Số 13 Phố Mink

Chương 2417

Lúc xuống xe, Jax mở miệng nói: "Xem ra, quan hệ giữa ngươi và Thần tử rất

tốt."

Đây không phải câu nghi vấn, mà là câu trần thuật.

Karen biết, Jax sẽ không bởi vì mình và Thần tử có quan hệ tốt mà thay đổi thái

độ đối với mình, bởi vì Thần tử thân phận tôn quý, ai gặp đều phải quỳ, nhưng

Thần tử …cũng rất khó ảnh hưởng đến việc vận hành của công việc bình

thường, Thần tử là linh vật cao quý, tất cả mọi người tôn trọng và cũng đều

cúng bái, nhưng được đặt quá cao ở trên, tay không với được tới phía dưới.

"Đúng vậy, xem như là bạn tốt."

"Ừm." Jax nhẹ gật đầu, "Hôm nay ta sẽ giới thiệu cho ngươi một vài người trẻ

tuổi, hi vọng các ngươi cũng có thể trở thành bạn tốt."

"Người trẻ tuổi?"

"A, đối với ta mà nói, bọn họ là người trẻ tuổi, đối với ngươi mà nói, tuổi của

bọn họ đã có chút lớn, ha ha. Đây cũng là nguyên nhân mà chúng ta rất xem

trọng ngươi."

"Tạ ơn ngài thưởng thức."

"Giúp đỡ lẫn nhau mà thôi, đây là một cuộc giao dịch, chúng ta theo như nhu

cầu, nếu như điều kiện cho phép, chúng ta có thể lại xa xỉ hơn một chút, tăng

thêm một chút nhân tố trên tình cảm, ví như lòng cảm mến của ngươi đối với

chúng ta, chúng ta càng thêm thưởng thức và tán thành ngươi, ngươi cảm thấy

thế nào?"

"Đây hẳn là việc nên cố gắng.”

"Đúng, ta thích sự thẳng thắn của ngươi."

"Ta cũng thế."

Bờ hồ, Marvalho trực tiếp đi ra, Gaspol nhìn sang bên này một chút, ra hiệu với

Jax, vẫn là đi theo Marvalho cùng rời đi.

Bữa tiệc cô ta tổ chức, cô ta có thể không cần tới tham gia, ít nhất, ở ngoài sáng

cô ta cần lấy vị hôn phu của mình làm chủ.

Nhưng Karen lại để ý đến, Marvalho bởi vậy mà càng thêm phiền não, hắn bắt

đầu dùng sức vung vẩy ống tay áo, hắn cảm nhận được sự kìm nén.

"Chúng ta đi vào đi."

"Được rồi, ngài Viện trưởng."

Karen đi theo Jax tiến vào trong nhà, đi qua cổng lớn, vào cửa trước, bước vào

phòng khách, phòng khách rất lớn, trưng bày rất nhiều bộ sô pha lớn, giống như

là một cái câu lạc bộ.

Trên thực tế, nơi bắt nguồn của Phái học viện, là một câu lạc bộ trong đại học,

những người xây dựng câu lạc bộ đời thứ nhất kia có được chức vị cao trong

Thần Giáo, sau đó truyền thống của câu lạc bộ này tiếp tục được kéo dài.

Trong phòng khách, có hơn sáu mươi người đang ngồi, quy mô nhân số, lớn

hơn nhiều so với dự đoán của Karen.

Anh vốn cho rằng chỉ có ba bốn người, mọi người thông qua một cái quá trình,

tạo thành nhận thức chung là được rồi, không nghĩ tới, đây quả thật là một bữa

tiệc lớn.

Jax phủi tay, nói:

"Hiện tại, hoan nghênh người mới vào câu lạc bộ, Bộ trưởng Karen Đòn Roi Kỷ

Luật đại khu thành phố York của chúng ta!"

"Cạn ly!"

"Cạn ly!"

Tất cả mọi người, đều giơ ly rượu hoặc ly nước trong tay lên, không có ồn ào

náo động, không có hỗn loạn, không có tiếng hét, tất cả đều mang vẻ lịch sử và

nội liễm.

Sau đó, Karen dưới sự dẫn dắt của Jax, cầm ly rượu trong tay, tiếp lễ với những

người đến chào, đối phương sẽ chủ động báo ra chức vụ của mình, sau đó nhấp

một ngụm rượu, Jax cũng sẽ ở bên cạnh bổ sung một chút.

Có chút giống như là chú rể trong tiệc cưới được dẫn đi ra mắt họ hàng.

Thật ra trên bản chất thì cũng không khác gì mấy.

