"Karen, sao bỗng nhiên ngươi nói câu này thế?"
"Không phải ngài hỏi ta rốt cuộc có phải là bạn bè hay không sao? "
"Nhưng đó là ta đang hỏi lại ngươi, chúng ta chẳng lẽ không phải là bạn bè sao?
Nhưng ngươi, lại là đang nghiêm túc trả lời, mà ta có thể cảm nhận được sự vui
sướng của ngươi."
"Vui sướng? Rất kỳ lạ sao?"
"Ta thành ra như vầy có gì đáng để ngươi cảm thấy vui sướng thế?"
"Trước lúc đến chỗ ngài, ta đang ở tổng bộ, là Trưởng khu nói cho ta biết ngài
xảy ra chuyện, Trưởng khu còn nói với ta, cô ta chuẩn bị tạm thời lui ra, vì phối
hợp với ngài, ừm, rốt cuộc thì tình huống bây giờ của ngài cũng đặc thù, cũng
có chút khẩn cấp."
"Cho nên nguyên nhân mà ngươi vui sướng là bởi vì nhờ vào chuyện của ta nên
người được thăng chức?"
"Ừm, đúng thế."
"Ngươi có cần phải thẳng thắn như thế không, không thể giấu ở trong lòng sao,
nhất định phải thể hiện ra mặt cho ta thấy à?"
"Ta cảm thấy ngài vừa mới gặp phải một chuyện bất hạnh ngoài ý muốn, nếu
như có thể nghe được tin tức tốt bạn bè sắp thăng chức, hẳn là có thể làm dịu đi
tâm tình phiền muộn của ngài để chuẩn bị cho tin vui của mình sau này."
"Karen, ngươi rất hiểu cách an ủi bạn bè."
"Ha ha."
"Thế nhưng mà ngươi đã quên rồi à, ngươi thay thế chức vị của vị hôn thê ta."
"Cho nên?"
"Ta đúng thật là có chút vui mừng!
Ngươi có biết ở chung một cái mái nhà với cô ta rốt cuộc là tù túng đến mức
nào sao, trên mặt cứ luôn treo cái gương mặt ta đang bề bộn nhiều việc, công
việc của ta rất nặng nề, nhưng trên thực tế, cô ta có bận rộn nhiều việc như vậy
sao?
Nhiều lần ta kém chút nhịn không được mà muốn chỉ tay về phía cái gương mặt
lạnh kia của cô ta mà hỏi:
"Một cái Trưởng khu bị cướp quyền như cô rốt cuộc có thể bận rộn đến bao
nhiêu?"
Ngài Thần tử cũng chỉ có thể không câu nệ lúc ở trước mặt Karen, hắn thích
loại cảm giác người khác coi hắn như bạn bè bình thường mà tùy ý đối đãi, trêu
chọc, nói móc, trào phúng, nhưng hắn là cháu trai ruột của Tahisen, tự nhiên
không thể nào là một kẻ ngu.
Hắn đương nhiên biết rõ vị hôn thê của mình gặp phải cục diện như thế nào
trong công việc, nhưng mà… hắn cũng không phải là quá để ý.
"Không nên nói lung tung, ta vốn là vô cùng tôn trọng Trưởng khu."
"Ngươi đối với ai mà không tôn trọng?"
"Tốt, sự việc nếu là đã phát sinh, cho dù nói những lời này thì cũng không còn ý
nghĩa." Karen tiện tay cầm lấy một bình chất lỏng màu xanh ở bên cạnh, mở ra
nắp bình ngửi ngửi, hương thơm xông vào mũi, "Đồ uống gì vậy?"
"Nước ép thảo dược linh hồn, đồ uống rất ngon, ngươi nếm thử đi, mùi vị không
tệ."
"Là thuốc à?"
"Xem như là thuốc bổ, có thể trợ giúp khôi phục vị giác và khứu giác."
Karen rót ra một ly, uống một ngụm, cảm giác có chút giống với nước trái cây,
không ngán cũng không chát, cực kỳ nhẹ nhàng khoan khoái, hương vị quả thật
rất không tệ, nhưng giá cả, chắc chắn không rẻ.
Mặc dù mọi người đều có tiền phụ cấp tai nạn lao động, nhưng phụ cấp của
Thần tử chắc chắn là đãi ngộ cao cấp hơn.
Mà lại, ở trên cái bình còn có dán nhãn, là được sản xuất từ trong một tiểu thế
giới phong ấn trong Thần Điện.
Thứ này, so với thuốc lá thơm đặc chế của Lôi Đình Thần Giáo thì càng khó tìm
hơn, trên chợ đen có lẽ cũng không có lưu thông.
"Còn nữa không, ta lấy vài bình."
"Bên kia có cái ngăn tủ, mấy thứ quà thăm hỏi đều ở bên trong, ngươi thích cái
gì thì lấy cái đó đi, đừng khách sáo."
"Sẽ không khách sáo."
Marvalho vốc nước đập lên trên mặt mình: "Ai, ta không muốn dùng ống tiêm."
"Có thể thử thương lượng một chút."
"Thương lượng cái gì? Ta và cô ta không có cơ sở tình cảm, chúng ta ở cùng với
nhau, chỉ vì điều kiện thích hợp nên được sắp xếp."
"Là cái gì cho ngài ảo giác rằng phần lớn những cặp vợ chồng trên đời này đều
đến với nhau trên cơ sở tự do yêu đương?"
"A… "
"Lại là cái gì cho ngài ảo giác rằng trên đời này phần lớn những cặp vợ chồng
sau khi kết hôn, tổ chức hôn lễ thì sẽ lập tức hiểu ra cách để cùng nhau chung
sống, sống một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc?"
"Cái này … "
"Phải biết rằng được sắp xếp dựa trên điều kiện thích hợp, đã rất hiếm thấy."
"Ta cảm nhận được, ngươi là đang sự thực an ủi ta."
"Xem như thế đi, thật ra trong lòng ngài cũng đừng có quá nhiều kháng cự, coi
như ngài không phải Thần tử, với địa vị của ngài Tahisen trong Thần Giáo, hôn
nhân của ngài cũng rất khó tự do, hơn phân nửa cũng sẽ là thông gia.
Nghĩ thoáng một chút đi, cuộc sống chính là như vậy, nếu như không cách nào
thay đổi sinh hoạt, vậy thì thay đổi góc nhìn của mình đối với nó."
"Lời này của ngươi nghe thật tiêu cực."
"Quả thật là rất tiêu cực, nhưng nếu không tiêu cực, thì đó sẽ là lời để nói cho
những người không tiêu cực nghe."
Marvalho quay đầu nhìn về phía Karen, Karen thì lại uống một ngụm nước ép.
"Cho nên, Karen, trong mắt ngươi, có phải là ta rất đáng thương hay không."
Karen cẩn thận xem xét cái ly đồ uống trong tay: "Ta cũng không nỡ tiền để đi
mua cái thứ thức uống này."
Hai tay Marvalho bỗng nhiên vỗ xuống hồ nước, hắn đứng người lên, mặt nhìn
về phía Karen, lấy một ly đồ uống khác, "Ừng ực ừng ực" uống cạn.
"Karen, ngươi có phải đang xem thường ta hay không?"