đều là một màu
đen tối.
Não của bọn hắn, thậm chí không to bằng hai quả óc chó dưới đũng quần của
bọn hắn.
Một cái tay che lại tầm mắt, có thể để bọn hắn nghĩ lầm mình đã nhìn thấy toàn
bộ thế gian này.
Bọn hắn không có cách nào nhìn thấy toàn cục, cho nên bọn hắn dễ trở nên bi
quan, bọn hắn dễ trở nên phẫn uất, bọn hắn dễ trở nên cực đoan, bọn hắn dễ trở
nên tiêu cực.
Karen, ta dám nói, ta là người nhìn thấy nhiều mặt tối nhất ở trong giáo, những
mặt tối mà chính ta tự tay xử lý kia, càng là nhiều đến đếm không hết.
Nhưng ta chưa từng tuyệt vọng, tinh thần cũng chưa từng sa sút;
Mặc dù, ngẫu nhiên, sẽ có cảm thấy có chút tịch mịch.
Nhưng mà ta chưa hề cảm thấy cô đơn.
Từ đầu kỷ nguyên, Trật Tự Thần Giáo chúng ta từng từng bước trỗi dậy trong
cuộc đối kháng với Ánh Sáng Thần Giáo và giành được thắng lợi, đồng thời
phát triển trở thành Thần Giáo số một thế gian trong khoảng một nghìn năm.
Cái này, chính là minh chứng tốt nhất.
Chứng minh rằng có rất rất nhiều người giống như ta, bình thường có lẽ không
nói lời nào, có lẽ không phát ra tiếng, nhưng yên lặng cống hiến và ủng hộ.
Nếu như cái Thần Giáo này đều là những thần quan dơ bẩn mà ngươi từng gặp,
thì Thần Giáo cũng không thể nào đi đến hôm nay, đúng không?
Dù sao thì đây là một cái Thần Giáo có thể có được Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, một
cái Thần Giáo có thể khiến người ta cho dù sau khi đã chết thì vẫn nguyện ý
tiếp tục kính dâng vì sự nghiệp của nó.
Ta không biết bọn hắn, bọn hắn có lẽ cũng không biết ta, nhưng sự thật, nói cho
cho cả hai bên rằng chúng ta đều tồn tại, ta, chúng ta, vĩnh viễn sẽ không cô
độc."
Karen không nói gì, không lời phản bác, anh cũng đang bị rung động trước cảnh
tượng trước mắt.
Anh đã từng thấy sự tham lam của Zich, thấy được sự dơ bẩn của nhà Naton,
đúng vậy, mặt trái bẩn thỉu, đúng là có thể dễ dàng thu hút sự chú ý của người
khác, để ánh mắt của người ta tập trung vào, lại không để ý đến rằng thật ra
trong nội bộ của Trật Tự Thần Giáo vẫn còn rất nhiều Pavaro.
"Bộp bộp bộp!
Bern vỗ tay, tất cả quạ đen toàn bộ hóa thành từng mảnh giấy thuật pháp, chỉnh
tề xếp lại thành một chồng trên bàn làm việc, chồng lên rất rất cao, đó là danh
sách.
Karen quay người, đóng cửa phòng làm việc lại.
"Karen à, không có nước đá, nhưng là có trà lạnh, có ngại không?"
"Không ngại."
Hai người mặt đối mặt ngồi ở trên ghế sa lon, Karen cầm lấy ly trà lạnh, uống
một ngụm, khẽ nhíu mày, không chỉ lạnh, thế mà còn mang theo chút mùi tanh
nhàn nhạt, cũng không biết Đại chủ giáo đang uống loại lá trà kì lạ gì
Bern mở miệng nói: "Có một việc rất thần thánh, có thể giao cho ngươi quyết
định."
"Ngài không phải là muốn để cho ta đi lựa chọn người tình nguyện chứ?"
"Đúng, ta đang có ý này."
"Ngài sẽ không cảm thấy chuyện này quá tàn nhẫn sao?"
"Tàn nhẫn sao?" Bern lắc đầu, "Ngươi nhất định phải trải qua giai đoạn này,
Karen, mà ta cũng không cảm thấy ngươi không thể chịu đựng một chút sự tàn
nhẫn này."
Karen lắc đầu, nhưng cũng không nói thẳng ra lời từ chối, giống như khi mình
cùng Bern liên thủ tạo áp lực trước cho Gaspol để cô ta tuân thủ quy tắc vậy,
chính anh khi ở cùng với Bern, cũng cần tuân thủ quy tắc.
Bern thì tiếp tục nói: "Nhiều khi, chúng ta đều hi vọng mình có thể sống thuần
khiết một chút, nhưng hiện thực thường sẽ không cho ngươi sự đãi ngộ này, cho
nên, có một số việc, nhất định phải có người đi làm, cho dù sẽ thấy tay mình bị
ô uế, trong lòng cảm thấy bất an về mặt đạo đức. Tất cả mọi người trong lúc
tham gia hoạt động tế lễ, khí chất Tiên Đế thần thánh không nhiễm bụi bặm,
nhưng tế đàn, dù sao cũng phải có người cầm cái chổi và khăn lau đi dọn dẹp,
chúng ta, chính là những người như vậy."
"Ta đã rõ."
"Bên kia lên kế hoạch là 20 người, danh sách tốt nhất lựa chọn ra trước lúc
hừng đông ngày mai, phải nhanh chóng triển khai kế hoạch huấn luyện.
Bởi vì chúng ta muốn nói cho bọn hắn biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, và hậu
quả nếu chuyện này không được xử lý một cách kịp thời sẽ như thế nào, về
những nguy hiểm và kết cục cho dù còn sống bước ra ngoài nhưng sau khi bị ô
nhiễm thì sống cũng không bằng chết, chúng ta cũng phải nói rõ ràng cho bọn
hắn biết."