Ba chiếc xe limousine, chở đoàn người tình nguyện tổng cộng 24 người đi tới
trên sườn núi phía ngoài kết giới.
Nơi này đã được bố trí hai tòa tế đàn, chung quanh có người của Không Gian
Phong Ấn đang đứng, lúc đám người Karen xuống xe, bọn họ cũng bắt đầu khởi
động tế đàn.
Rất nhanh, phía trên hai tòa tế đàn đều xuất hiện một vùng hư vô tối đen, ngay
sau đó, hư ảnh của một chiếc áo choàng màu trắng và một chiếc đàn hạc từ từ
rơi xuống, mỗi cái riêng mình tỏa ra ánh sáng màu trắng ngà và màu xanh lam.
"Bộ trưởng Karen, xin mời."
"Ừm, lên đi."
Karen phất tay, ra hiệu mọi người xếp hàng trên tế đàn.
Chỉ cần đứng trên tế đàn một lúc, trong lòng bàn tay sẽ xuất hiện dấu ấn màu
trắng ngà hoặc xanh lam, đây là sự chúc phúc đến từ Thần khí, được cất giữ ở
trong, chờ đến lúc cần thì kích thích dấu ấn sẽ có thể sử dụng.
Richard nghi ngờ nói: "Vì cái gì không trực tiếp mượn dùng sức mạnh của Thần
khí để tấn công vào bên trong?"
Neo trêu chọc nói: “Cho nên, ngươi muốn kích nổ một cái hầm phân à?"
"À, vậy tại sao không trực tiếp để chúng ta mang theo Thần khí đi vào?"
Neo bị chọc cho phát cười: "Ngươi thật sự là một quý ông hào phóng nhỉ, bên
trong có ba món Thần khí còn chưa đủ, còn muốn chủ động đưa thêm vào?"
"A, ta hiểu rồi."
"Cho nên, trước đó được huấn luyện, ngươi chẳng nghe được chữ nào lọt tai
mình à? Ô nhiễm Thần tính đấy, ngươi nghĩ là khí gas bị rò à?"
"À, là vì trước đó quá kích động, không nhớ được bao nhiêu, dù sao sau khi vào
đây nghe lệnh chỉ huy là được rồi."
"Nói sớm đi, có thể ngồi uống rượu cùng với ta."
Neo khoác bả vai Richard mà đi, Karen đi theo phía sau bọn họ.
Lúc đi ngang qua tế đàn của chiếc áo choàng màu trắng, tất cả mọi thứ đều như
thường, trong lòng bàn tay phải xuất hiện một dấu ấn màu trắng.
Nhưng khi Karen đi ngang qua chỗ tế đàn của chiếc đàn hạc, bên tai lại nghe
được một giọng nói dịu dàng của một người phụ nữ: "Phương án đang trong quá
trình cải tiến."
Karen hơi sững sờ, lại ngẩng đầu nhìn về phía bộ dáng của chiếc đàn hạc kia,
rốt cục liên hệ nó với đám khi linh kia, đây là đàn hạc của Nữ Thần Mills.
Nhưng mà trong lúc Karen chuẩn bị bước xuống tế đàn, vầng sáng màu xanh
lam quanh người bỗng nhiên khuấy động, trở nên dữ dội hơn.
Người của Không Gian Phong Ấn lập tức bước đến trước xem xét tình huống,
sợ lúc tiếp dẫn Thần khí phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, lúc trước vấn đề này
vẫn chưa từng xảy ra, mà Karen thì cũng từ từ đi xuống.
"Bộ trưởng Karen, ngài không có sao chứ?"
"Ta không có việc gì."
Karen lắc đầu, mỉm cười thăm hỏi bọn họ: "Vất vả các vị."
"Không, so sánh với Bộ trưởng Karen ngài, việc chúng ta làm cũng không tính
là chuyện gì cả."
"Bộ trưởng Karen, hi vọng ngài có thể trở về an toàn."
"Cảm ơn."
Sau khi hỏi thăm lễ nghĩa xong, Karen dẫn bọn thuộc hạ đi đến cửa vào kết giới.
Neo bu lại, hỏi: "Vừa nãy có chuyện gì xảy ra?"
"Không có việc gì."
Neo mở lòng bàn tay trái của mình ra, ở đó có một dấu ấn giọt nước màu xanh
lam.
Karen cũng mở bàn tay của mình ra, của anh là dấu ấn có hình một viên đá quý
màu xanh lam, so sánh từ màu sắc đến kích cỡ, giọt nước hoàn toàn bị hạ thấp
xuống.
Neo cau mày nói: "Mẹ, đây quả thật là quá hoang đường, ngay cả lúc nhận chúc
phúc từ Thần khí mà cũng phân biệt người quen hay không quen sao?"
"Chắc là do Loya."
Thật ra, ngay cả bản thân Karen cũng không biết, nguyên nhân là do Ranedal.
"Ta cảm giác ta đã bị lòng đố kỵ của mình ô nhiễm, hay là lúc ra ngoài ta tìm cơ
hội để chơi chết cậu nhỉ.”
"Ngài cứ tùy ý."
"A."
Tiến vào kết giới, thứ đập vào mắt là một tòa pháo đài to lớn.
Chỉ có điểm khác đó là các pháo đài thường dùng để phòng ngự bên ngoài, pháo
đài này thì phòng ngự thứ bên trong, khu vực trung tâm của pháo đài chính là
cửa hang động, bên ngoài bị ba vòm sáng với màu sắc khác nhau bao phủ, phía
trên còn có một chiếc Ngai Vàng Trật Tự màu đen đang lơ lửng.