Mọi người cần một cái nơi, cần một môi giới, để nhận thức nhau.

Cái câu lạc bộ này, chính là hôn lễ, thông qua nó tạo dựng ra cầu nối, mọi người

dệt ra một cái mạng lưới quan hệ, hình thành một vòng liên kết.

Thân thích họ hàng trên tiệc cưới, cũng là mở rộng mạng lưới quan hệ, rất nhiều

danh nhân trên lịch sử, đều từng dựa vào quan hệ của gia đình bên còn lại để

nhận được trợ giúp mà có thành tựu, chỉ có điều đối với phần đông người bình

thường mà nói, với không tới, cho nên biến thành hình thức đơn thuần.

Karen đối cái không khí này, cũng không quá thích, nhưng cũng không xem như

bài xích, bởi vì tất cả mọi người rất lễ phép, cũng cực kỳ quy củ.

Đây cũng là nguyên nhân mà Phái học viện vẫn luôn là phái trung gian trong

Thần Giáo, cơ cấu và thành phần tổ chức của nó đã quyết định rằng nó sẽ có sức

liên kết không cao, sức liên kết không cao thì tự nhiên không có sức chiến đấu

quá mạnh, nhưng cùng lúc lại đảm bảo giới hạn thấp nhất của nó;

Cho nên Phái học viện trong Trật Tự Thần Giáo, vẫn luôn duy trì sự tồn tại,

nhưng cũng chỉ giới hạn ở mức có tồn tại.

“Bữa tiệc” lần này, có ba người địa vị cao nhất, Karen gặp cuối cùng, bọn họ

không ở trong phòng khách, mà là ở trong một phòng đọc sách riêng, lúc Karen

được Jax dẫn vào thì ba người bọn họ đang uống trà.

Một vị là Phó hiệu trưởng xếp hàng thứ ba trong Đại học Trật Tự, Jango.

Mowenson, quyền lực của hắn ta rất lớn, bởi vì những vị xếp trước hắn ta đều là

mang tính chất danh nghĩa và vinh dự mà thôi, cũng không quản lý công việc.

Một vị khác là bộ trưởng Bộ thanh tra ủy ban kỷ luật Đòn Roi Kỷ Luật, Andy

Laukoff, mặc dù đều là chức vị Bộ trưởng, nhưng Karen là đại khu địa phương,

còn hắn là tổng bộ.

Một vị khác là Chủ nhiệm phòng làm việc đối ngoại của Không Gian Phong

Ấn, Paray. Siton, Không Gian Phong Ấn là bộ môn cấp bậc cao, văn phòng đối

ngoại…trên cơ bản chẳng khác nào nắm giữ quyền lực cho mượn dùng Thần

khí.

Ba vị này không thể nghi ngờ, đều là những nhân vật cao cấp trong bộ môn của

mình, bình thường muốn gặp đều không gặp được, muốn hẹn trước đều phải

đứng ở trong thùng rác.

Có thể nói, hôm nay bọn họ xuất hiện ở đây, chính là biểu hiện cho lễ ngộ và sự

xem trọng lớn nhất dành cho Karen.

Jango: "Ừm, rất trẻ tuổi, độ tuổi để người hâm mộ, thanh xuân để người ta trông

mà thèm, tương lai để người mong đợi."

Andy: "Người Cầm Roi từng nhắc đến ngươi mấy lần đấy, Karen, ta có thể rất

có trách nhiệm mà nói cho ngươi, tên của ngươi, đã được Người Cầm Roi nhớ

kỹ."

Paray: "Về sau lúc muốn mượn dùng Thần khí, liên hệ thư ký phòng làm việc

của ta để sắp xếp, ha ha."

Jax mở miệng nói bổ sung: "Trưởng khu Gaspol đang cùng ngài Thần tử giải

sầu ven hồ."

Jango: "Cô ta bây giờ có công việc càng quan trọng hơn cần làm, là nên tạm

thời buông xuống trọng trách."

Andy: "Ta phụ trách đề tên Karen làm Tân Trưởng khu, ta tin tưởng, ở chỗ

Người Cầm Roi sẽ thông qua rất thuận lợi.

Paray đứng người lên, đi đến sau lưng Karen, hai tay đặt lên bả vai Karen vỗ vỗ,

vừa cười vừa nói:

"Vậy ta sẽ đợi đến đó để phát công hàm chúc mừng cho Bộ trưởng Karen của

chúng ta, ha ha ha;

À không,

Phải là,

Ngài Trưởng khu Karen."
Bình Luận (0)
Comment