Phía ngoài pháo đài, còn có tám tên khổng lồ đang phối hợp tiến hành thi công,
những người khổng lồ này Karen cũng đã từng thấy trong Thần Điện.
Đây là công trình mang tính vĩnh viễn, bởi vì cho dù Karen thành công hoàn
thành nhiệm vụ, vậy cũng chỉ có thể để nguồn ô nhiễm trở nên yên tĩnh một
chút, không đến mức phát sinh tình huống cực đoan, nhưng việc giám sát và
phòng ngừa lâu dài nhất định phải duy trì.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, cho dù là một trăm năm sau, nơi này
đều sẽ có thần quan canh giữ.
Tiến vào pháo đài, đi vào bên trong, Karen mang theo thuộc hạ ngồi xuống ở
khu vực cách trận pháp phong ấn một khoảng, lập tức có thần quan mang thức
ăn nước uống đến.
"Nghỉ ngơi nửa giờ."
"Vâng, Bộ trưởng."
"Vâng, Bộ trưởng."
Ít nhất xem xét tình hình trước mắt thì không khí của toàn đội cũng khá, dù sao
thì thuộc hạ trực hệ của Karen cũng đã chiếm một nửa, mà mọi người rất rõ
ràng lần này không phải đi vào thám hiểm, không có khả năng chia chiến lợi
phẩm sau khi ra ngoài, lợi ích chung của mọi người vẫn là hoàn thành nhiệm vụ
sau đó còn sống trở ra.
Karen vừa ăn bánh mì vừa nhìn xem từng tên thần quan vẫn đang giữ tư thế quỷ
dị phía trong kết giới, tiếp theo, bọn họ chẳng mấy chốc sẽ đối mặt bọn hắn.
"Alfred."
"Vâng, thiếu gia." Alfred lập tức lại gần Karen.
"Chờ sau khi tiến vào, ngươi mở ra cầu nối tinh thần để điều hành đi."
"Đã rõ, thưa thiếu gia."
Lúc này, một thần quan trung niên chủ động đến bên người Karen, Karen nhớ
kỹ tên của hắn, Toliso, là một đội trưởng tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật.
"Bộ trưởng Karen, có chuyện, ta muốn xin ngài."
"Ngươi nói đi."
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, ta có thể mang con gái của mình đến tổng bộ
gặp ngài một chút sao, xin ngài yên tâm, nó chỉ là muốn ở gần mà nhìn ngài một
chút, sẽ không trì hoãn quá nhiều thời gian của ngài. Nó rất sùng bái ngài, bây
giờ đang đi học trong trường học giáo hội, haha, nó thích ngài, dù gì thì... Ngài
cũng thật sự rất đẹp trai."
Đây là một người cha giúp con gái mình gặp thần tượng.
Quả thật ở cái tuổi của Karen, với hình tượng này, lại thêm sự tích trong quá
khứ và chức vụ hiện tại, quả thật được rất nhiều cô gái trẻ tuổi trong giáo yêu
thích, bạch mã hoàng tử... Không, Trật Tự Thần Giáo là màu đen chủ đạo, hắc
mã hoàng tử, không khác với hình tượng của Karen lắm.
"Đương nhiên không có vấn đề, chờ sau khi nhiệm vụ kết thúc, ta mời ngươi
mang theo con gái của mình tới tham gia tiệc liên hoan của chúng ta, ta sẽ tự
mình xuống bếp."
"Thật sao, vậy thật sự là quá tốt, a a, lúc con gái của ta biết cha nó sắp cùng ngài
chấp hành nhiệm vụ lần này, nó cảm thấy rất kiêu ngạo, kiêu ngạo vì ta, nó nói
nó có một người cha vĩ đại."
"Nói không sai, ngươi đúng là vậy, về sau có thể nói cho con gái của ngươi,
ngươi làm việc cùng với ta."
"Tạ ơn ngài, Bộ trưởng Karen!” Toliso nghe hiểu ý trong lời bóng gió của
Karen, đây là dự định đề bạt mình, dù gì thì hắn cũng thuộc về hệ thống Đòn
Roi Kỷ Luật.
"Chúng ta giúp đỡ lẫn nhau."
"Được rồi, thưa Bộ trưởng Karen, ta đi xuống trước." Toliso hài lòng trở lại vị
trí của mình ở trong đám người.
Thời gian nghỉ ngơi nửa tiếng cuối cùng cũng trôi qua, Karen phủi tay, ra lệnh:
"Thuốc khôi phục tinh lực (tinh thần và thể lực) bây giờ uống một bình, cam
đoan tất cả mọi người ở trong trạng thái tốt nhất."
Tất cả mọi người nghe lệnh, lấy ra một bình thuốc từ trong ba lô của mình, cảm
giác vị hơi ngọt, sau khi uống hết bình thuốc, sau mười nhịp thở thì lập tức có
thể cảm giác được não bộ hưng phấn.
Trước khi vào trong, mọi người dưới sự dẫn đầu của Karen quay mặt đối diện
với phía trận pháp truyền tin vẫn đang hướng về phía bọn họ, nhân viên quan
sát và những việc trong tổ xử lý đang trận pháp truyền tin mà dõi theo tình hình
nơi này.
"Bộ trưởng Karen, chúng ta chụp cho mọi người một kiểu nhé?" Một vị thần
quan trên cổ đeo máy chụp hình mang theo trợ thủ của mình chạy tới.